
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Trong cuộc đời, kiến thức rất quan trọng trong đời sống của chúng ta. Nhưng trong chúng ta không phải ai ai cũng đều được đi học cả đâu mà có rất nhiều người nghèo khó không có đủ điều kiện để đi học. Nhưng em cảm thấy may mắn vì là là người có thể đi học. Vì vậy, những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học đối với em là những giây phút tuyệt vời, ấn tượng và khó phai.
Giờ đây tuy em đã là học sinh lớp Sáu rồi nhưng em luôn nhớ về mái trường thân yêu hồi Tiểu học. Vào hôm trước khi ngày khai trường diễn ra, em lấy làm hồi hộp và trong đầu cứ suy nghĩ về nhiều thứ liên quan đến trường lớp nào là “mình sẽ vào học ngôi trường như thế nào đây?”, “bạn bè có tốt không?”, “thầy cô có dữ không?”. Và những ngày này, ba mẹ em đều rất bận rộn. Không phải bận rộn vì công việc mà vì lo cho ngày khai trường đầu tiên của em. Ba thì đi mua giấy bao vở, dán nhãn, tập vở. Mẹ thì đi mua sách giáo khoa, đồng phục... Khi ngồi cùng mẹ bao tập, tôi cứ nói thầm trong lòng không được làm dơ bất cứ cuốn tập nào nhưng suy nghĩ đó không được thực hiện tốt. Tôi đã làm rách bìa giấy bao tập. Tôi liền òa khóc lên nhưng nhờ mẹ tôi dỗ dành, an ủi nên tôi mới thôi không khóc nữa. Ba thì chỉ cho tôi bao vở làm sao cho đúng cách và cẩn thận, dán nhãn ra sao cho đẹp và dính chặt. Mẹ thì viết tên của em lên các giấy nhãn đó. Ôi! Những con chữ như rồng bay phượng múa thật tuyệt đẹp. Tập vở, sách giáo khoa, bút viết, cặp táp đều đã sẵn sàng. Đến tối, em không tài nào ngủ được, phải một lúc sau tôi mới thiếp đi vì em nghĩ mãi đến ngày vào lớp Một đặc biệt của em. Đến sáng, sau khi đã thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong thì mẹ chở tôi đến trường trên chiếc xe đạp, Trên đường em thấy có rất nhiều bạn mặc đồng phục mới, khuôn mặt của các bạn ấy vừa có chút lo sợ vừa có chút hào hứng. Em cảm cũng có cảm giác giống như vậy, lo sợ vì em không biết các bạn có thân thiện không? Thầy cô có yêu quý em không? và vui vẻ vì được mặc đồng phục mới được học kiến thức mới...Sau khi bước vào trường, thì em thấy trường em vừa rộng rãi mà vừa đẹp đẽ nữa. Những cái cây cao cao có màu sắc đỏ thắm. Tôi giật thót tim khi nghe thấy tiếng trống khai trường vang lên “Tùng... Tùng... Tùng”. Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân, sau khi xếp xong thì các bạn liền chuyền ghế cho nhau và bắt đầu ngồi xuống. Buổi lễ khai giảng bắt đầu với lời kính chúc các bạn học sinh lớp Một khi bước vào khôi trường mới từ cô hiệu trưởng và các tiết mục văn nghệ đặc sắc và thú vị. Cuối buối lễ cô hiệu trưởng thay mặt tất cả thầy cô đánh tiếng trống trường đặc biệt. Đến giờ ra chơi dường như chỉ có khoảng mười lăm phút. Em ngồi trong lớp, không biết chơi với ai. và chơi trò gì nhưng có một đám bạn đến rủ em chơi cùng. Em cảm thấy xúc động làm sao! Khi ra về, em vẫy tay chào tạm biệt các bạn mới của mình và lên xe. Bóng các bạn xa dần và tôi cảm thấy trong lòng mình dâng lên một cảm xúc xao xuyến lạ thường với ngồi trường tiểu học vừa mới lạ vừa gần gũi.
Ngày đầu tiên đi học của em thật thú vị. Những kỉ niệm tuyệt vời ấy luôn đọng lại trong trí óc của tôi và cũng những kỉ niệm ấy thúc giục tôi vào việc học tốt hơn. Đó cũng là hành trang cho em vững bước trên con đường dẫn đến sự thành công trong xã hội.

