K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

3 tháng 10 2021

Một lúc kết bạn nhiều người thì kể ntn :)?

Kỳ nghỉ hè vừa rồi, em đã đăng kí tham gia vào nhóm thanh niên tình nguyện, cùng nhau trồng cây và làm vệ sinh thôn xóm. Trong những ngày ấy, em không chỉ được cống hiến sức mình cho địa phương, được làm quen, thử sức và học hỏi nhiều kinh nghiệm. Mà còn được làm quen với một người bạn tuyệt vời, đó là Minh Quân.

Minh Quân là học sinh lớp 6A4 cùng trường với em. Nhưng có lẽ do hằng ngày đi học, em chẳng mấy khi ra khỏi lớp, hay đi chơi với các bạn khác lớp nên đến nay mới là lần đầu tiên làm quen với cậu ấy. Lúc đầu, em khá ấn tượng về Quân bởi thân hình cao lớn và khỏe mạnh. Tuy mới học lớp 6, nhưng cậu ấy đã rất xông xáo cùng các anh lớn hơn cuốc cỏ, cắt cây. Mái tóc cậu ấy được cắt ngắn gọn gàng, rồi đội lên chiếc mũ cói. Mọi người trong đoàn thường trêu mà bảo: “Cậu này trông giống bộ đội cụ hồ lắm”. Những lúc như vậy, Quân lại đưa tay lên xoa đầu rồi cười theo, nheo lại đôi mắt một mí, khoe hàm răng trắng sáng của mình.

 

Một hôm khi em đang khệ nệ cố gắng kéo bao tải cỏ khô lại hố rác, thì Quân chạy lại kéo cùng em. Chính hành động đó đã bắt đầu cho tình bạn giữa chúng em. Sau lần đó, em và Quân thường xuyên nói chuyện với nhau hơn. Chúng em hết sức ngạc nhiên khi mình học cùng một trường nhưng chưa nói chuyện với nhau bao giờ. Và rồi, chúng em tâm sự với nhau đủ thứ chuyện. Về những bỡ ngỡ, mới lạ khi vừa lên lớp 6, về những chuyện thú vị hằng ngày, về sở thích riêng của bản thân… Cứ như vậy, chúng em ngày càng thân thiết hơn.

Sau đợt tình nguyện ấy, em và Quân trở thành bạn thân của nhau. Chúng em thường gặp gỡ và cùng nhau đi chơi. Đặc biệt, vào dịp sinh nhật của em năm đó, Quân đã tự mình đi hái cả một giỏ sim chín ở trên đồi để tặng em. Món quà đó khiến em vô cùng cảm động Vì trời thì nắng to, mà một mình cậu ấy đã cần mẫn hái từng quả sim một mãi đến đầy giỏ mới thôi. Từ đó về sau, Quân chính là người bạn mà em yêu quý nhất.

Em mong rằng tình bạn giữa em và Quân sẽ mãi luôn bền lâu và vững chắc dù tương lai có như thế nào.

14 tháng 4 2022

Trong cuộc đời ai cũng có 1 người bạn mà luôn trân trọng nhất . Tôi cũng vậy , tôi cũng có 1 ng bạn tuyệt vời . Ng bạn mà tôi nói đến tên Nghi . Tình bạn giữa 2 chúng tôi cũng là tình cờ . Vào cuối năm ngoái bạn ấy chuyển vào lớp tôi và học rất giỏi. Khi đó tôi hư lắm mà học cũng rất kém hay để cô và mẹ phiền lòng. Bạn ấy đã đc ngồi chúng với tôi . Chúng tôi chơi với nhau, kèm nhau học , cùng nhau làm nhiều thứ và trở thành bạn thân. Từ khi tôi gặp bạn tôi như là 1 con ng khác . Bạn đã chỉ tôi học , chỉ tôi phải ngoan, hiếu thảo , và luôn quan tâm tới ng khác. Nghĩ đến mà tôi yêu mến nghi lắm . Nhiều lúc việc học rất khó và tôi rất muốn bỏ cuộc nhưng bạn lại khuyên và động viên làm tôi có động lực học tốt hơn . Tôi và gia đình tôi rất quý bạn ấy và tôi cũng vậy . Bạn thì cũng có nhiều bạn. Bạn tốt bạn xấu và tôi mong hãy các bạn hãy chọn đúng bạn , luôn học tập đc từ cái hay cái đẹp từ bạn bè nhé!

