">
K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đọc bài Những vết đinh: Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Cha cậu bèn đưa cho cậu một túi đinh rồi bảo:- Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng trên hàng rào...
Đọc tiếp

Đọc bài Những vết đinh: Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Cha cậu bèn đưa cho cậu một túi đinh rồi bảo:

- Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cái đinh lên hàng rào gỗ.

Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng trên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình còn dễ hơn là phải đóng một cái đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào trong suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha. Người cha bảo:

- Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề giận ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé hãnh diện tìm cha để báo rằng không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu liền dẫn cậu đến bên hàng rào, bảo:

- Con đã làm mọi việc rất tốt. Nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hàng rào đã không còn giống như xưa nữa. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như lỗ đinh này. Chúng để lại những vết thương khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói bao nhiêu lần xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vẫn còn lại mãi. Mà vết thương tinh thần còn tệ hại hơn những vết đinh rất nhiều.                                                                        Trả lời:Em học được bài học gì từ bài đọc trên?Vì sao?

0
Tại vùng trang trại xa xôi, có một bác nông dân trồng được nhữngcây ngô rất tốt. Năm nào bác cũng mang ngô đến hội chợ liên bangvà ngô của bác luôn đoạt giải Nhất. Ai cũng cho rằng bác có bí quyếttrồng ngô. Một lần, một phóng viên phỏng vấn bác nông dân và pháthiện ra rằng bác cho những người hàng xóm ở trang trại xung quanhnhững hạt giống ngô tốt nhất của mình.- Tại sao bác lại...
Đọc tiếp

Tại vùng trang trại xa xôi, có một bác nông dân trồng được những
cây ngô rất tốt. Năm nào bác cũng mang ngô đến hội chợ liên bang
và ngô của bác luôn đoạt giải Nhất. Ai cũng cho rằng bác có bí quyết
trồng ngô. Một lần, một phóng viên phỏng vấn bác nông dân và phát
hiện ra rằng bác cho những người hàng xóm ở trang trại xung quanh
những hạt giống ngô tốt nhất của mình.

- Tại sao bác lại cho họ những hạt giống tốt nhất, trong khi năm
nào họ cũng đem sản phẩm đến hội chợ liên bang để cạnh tranh với
ngô của bác? - Phóng viên hỏi.

- Anh không biết sao? - Bác nông dân đáp. - Gió luôn thổi phấn
hoa và cuốn chúng từ trang trại này sang trang trại khác, từ cánh
đồng này sang cánh đồng khác. Nếu những người hàng xóm xung
quanh tôi chỉ trồng những cây ngô xấu thì việc thụ phấn do gió sẽ làm
giảm chất lượng của trang trại tôi. Cho nên nếu tôi muốn trồng được
ngô tốt, tôi cũng phải giúp những người xung quanh trồng được ngô
tốt đã!
Cuộc sống cũng như vậy. Những người muốn được hạnh phúc phải
giúp những người sống xung quanh mình hạnh phúc. Những người
muốn thành công phải giúp những người quanh mình thành công. Giá
trị cuộc sống của bạn được đo bằng những cuộc sống mà bạn “chạm”
tới

Em hãy đặt một câu ghép có sử dụng cặp quan hệ từ để nối các vế câu hỏi về bác nông dân trong câu chuyện trên. Khoanh vào cặp quan hệ từ đó.

1
19 tháng 2 2022

ủa là sao , gửi bài này là sao đell hiểu

Nhà chị Phương chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay chị học lớp Mười hai trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến bây giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em đi cùng. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa con ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.

P/s tham khảo nha

30 tháng 12 2017

Ông bà em đã già, sức khỏe không được như trước nữa nên bố mẹ em quyết định chuyển sang ở hẳn cùng với ông bà để tiện chăm sóc. Trong khoảng thời gian đó, em đã được làm gặp và làm quen cô Liên – một giáo viên mầm non đồng thời cũng là người hàng xóm thân với gia đình em.

Cô có dáng người mảnh mai và dong dỏng cao. Khuôn mặt cô thon tròn, trắng với đôi gò má ửng hồng. Đôi mắt cô to và hiền dịu, đeo cặp kính cận đen và dày cộm. Mái tóc của cô dài ngang lưng, đen óng ả. Cô thường chải và sau đó búi gọn gàng. Thường ngày cô hay mặc áo có cổ cùng quần Âu để đi dạy học. Khi ở nhà, cô mặc áo phông cùng quần sooc. Những hôm trời hè oi ả, cô mặc váy hoa xòe nhìn rất đáng yêu.