Tham khảo :
Kể lại một trải nghiệm của em với người thân
Mỗi chúng ta không có ai sinh ra đã hoàn hảo đến mức tuyệt đối. Trong hành trình trưởng thành của mình, vô tình hay cố ý, chúng ta mắc phải những lỗi lầm. Những lỗi lầm ấy đôi khi lại làm tổn thương tới những người xung quanh. Em đã từng như thế. Cho đến hôm nay, hình ảnh mẹ khi em mắc lỗi vẫn in sâu trong tâm trí em.
Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Cha thường bận việc ở những miền đất xa xôi nên mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em hết mực. Từ ngày cắp sách tới trường, em luôn cố gắng đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện. Mẹ và cha lúc nào cũng tự hào và tạo điều kiện tốt nhất cho em. Niềm tin của mẹ đặt trọn vẹn ở em, mẹ thậm chí không khắt khe thời gian học tập ở nhà với em.
Năm em học lớp 5, câu chuyện ấy đã xảy ra. Em mải chơi, lơ là việc học tập. Để rồi lần kiểm tra cuối kỳ 1, em bàng hoàng nhận bài kiểm tra điểm thấp. Trên trang giấy trắng, trong ô vuông điểm và lời phê ngay ngắn, con số 3 và dòng chữ “Lười học bài, kiến thức mơ hồ” đỏ chót chói mắt. Nỗi thất vọng và lo lắng bủa vây lấy em. Trống tan trường đã điểm mà em vẫn thẫn thờ ngồi trong lớp. Em suy nghĩ biết nói như thế nào với mẹ. Cả con đường về nhà quen thuộc cũng trở nên đáng sợ với em hơn bao giờ hết. Cuối cùng, em quyết định nói dối, em sẽ giấu kĩ bài kiểm tra này, mẹ chắc chắn sẽ không biết.
Cánh cổng gỗ đã hiện ra trước mắt. Giọng nói ấm áp của mẹ vang lên, ân cần hỏi em đi học về có mệt không. Mẹ pha cho em một cốc nước mát, nụ cười vẫn nở trên môi, mẹ hỏi: “Bài kiểm tra cuối kỳ con làm tốt chứ? Có áp lực quá không?” Em giật mình, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt chờ mong của mẹ, em khẽ đáp: “Dạ, cũng ổn ạ” rồi lấy cớ vào phòng làm bài tập. Em đem bài kiểm tra kẹp vào quyển nhật ký, giấu tận trên tầng cao nhất của giá sách.
Nhưng “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”, em bị mẹ phát hiện. Một tuần trôi qua êm đẹp vì bài điểm kém đã giấu kín. Cho tới một hôm, em đi học về mà không thấy bóng dáng quen thuộc của mẹ ngoài phòng khách. Em rảo bước về phòng cất cặp sách. Qua khe cửa nhỏ, hình ảnh trong phòng làm em dừng hẳn lại. Giá sách bị đổ, sách vở nằm la liệt dưới đất, và trong đống lộn xộn đó, bài kiểm tra ở ngay dưới chân mẹ em. Mẹ cầm nó lên, em thấy khuôn mặt mẹ ngạc nhiên, bất ngờ rồi buồn bã vô tận. Hàng mi dài cụp xuống che đi đôi mắt đã ươn ướt lệ. Đôi tay gầy guộc của mẹ run lên nhè nhẹ. Lòng em dường như thắt chặt lại. Em khẽ gọi: “Mẹ”. Mẹ chầm chậm quay đầu nhìn em. Vội vàng lau đi những giọt nước mắt, giọng nói trong trẻo, ấm áp thường ngày chợt nghèn nghẹn, khàn khàn: “Con về rồi à. Rửa tay rồi ăn cơm thôi.” Mẹ nhanh tay gấp bài kiểm tra kia vào chỗ cũ, xếp lại sách đổ xuống cho tôi. Em cứ đứng như trời trồng ngoài cửa, lòng ngập tràn nỗi ân hận. Mẹ không đánh mắng mà im lặng, thể hiện nỗi buồn đó là rất lớn.