14 tháng 4 2022

Bạn ơi hoi ngắn á 

mà bài này mk thấy trên mạng nhá 

4 tháng 1 2018

TO KO CO

NEU CO THI LA XEM PHIM

4 tháng 1 2018

=_= sách nào có bài này vậy =_=?

Trong cuộc đời ai cũng có 1 ng bạn mà luôn trân trọng nhất . Tôi cũng vậy , tôi cũng có 1 ng bạn tuyệt vời . Ng bạn mà tôi nói đến tên Nghi . Tình bạn giữa 2 chúng tôi cũng là tình cờ . Vào cuối năm ngoái bạn ấy chuyển vào lớp tôi và học rất giỏi. Khi đó tôi hư lắm mà học cũng rất kém hay để cô và mẹ phiền lòng. Bạn ấy đã đc ngồi chúng với tôi . Chúng tôi chơi với nhau, kèm nhau học , cùng nhau làm nhiều thứ và trở thành bạn thân. Từ khi tôi gặp bạn tôi như là 1 con ng khác . Bạn đã chỉ tôi học , chỉ tôi phải ngoan, hiếu thảo , và luôn quan tâm tới ng khác. Nghĩ đến mà tôi yêu mến nghi lắm . Nhiều lúc việc học rất khó và tôi rất muốn bỏ cuộc nhưng bạn lại khuyên và động viên làm tôi có động lực học tốt hơn . Tôi và gia đình tôi rất quý bạn ấy và tôi cũng vậy . Bạn thì cũng có nhiều bạn. Bạn tốt bạn xấu và tôi mong hãy các bạn hãy chọn đúng bạn , luôn học tập đc từ cái hay cái đẹp từ bạn bè nhé!

Cuộc đời ai cũng có 1 người bạn mà luôn trân trọng nhất . Tôi cũng vậy , tôi cũng có 1 ng bạn tuyệt vời . Ng bạn mà tôi nói đến tên Nghi . Tình bạn giữa 2 chúng tôi cũng là tình cờ . Vào cuối năm ngoái bạn ấy chuyển vào lớp tôi và học rất giỏi. Khi đó tôi hư lắm mà học cũng rất kém hay để cô và mẹ phiền lòng. Bạn ấy đã đc ngồi chúng với tôi . Chúng tôi chơi với nhau, kèm nhau học , cùng nhau làm nhiều thứ và trở thành bạn thân. Từ khi tôi gặp bạn tôi như là 1 con ng khác . Bạn đã chỉ tôi học , chỉ tôi phải ngoan, hiếu thảo , và luôn quan tâm tới ng khác. Nghĩ đến mà tôi yêu mến nghi lắm . Nhiều lúc việc học rất khó và tôi rất muốn bỏ cuộc nhưng bạn lại khuyên và động viên làm tôi có động lực học tốt hơn . Tôi và gia đình tôi rất quý bạn ấy và tôi cũng vậy . Bạn thì cũng có nhiều bạn. Bạn tốt bạn xấu và tôi mong hãy các bạn hãy chọn đúng bạn , luôn học tập đc từ cái hay cái đẹp từ bạn bè nhé!

Mọi người ơi phần mở bài thì em nên thêm vô gì ạ giúp em với em cần rất gấp rồi ạ.Đề bài:Em hãy viết bài văn khoảng 400 từ kể về một trải nghiệm của bản thân Bài làm:Em sẽ tả về lần đầu tiên nấu ăn của mìnhLần đầu tiên mà tôi để ý đến nấu ăn là ngày tôi khoảng mười tuổi và tình cờ tìm được vài quyển sách tập nấu ăn của mẹ tôi lướt qua từng trang một các món ăn ngon nhưng rất phức...
Đọc tiếp

Mọi người ơi phần mở bài thì em nên thêm vô gì ạ giúp em với em cần rất gấp rồi ạ.

