Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1, Mưa Hạ!
Mưa lại về trên những ngả đường quen
Rơi vội vã lên tóc người chờ đợi
Hạ độ này đã thơm mùi tháng mới
Vẫn ngập ngừng chới với thuở vào yêu
Gốc phượng xưa gục đổ dưới hiên chiều
Đứng liêu xiêu giữa màn mưa tầm tã
Bờ môi em ướp hương tình mùa hạ
Có nghe gầy trên những phiến chân qua?
Và em ơi… nơi ấy cuối trời xa,
Mỗi lần mưa có ngập tràn thổn thức;
Có thương quá những hôm chiều rạo rực;
Có bồi hồi… day dứt ở trong tim?
Những loài ve cứ mải miết đi tìm
Mà quên mất mình đã sầu da diết
Như trong mắt gã si tình em biết,
Tháng năm qua mưa có ngớt bao giờ…
Tôi đã già để viết những niềm mơ
Chỉ luyến thương cho một thời xa ngái
Lỡ mai đây bến đời không gặp lại:
– Có chạnh lòng… ái ngại nhớ về nhau?…
Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.
Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.
Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.
Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?
Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
"Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?"
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.
Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần ...em trở lại.. Thầy ơi!
Thằng “tôi” (người viết thư) rất hay dằn vặt.
Lần đầu “tôi” dằn vặt nên kể cho bạn thân nghe chuyện mình giết con cún. Sau đó đứa bạn lại tiết lộ điều này cho cha của mình => Tôi đã giết 2 cha con.
Kế đó, “tôi” kể cho em gái việc mình đã giết 3 sinh mạng nhưng em gái lại đi mách với cha mẹ => Tôi đã giết cha mẹ và em gái.
Lần này “tôi” lại dằn vặt, và “tôi” muốn thổ lộ điều đã làm cho một người nào đó.
Người này chính là nhân vật nhận thư.
Bởi những sai lầm lần trước nên giờ “tôi” không còn tin ai nữa => “tôi” sẽ giết luôn nhân vật nhận thư để bịt miệng.
Thủ pháp “tôi” sử dụng để giết sẽ tương tự như những lần trước, đó là bỏ bả chó vào thức ăn.
Để ý chi tiết đầu tiên của câu chuyện: “Sau khi ăn sáng xong tôi nhận được” => thức ăn đã dính bả rồi, thằng này sẽ chết.
hay đấy thế nó có giết bạn ko nếu bạn kể cho ng khác hoặc chia sẻ lên đây ntn
Tình bạn là điều ngọt ngào, tốt đẹp nhất mà Thượng Đế ban tặng, nhưng cũng có những lúc, chúng ta làm cho nó tan vỡ, vụn vỡ, em cũng đã có một lần như vậy. Sau đây Em sẽ tả lại cảnh lúc em làm sai và xin lỗi bạn cho mọi người cùng nghe.
Đó là một chuyện khiến em xâu hổ em đã khiến người bạn rất thân của em đâu lòng, chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, sau khi tan học, em về nhà Thảo, một người bạn thân của em để chơi. Nhà bạn Thảo nghèo lắm, bố mẹ mất sớm, Thảo ở cùng với bà ngoại. Mặc dù hoàn cảnh gia đình khó khăn, Thảo vừa học, vừa chăm sóc bà ngoại già yếu. Nhưng Thảo vẫn cố gắng học giỏi. Lúc Thảo đi xuống nhà để lấy đò ăn, em thấy trên bàn có quyển nhật kí. Không ý thức điều mà mình làm, em vội vàng mở nó ra xem, thế rồi những dòng nhật kí Thảo viết mà em phá lên cười, em vừa cười vừa đọc nó. Trong nhật kí, Thảo viết những chuyện dấu kín của mình, nào là chuyện trong lớp bạn ấy thích ai, bạn ấy mong được gặp ba mẹ của mình như thế