Bữa cơm yên lặng trôi qua, em cúi đầu, len lén nhìn vành mắt đỏ hoe của mẹ. Cả ngày hôm ấy, mẹ không nói thêm lời nào nữa. Em đắn đo mãi, quyết định xin lỗi mẹ. Em đứng bên giường khi mẹ đi nằm nghỉ, giọng lí nhí: “Con xin lỗi mẹ, con không nên học hành sa sút còn giấu mẹ. Con sẽ không bao giờ tái phạm nữa, mẹ đừng buồn mẹ nhé.” Em dứt lời rồi òa lên khóc. Mẹ hoảng hốt ôm lấy em, mẹ cũng khóc: “Con biết lỗi là tốt rồi. Đừng giấu mẹ, con phải tin tưởng cha mẹ. Dù có bị điểm kém, con nói ra mẹ mới biết và cùng con cố gắng. Con dù thế nào cũng là con của mẹ”. Giọng nói thân thương của mẹ vỗ về trái tim em, truyền cho em sức mạnh để kiên cường hơn. Mẹ con em cứ ôm nhau như vậy, lòng em nhẹ nhõm đi trông thấy.
Thời gian trôi đi, lỗi lầm ngày đó em đã sửa đổi. Song hình ảnh cảm động của mẹ vẫn luôn hiện diện nhắc nhở em phải sống cho xứng đáng. Mẹ là niềm hạnh phúc, là ánh mắt trời soi sáng cuộc đời em. Người mẹ nào trên thế gian này cũng vĩ đại, hãy trân trọng và yêu thương mẹ của mình.

bạn tham khảo những ý hay nhé:
Hãy kể về 1 trải nghiệm của em - Ngữ văn Lớp 6 - Bài tập Ngữ văn Lớp 6 - Giải bài tập Ngữ văn Lớp 6 | Lazi.vn - Cộng đồng Tri thức & Giáo dụcTôi là một đứa trẻ ham chơi nên đã từng gây ra nhiều lỗi lầm. Câu chuyện xảy ra khi tôi còn học lớp 5, nhưng là một trải nghiệm mà bây giờ tôi vẫn còn nhớ mãi.
Vì là con trai nên tôi rất mê chơi game. Hôm đó là buổi tối thứ năm. Tôi đang ngồi học bài nhưng lại suy nghĩ về trận đấu lúc chiều. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy không phục vì đã thua Hoàng - cậu bạn cùng lớp mới chơi game chưa được bao lâu nhưng đã đánh thắng mình. Bởi vậy, tôi quyết tâm phải luyện tập thêm để phục thù. Nghĩ vậy, tôi liền thu dọn sách vở rồi xuống nhà. Thấy mẹ đang ở trong bếp, tôi nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con có bài tập khó quá không làm được. Con mang sang nhà Tuấn nhờ bạn giải giúp nhé?
Mẹ đồng ý và dặn tôi về sớm vì bố sắp đi làm về. Tôi chỉ vâng dạ cho có rồi nhảy lên xe đạp đi luôn. Nhưng tôi không sang nhà Tuấn mà đến quán điện tử gần trường. Ngồi vào bàn, tôi cảm thấy phấn chấn lạ lùng, mải chơi đến quên cả thời gian. Bỗng có một bàn tay đập vào vai tôi:
- Muộn quá rồi, về cho bác còn đóng cửa!
Bác chủ nhà nhắc nhở rồi chỉ tay lên đồng hồ. Mười một giờ ba mươi phút. Tôi nhanh chóng trả tiền cho bác chủ quán rồi dắt xe ra về. Vừa đạp xe, tôi vừa nghĩ sẽ giải thích cho bố mẹ như thế nào. Chắc chắn bố mẹ sẽ rất tức giận. Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang tới gần, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:
- Đức, con đã đi đâu mà giờ mới về nhà?
Hai đầu gối bủn rủn, tôi đứng như trời trồng, miệng lắp bắp:
- Bố… bố… đi tìm con ạ?
- Đúng vậy! Mẹ nói là con đến nhà Tuấn nhờ bạn giảng bài, nhưng bố sang nhà bạn thì không thấy con ở đó nên đã đi tìm.