Đề bài:Em hãy viết bài văn khoảng 400 từ kể về một trải nghiệm của bản thân 
Bài làm:
Em sẽ tả về lần đầu tiên nấu ăn của mình
Lần đầu tiên mà tôi để ý đến nấu ăn là ngày tôi khoảng mười tuổi và tình cờ tìm được vài quyển sách tập nấu ăn của mẹ tôi lướt qua từng trang một các món ăn ngon nhưng rất phức tạp nên tôi đã bỏ qua và đập vào mắt tôi lúc ấy là món trứng ốp-la và mì xào hai món tôi có thể làm và sau đó tôi bắt tay vào công việc.
Chà nếu thú nhận thật thì tôi làm tới 7 cái trứng cái đầu tiên tôi làm không ra trứng ốp-la mà tôi mong đợi mà nó đã biến thành trứng chiên cực giòn nhưng không sao miễn sao nó vẫn là trứng nhưng tôi né trường hợp nó biến thành đồ ăn bóng đêm hay đại loại vậy rồi 6 cái kia cũng xong quả thật lần đầu tiên cũng chả suôn sẻ là bao cái thì lồng đỏ không tròn nhưng vẫn có 2 cái lúc đó là đạt chuẩn trứng ốp-la rồi tới công đoạn tiếp theo tôi làm món mì xào món này thì đơn giản hơn tôi chỉ cần làm theo hướng dẫn và thành công ngoài mong đợi.Nhưng vẫn chưa xong đâu tôi phải nêm nếm xem đã ngon trước khi đưa cho cả gia đình tôi ăn món trứng thì tôi rắc lên miếng tiêu còn mì xào thì tôi thêm miếng tương cà và chút thịt băm tôi nghĩ lúc đó món mì đã thành món mì ý rồi.Sau khi mọi người trong nhà ăn xong tôi hỏi ý kiến từng người tôi được nhận những lời khen khiến tôi rất vui.Nhưng trong quá trình tôi làm món trứng ốp-la tôi cũng bị một vết thương nhưng tôi cũng có vài niềm vui khi làm tôi cũng chả bận lòng chuyện đó nữa.
Qua lần nấu ăn, đấy chính là lần thứ nhất tôi ý thức được rằng muốn nấu ăn thì phải nêm nếm, trộn ướp, hấp, xào và biết bao điều lỉnh kỉnh khác. Tuỳ món muốn nấu, có thể là cả một qui trình chi li phức tạp đấy các bạn ạ.Và đôi khi bạn cũng phải trả giá cho những món ăn ngon để người khác thưởng thức các món ăn do chính tay bạn nấu đấy.
                                                                            -Hết-

0
9 tháng 2 2023

Ukm

 

8 tháng 10 2020

vui .hết

11 tháng 10 2016

Mọi học sinh chúng ta đều gắn liền với biết bao kĩ niệm vui buồn của tuổi học trò . Đối với tôi có lẽ kỉ niệm về buổi tựu trường đầu tiên khi bước vào lớp 1 là ấn tượng sâu sắc nhất .