nào, em nghĩ thầm: "Ba mẹ của Thảo mất rồi, làm sao mà gặp được cơ chứ" Ôi, lúc đó em không hiểu em bị làm sao nữa mà không ý thức được những điều mà mình nói. Mải mê đọc cái cuốn nhật kí của Thảo, cứ vừa đọc vừa cười mà em không biết Thảo đang đứng ngay đằng sau lưng mình, nghe được hết mọi chuyện.Lúc em quay đầu lại thì đã thấy Thảo rơm rớm nước mắt, vừa khóc vừa nói:'Phương à! Bà về đi, đừng ở đây mà làm tôi đâu lòng thêm nữa". Em đã cố gắng để xin lỗi, nhưng Thảo vừa khóc vừa hét lên vừa nói:" Bà thì có hiểu cái gì chứ, bà có mất cha mất mẹ như tui đâu, bà hãy đi đi". Em không nói gì, lẳng lặng đi về, dù đã đi xa nhà Thảo rồi nhưng em vẫn còn nghe thấy tiếng khóc nức nở của Thảo. Từ hôm đó, Thảo lạnh nhạt với em hẳn, cả hai đứa không cùng nhau đi về, chơi các trò chơi cùng nhau nữa, vắng đi cô bạn thân của mình, mà em cũng thấy buồn hẳn, em nhất quyết phải cố gắng xin lỗi cô bạn thân của mình, một lời xin lỗi chân thành từ trong trái tim của mình, không phải là những điều giả dối. Em hẹn Thảo ở một công viên gàn trường, nơi mà hai đứa thường hay tụ tập ngồi buôn chuyện với nhau. Thảo đã đến, hai đứa cùng đi dạo với nhau trong công viên, nhưng không thèm nói chuyện với nhau một lời nào, cũng chẳng có một cái nắm tay. Sau khi đã ngồi xuống ghế đá, em cố gắng nói lời xin lỗi với Thảo, nhưng dường như, sự rụt rè, e sợ đã không cho em nói được lời xin lỗi. Sau cùng, em đưa cho Thảo một bức thư do em tự tay viết:"Thảo à, cho tui xin lỗi bà nhiều nha, tui đã làm một việc khiến bà đau lòng, lúc đó tui đã không ý thức được những điều mà mình nói, tui đã làm tổn thương bà, nỗi đau này có thể sẽ không bao giờ nguôi ngoai, nhưng tui mong bà có thể tha thứ cho tui, chỉ một lần thôi, tui xin lỗi bà". Sau khi đọc xong bức thư, Thảo nhẹ nhàng đặt tay lên vai em rồi nói:"Tui tha lỗi cho bà, Phương à!" "Cảm ơn bà dã tha lỗi cho con vô tư, thơ ơ như tui"em nói rồi hai đứa cùng nhau chuyện trò vui vẻ. Những chú chim hót líu lo như đang chúc mừng em và Thảo cuối cúng cũng đã lại là bạn của nhau. Bây giờ chúng em lại cùng nắm tay nhau đi chơi vui vẻ trên những con đường tràn ngập sắc hoa.
Tình bạn là điều ngọt ngào nhất, quý giá nhất mà Thượng Đế ban tặng cho con người, nó nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta, giúp cho chúng ta ngày càng trở nên yêu đời hơn, tốt đẹp hơn. Còn gì đẹp đẽ hơn tình bạn? Bởi vì khi bạn buồn bực một chuyện gì đó, người bạn của bạn cũng sẽ luôn ở bên, lắng nghe bạn, an ủi bạn. Em sẽ cố gắng nuôi dưỡng tình bạn này để nó ngày càng trở nên tốt đẹp hơn.
Bn ns rất đúng,mk lần trước cx có đứa bn khốn nạn như đây nè,mk tức ko cưỡng nổi lun,còn điệu nx !!!!!!!!!!!!!!!!!!!Tức !
Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Câu 1: Bức tranh của em gái tôi - Tạ Duy Anh
Câu 2: Tác phầm giáo dục nhân cách nhưng không rơi vào giáo huấn khô khan
Câu 3: So sánh
Câu 4: Dường như mọi thứ có trong ngôi nhà của chúng tôi (C) // đều được nó đưa vào tranh.(V)
Câu trần thuật đơn
Nam nữ bình đẳng mà !
cái đó còn tùy vào tính cách của bạn con trai cậu ạ
hok tốt
đừng ném đá nhé,ý kiến riêng