Cô thường hay sang nhà em chơi. Mỗi lần như thế, cô thường mang những món quà nho nhỏ cho em: lúc thì là một cái cặp tóc nơ hồng, lúc thì gói bim bim, có khi lại là một cuốn truyện tranh thiếu nhi. Cô rất tốt bụng và chu đáo. Ông bà em kể rằng, có những hôm trái gió trở trời, ông bà đau nhức mình mẩy không thể tự mình lo việc bếp núc nhà cửa, mà bố mẹ em đi công tác xa không thể tới thì cô hay qua phụ giúp. Cô quét dọn nhà cửa và nấu cơm rồi ở lại ngồi ăn cùng ông bà. Vào những ngày nghỉ hay sau giờ làm, cô hay qua xem tình hình sức khỏe của ông bà nữa. Bố mẹ em biết vậy cũng yêu quý cô lắm. Gia đình em ai ai cũng coi cô là một thành viên trong nhà.

Sang tháng cô đi lấy chồng và sẽ không còn ở lại đây nữa. Tuy rất buồn và sẽ rất nhớ cô, nhưng em luôn mong cô sẽ hạnh phúc và thành công trong công việc.


 

15 tháng 11 2017

từ cần điền là : gi

15 tháng 11 2017

Một hành khách thấy vậy . Không giấu nổi tức giận 

19 tháng 12 2021

Hoá trị của nhôm là

19 tháng 12 2021

Cậu nhận thấy kiềm chế cơn giận còn dễ hơn là phải đóng một cái đinh lên hàng rào

danh từ: đinh

động từ: kiềm chế; đóng

tính từ: cơn giận

NHỚ K NHA

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
9 tháng 4 2019

Có, những từ trên là từ đồng âm, phát âm giống nhau nhưng khác xa nhau về nghĩa:

nén 1 (nén giận): chỉ hành động cố kìm lại cơn uất ức để làm việc gì đó.

nén 2 (nén bạc): danh từ, chỉ một loại đơn vị tiền thời xưa (nén bạc, lượng vàng, xâu tiền)

nén 3 (nén hương): danh từ chỉ một đồ vật, đốt lên có mùi thơm, thường để khấn vái, tưởng nhớ người đã khuất 

nén 4 (cơm nén): danh từ chỉ một loại cơm, sau khi nấu, để nguội thì được nén chặt tạo thành bánh, thành nắm cơm.

nén 5 (dưa nén): danh từ, chỉ một loại dưa muối, khi rửa sạch, đổ nước muối thì người ta đặt viên đá hoặc cái bát nặng lên để nén dưa xẹp xuống. Dưa sẽ nhanh chua và ngon hơn.

=> nén có khi là danh từ, có khi là động từ...

2 tháng 5 2018

Mở bài: giới thiệu về người hàng xóm

“Này Tuyết, chút qua nhà chú lấy rau về ăn, sang nay chú mới cắt còn tươi lắm.” đó là tiếng gọi của chú Tâm hàng xóm gọi tôi qua lấy rau. Nhà chú có một vườn ra nhỏ nhưng rất tươi ngon. Mỗi ngày chú đều cho em rau, em cũng qua phụ chú làm vườn. Nhà chú sát cạnh nhà em, chú là người hàng xóm tốt bụng, em rất mến chú.

II. Thân bài: kể về người hàng xóm

1. Kể ngoại hình và tính tình người hàng xóm:

a. Kể ngoại hình:

- Chú năm nay đã 50 tuổi

- Chú em có dáng người cao, gầy

- Chú thường mặc những bộ đồ giản dị như áo thun và quần tây, chú thích mặc những đồ đơn giản và thoải mái

- Khuôn mặt chú rất góc cạnh, trông rất ốm

- Mái tóc chú có vài sợi bạc

- Chú có đôi mắt long lanh biết nói

- Vầng trán chú rất cao

- Mũi chú cao và thẳng

- Đôi môi của chú dày và tươi

- Đặc điểm nổi bật của chú về khuôn mặt là có nốt rồi to ngay cạnh mắt phải

b. Kể tính tình:

- Chú rất yêu thương gia đình và mọi người xunh quanh

- Chú đối xử với mọi người rất thân thiện và hiền hòa

- Chú luôn giúp đỡ mọi người trong bất kì công việc gì

- Điều em yêu nhất ở chú là ba luôn yêu thương mọi người

2. Kể về hoạt động của chú:

- Chú là công chức nhà nước

- Ngoài giờ đi lam thì chú chăm sóc vườn rau

- Chú thường giúp mọi người xung quanh

- Chú rất vui tính và thân thiện

III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về người hàng xóm

- Em rất mến chú

- Em muốn có một khu vườn giống như chú, em sẽ theo chú học hỏi.