Những ngày trước đó tôi có tâm trạng háo hức. Có điều gì đó lạ lắm đang xảy ra trong căn phòng bé nhỏ. Mẹ đã chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết cho tôi. Những quyển tập đã được mẹ bao bìa dán nhãn cẩn thận từ mấy tuần trước. Mẹ giúp tôi xếp tập ngai ngắn vào chiếc cặp xinh xinh.Mọi người vẫn còn trò chuyện. Họ nói về tôi. Mẹ mặc thử cho tôi bộ đồng phục cái quần tây, áo trắng trông thật xinh xắn. Đứng trước gương, tôi thấy là lạ nên đã bật cười. Bà nội xoa đầu khen ‘‘ Cháu bà lớn thật rồi, trông chửng chạc lắm !Ngày mai cháu đã là học sinh lớp một! Cố học thật giỏI cháu nhé ! ’’
Sáng hôm sau, cũng như bao các bạn khác. Tôi cùng mẹ đi trên con đường dài và hẹp. Con đường này tôi đã thường xuyên qua nó. Nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Mọi cảnh vật điều có sữ thay đổi lớn. Cánh đồng lúa, nay lạ hơn lúc trước, hình như nó vàng hơn mọi ngày thì phải. Hai hàng cây bên đường đu đưa trước gió như vẫy tay chào đón tôi tới trường.
Từ xa xa, phía sau những tán cây to, cổng trường đã dần dần hiện ra trước mắt tôi. Phía trên là tấm bảng to màu xanh, để tên trường. Khi đến trường, trước mắt tôi bây giờ là một khung cảnh hoàn toàn xa lạ,có rất nhiều bạn học sinh cũng được cha, mẹ đưa đến trường như tôi. Tôi cùng mẹ bước vào sân trường . Một ngôi trường đồ sộ với 3 dãy lầu hiện ra trước mắt tôi. Làm tôi tự nhiên cảm thấy mình trở nên bé nhỏ. Nên chỉ biết nắp sau lưng mẹ. Sân trường ngày càng đông học sinh hơn. Cũng là lúc tâm trạng tôi ngay càng hồi hợp và lo lắng. Tay tôi càng siết chặc lấy bàn tay mẹ. Mẹ cuối xuống vuốt tóc tôi. Bỗng tiếng trống trường vang lên .Tôi phải tạm biệt mẹ, tôi cùng các bạn xếp hàng vào lớp. Tôi im lặng, cuối đầu không dám nhìn cô giáo đang đứng ở trước cửa. Đầu tiên cô gọi tên tôi, tôi giật mình và bật khóc, làm các bạn khác cũng khóc theo. Cô hỏi tôi và hỏi:
- “Em tên Trâm Anh phải không ?”
Vừa nói tôi vừa khóc:
-“Dạ! phải”
Cô hỏi tiếp
- “Sao em lại khóc, lát nữa cũng được về nhà thôi mà”
- “Thôi con vào lớp đi! “
Rồi tôi bước vào lớp, các bạn đứng sau tôi cũng nính khóc. Rồi các bạn cũng bước vào. Lớp học rất sạch sẽ rộng rãi và thoáng mát, g.
Bàn ghế được xếp rất ngay ngắn. Cô bước vào lớp, giớI thiệu, sắp xếp chỗ ngồi và bầu bạn lớp trưởng của lớp. Vì thấp hơn các bạn khác nên tôi phải ngồi bàn đầu. Lúc này tôi đã bình tỉnh hơn, tôi còn làm quen được với bạn ở bên cạnh rồi nhiều bạn khác nữa. Tôi rất vui và kể cho mọi người nghe
Sau buổI học đầu tiên ấy tôi rất vui vì mình đã làm quen được với rất nhiều bạn. Tôi rất tự hào vì mình đã lớn, đã là hoc sinh lớp 1. Tôi phảI cố gắn học thật tốt để cho ông bà, cha mẹ, thầy cô vui lòng. Tôi giờ đã lớp tám rồi nhưng vẫn còn nhớ đến buổi tựu trường đầu tiên vào lớp một của tôi.

Chúc bạn học tốt!

11 tháng 10 2016
Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi đã lên lớp 8, đã quá quen với không khí học đường, nhưng nhìn lại chiếc cặp chú tôi tặng tuần trước làm tôi thêm bồi hồi, xao xuyến và nhớ lại những kỉ niệm ngây thơ, bé bỏng của một cậu bé chập chững bước vào cổng trường trong bàn tay gầy guộc nhưng đầy tình thương của bà tôi. Ấy là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng. Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã. Trên đường đi học, bà cháu tôi phải đi qua một con sông. Bác lái đò đã chờ sẵn chúng tôi ở đó. Tôi thấy nét mặt của bác tươi hơn mọi ngày, phải chăng đó cũng vì cái ngày hôm nay, cái ngày mà mọi người gọi là “ngày tựu trường” – trong đầu tôi nghĩ vậy. Trên đò có rất nhiều các bạn học sinh cùng các bậc phụ huynh. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt bọn trẻ, trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy. Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Tâm hồn tôi bấy giờ nặng trĩu nhưng rồi lại nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai cùng những giọt sương sớm bởi bà tôi đang bên cạnh cùng những dập dềnh của sóng nước. Đang mải mê suy nghĩ, chợt tiếng bác lái đò gọi to làm tôi giật mình: “Các cháu xuống nào, chúc các cháu vui vẻ nhé” Câu nói ấy thật quen thuộc bởi mỗi lần tôi đi đò của bác đều được nghe nhưng hôm nay sao câu nói ấy lại in sâu vào tâm trí tôi như vậy. Nó như động lực giúp tôi mạnh mẽ thêm trong tâm trạng như hiện giờ. Tôi mạnh dạn chủ động nắm tay bà bước xuống đò. Làn gió nhè nhẹ thổi qua, xoa đi cái nóng nực khi ngồi đò và cái bồi hồi của tâm trạng. Ô kìa, kia có phải là trường học, nơi mà tôi sẽ đến. Tôi lờ mờ nhận ra như vậy vì thấy nó khang trang và to lớn hơn bất cứ cái nhà nào mà tôi từng gặp. Bà xoa đầu tôi, nhẹ nhàng nói: “Cháu yêu, trường học của chúng ta đây rồi. Đây sẽ là nơi tu dưỡng đạo đức và kiến thức cháu”. Tôi ngẫm nghĩ mãi về câu nói ấy nhưng vẫn không hiểu vế sau, tôi cho rằng đó là một câu nói mang tính chất nghệ thuật mà các anh chị trong làng vẫn thường hay nói văn vẻ. Quả thực tâm trạng tôi mỗi lúc thay đổi. Bây giờ tôi không còn cảm thấy quá sợ nữa nhưng không hiểu sao chân tôi cứ díu lại. Dù vậy nhưng tôi vẫn cố nhảy theo những bước chân của bà. Đi được một đoạn thì ngôi trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn với những chữ viết lằng nhằng khó hiểu. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Bạn thì níu chân mẹ, người thì mếu máo. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả. Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người. Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu” Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô. Đã vào lớp học, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ và tìm hình dáng thân thương của bà tôi trong lớp người chen chúc cố gắng dặn dò con cái cẩn thận trước khi ra cổng trường. Bà cũng nhẹ nhàng nói với tôi: “Cháu cố gắng ở lại ngoan nhé, trưa bà đón về”. Câu nói ấy của bà khiến tôi không còn lo sợ gì nữa. Bỗng tôi lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào khi nãy vang lên. Thì ra cô giáo đang giới thiệu về mình. Thực sự bây giờ trong lòng tôi không còn một mối bận tâm nào nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu làm quen với cô giáo.

Bạn lên tra g00gle nhé!

S0rry vì k0 giúp dc

23 tháng 4 2022

Mỗi người có một trải nghiệm riêng nhé, bn tham khảo bài này

Đến bây giờ, khi đã quá quen với ngôi trường cấp 2 thân yêu này, tôi vẫn nhớ như in những kỉ niệm về ngày đầu tiên tới trường.

Đó là một ngày mùa thu tháng chín đầy nắng. Khi tiếng ve đã không còn râm ran trên những tán cây cũng là lúc học sinh chúng tôi tựu trường. Ngôi trường cấp hai của tôi là (tên trường) có tuổi đời đã năm mươi năm. Khi bước chân vào ngôi trường này lần đầu tiên, tôi cảm nhận được sự cổ kính từ dãy nhà, hàng cây, sân trường… Điều ấy khiến tôi cảm thấy vô cùng thích thú.

Ngày đầu đến trường là buổi nhận lớp, gặp mặt thầy cô chủ nhiệm và làm quen với bạn bè của khối học sinh lớp 6. Sau khi tập trung dưới sân trường nghe thầy tổng phụ trách phổ biến những nội quy của nhà trường. Và theo sự phân công, hướng dẫn của thầy, tôi tìm đến lớp học của mình. Lớp của tôi nằm ở dãy nhà bên trái của cổng trường, ngay tầng đầu tiên và là phòng học Số 1. Khi bước vào trong lớp, tôi nhìn thấy chiếc bảng đen, hộp phấn trắng, những chiếc bàn học sinh được kê rất gọn gàng. Trong lòng tôi bỗng dâng lên cảm xúc thật kì lạ, vậy là năm học sắp tới, phòng học này sẽ trở thành một ngôi nhà thứ hai của tôi.