2 tháng 5 2018

I. Mở bài. Giới thiệu người định tả.

Cô Hoa ở cạnh nhà em là người gần gũi với gia đình em nhất. Em và cô thường gặp nhau để trò chuyện vào những buổi chiều.

II. Thân bài

- Cô đã ngoài bốn mươi tuổi.

- Vóc người mảnh khảnh.

- Dáng đi thong thả, nhẹ nhàng.

- Thường mặc những bộ âu phục khi đi làm ở công sở.

- Khuôn mặt tròn, làn da trắng mịn.

- Mái tóc màu hạt dẻ, uốn lượn thả ngang lưng.

- Đôi mắt to, sáng long lanh; hàng mi cong vút.

- Mũi cao, rất hợp với đôi mắt đẹp của cô.

- Đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng nõn, đều đặn.

- Đôi tay thon dài, làm việc nhanh nhẹn.

- Giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng, có sức thuyết phục.

- Cô thường kể những chuyện vui ở cơ quan và ở gia đình cô cho em nghe.

16 tháng 10 2021

Điền từ có chữ tự vào chỗ chấm 

A, Hùng giận quá , mất bình tĩnh , không còn tự chủ được nữa 

B, Thầy luôn khuyên chúng tôi phải  tự lực , chịu khó suy nghĩ làm bài

16 tháng 10 2021

Điền từ có chữ tự vào chỗ chấm 

A, Hùng giận quá , mất bình tĩnh , không còn tự chủ được nữa 

B, Thầy luôn khuyên chúng tôi phải tự giác , chịu khó suy nghĩ làm bài

Ở cách nhà tôi hai căn hộ là nhà bác Khánh. Bác là bạn của ba tôi, cùng công tác với nhau trên tỉnh. Nhà tôi và nhà bác thân nhau lắm. Ba tôi coi bác như người anh ruột của mình. Còn bác thì lại coi ba tôi như người em trai của bác. Tết nhất cúng giỗ hai nhà đều có nhau. Ba tôi thường nói: “Bác Khánh là một người rất tốt, ai cũng quý trọng bác ấy, thương bác ngần ấy tuổi đời rồi mà không có được một mụn con. Nhiều lần ngồi uống cà phê với bác ấy, thấy bác ấy cứ thẫn thờ nhìn những đôi vợ chồng vui vẻ dẫn những đứa con đi dạo chơi mà thương bác đến vô cùng”. Bác coi hai chị em tôi như những đứa con của bác vậy. Đi đâu xa về, bao giờ bác cũng có quà cho chị em tôi. Lúc thì hộp bánh sô cô la, lúc thì con búp bê tóc văng, mắt xanh, lúc thì con gấu nhồi bông mập ú… Bác thường gọi hai chị em tôi bằng một tên gọi thật dễ thương: “Con gái!”. Mỗi lần như thế, tôi thường chạy đến bên bác. Bác ôm tôi vào lòng, rồi đặt lên trán tôi, má tôi những cái hôn ấm áp. Tôi có cảm giác giống hệt như ba tôi thường ôm tôi vào lòng vậy. Cả hai chị em tôi là tôi nhớ như nhớ ba của mình. Nhớ đến da diết.

Cô Thanh là người hàng xóm thân thiết của nhà em. Cô hai mươi bảy tuổi. Cô là giáo viên dạy lớp một trường Tiểu học Kim Đồng. Vì cô nổi tiếng là một giáo viên dạy giỏi cấp thành phố nên rất nhiều bố mẹ học sinh tin tưởng và gửi con mình vào học lớp cô. Cô Thanh rất hiền và dịu dàng, cô thường sang dạy em Ngọc học bài và cho hai chị em bánh kẹo, đôi lúc cô cũng giúp mẹ em nấu ăn và các việc khác. Gia đình em coi cô như một thành viên trong gia đình mình.