Một lúc sau, nhiều bạn học sinh lần lượt bước vào lớp. Rồi khi tiếng trống trường vang lên, cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi cũng bước vào. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô là nụ cười rất tươi luôn thường trực, giọng nói cũng dễ nghe. Cô giới thiệu về bản thân cho chúng tôi nghe. Cả lớp dường như ai cũng rất yêu quý cô. Có một điều mà tôi rất thích đó là cô là giáo viên dạy môn Toán - đó chính là môn học tủ của tôi. Sau khi trò chuyện đôi chút, cô yêu cầu các bạn trong lớp giới thiệu đôi chút về mình rồi tiến hành bầu cử ban can bộ lớp. Điều khiến tôi bất ngờ là cô đã đề cử tôi làm lớp phó học tập sau khi nghe tôi giới thiệu về mình. Dù vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất tự hào. Ngày hôm đó, tôi còn quen được một người bạn mới - là bạn cùng bạn của tôi. Bạn ấy tên là Hạnh, hai chúng tôi có khá nhiều điểm chung. Các bạn trong lớp học tuy đến từ nhiều ngôi trường khác nhau nhưng lại rất cởi mở và dễ gần.

Khi trở về, trong lòng tôi luôn luôn nghĩ rằng, những năm tháng cấp hai của mình sẽ trôi qua thật ý nghĩa bên bạn bè và thầy cô. Đối với tôi, ngày hôm đó giống như kí ức vô cùng đẹp đẽ không thể phai mờ trong tâm trí.

7 tháng 11 2023

Em vẫn còn nhớ như in những kỉ niệm về ngày đầu tiên học tại trường Trung học cơ sở.

Trong bộ đồng phục mới, em cảm thấy vô cùng tự hào vì hôm nay mình đã là học sinh lớp sáu. Sau khi ăn sáng xong, mẹ đưa em tới trường. Trường Trung học cơ sở của em nằm ở cách nhà em không xa. Chính vì vậy, con đường đi học này, em đã không còn xa lạ nữa. Nhưng hôm nay, em lại cảm thấy thật đặc biệt. Có lẽ hôm nay là ngày đầu tiên em đi học. Khoảng mười lăm phút thì đến trường. Ngôi trường rộng lớn và thật đẹp. Trong sân trường có rất nhiều bạn học sinh, thầy cô và các bậc phụ huynh đưa con đến trường. Sau khi xem danh sách dán trên bảng thông tin, em đã đi tìm lớp học của mình. Lớp của em nằm ở tầng hai, phòng số 20.

Khi bước vào trong lớp, em nhìn thấy chiếc bảng đen, hộp phấn trắng, những chiếc bàn học sinh được kê rất gọn gàng. Những gương mặt lạ lẫm lần lượt hiện ra trước mắt. Em thầm nghĩ chẳng bao lâu nữa, đó sẽ là những người bạn cùng lớp của mình. Trong lòng của em dâng lên một cảm xúc khó tả.

Tiếng trống trường báo hiệu đã vào lớp học. Năm phút sau, một cô giáo bước vào trong lớp. Ấn tượng đầu tiên của em là cô rất xinh đẹp. Cô giới thiệu về bản thân cho chúng nghe. Cô là một giáo viên dạy môn Ngữ Văn. Cô đã giới thiệu cho chúng em rất nhiều điều thú vị. Chúng em còn được làm quen với nhau. Sau buổi nhận lớp hôm đó, em cảm thấy rất háo hức, mong chờ những tiết học sau.

Ngày đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ sở đem đến cho em nhiều cảm xúc. Nó giúp em hiểu thêm và yêu hơn mái trường mà em sẽ gắn bó suốt bốn năm học sắp tới.