- Con… con…
- Thôi, muộn rồi, mau về nhà đi con!
Tôi đi bên cạnh bố mà lòng cảm thấy thật có lỗi. Khi bước vào nhà, tôi thấy mẹ vẫn đang ngồi chờ ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những câu mắng của bố. Nhưng không, tôi chỉ nghe thấy mẹ hỏi:
- Đức, con đi đâu mà giờ này mới về? Đã ăn cơm chưa?
Khi nghe mẹ nói vậy, tôi òa khóc. Tôi liền xin lỗi bố mẹ, rồi thành thật kể lại mọi chuyện. Bố liền nói với tôi:
- Tuổi trẻ thường hiếu thắng, thích hơn thua với bạn bè. Đó không phải là điều gì sai trái. Nhưng việc con nói dối mẹ để đi chơi là điều không đúng. Việc chơi game, bố mẹ không phản đối nhưng nếu con chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, hay việc học tập. Bố mong con ý thức được điều đó.
Tôi nhìn bố, ánh mắt nghiêm nghị của bố nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai làm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm cũng như cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Cũng nhờ có trải nghiệm này, mà tôi nhận ra tình yêu thương lớn lao mà bố mẹ dành cho mình.

📝 Dàn ý bài văn kể về một trải nghiệm giúp hoàn thiện bản thân
I. Mở bài
- Giới thiệu ngắn gọn về trải nghiệm đáng nhớ đó.
- Nêu lý do vì sao trải nghiệm này có ý nghĩa đặc biệt với bản thân.
Ví dụ:
“Có những khoảnh khắc trong cuộc sống khiến ta trưởng thành hơn từng ngày. Với tôi, lần tham gia hoạt động thiện nguyện tại vùng cao đã để lại dấu ấn sâu sắc, giúp tôi nhận ra giá trị của sự sẻ chia và trách nhiệm.”
II. Thân bài
1. Hoàn cảnh diễn ra trải nghiệm
- Thời gian, địa điểm cụ thể.
- Lý do hoặc cơ duyên dẫn đến trải nghiệm đó.
2. Diễn biến của trải nghiệm
- Những việc bạn đã làm, những người bạn đã gặp.
- Những khó khăn, thử thách bạn phải vượt qua.
- Cảm xúc của bạn trong quá trình trải nghiệm (hồi hộp, lo lắng, vui vẻ, xúc động…).
3. Bài học rút ra từ trải nghiệm
- Những điều bạn nhận ra về bản thân (sự kiên nhẫn, lòng dũng cảm, tinh thần trách nhiệm…).
- Sự thay đổi trong suy nghĩ, hành động sau trải nghiệm.
- Tác động lâu dài đến cuộc sống hoặc định hướng tương lai của bạn.
III. Kết bài
- Khẳng định lại ý nghĩa của trải nghiệm đối với sự trưởng thành của bản thân.
- Bày tỏ mong muốn tiếp tục học hỏi và hoàn thiện bản thân qua những trải nghiệm khác.
Ví dụ:
“Trải nghiệm ấy không chỉ là một kỷ niệm đẹp mà còn là bước ngoặt giúp tôi sống tích cực hơn. Tôi tin rằng, mỗi hành trình đều mang đến cơ hội để ta trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.”
Dàn ý bài văn: Kể lại một trải nghiệm giúp em hoàn thiện bản thân
I. Mở bài
- Giới thiệu ngắn gọn về trải nghiệm:
- Đề cập đến sự kiện hay tình huống đã xảy ra.
- Mô tả sơ qua về bản thân trước khi trải nghiệm đó (như tính cách, thói quen hoặc thiếu sót cần cải thiện).
- Nêu lý do tại sao trải nghiệm này lại quan trọng và có ảnh hưởng lớn đến bản thân.
II. Thân bài
1. Giới thiệu về tình huống trải nghiệm
- Diễn biến sự việc:
- Mô tả chi tiết về hoàn cảnh hoặc tình huống mà em gặp phải. Ví dụ: một thử thách khó khăn, một kỳ thi quan trọng, hoặc một tình huống giao tiếp xã hội đặc biệt.
- Cảm giác của em khi đối diện với thử thách đó (lo lắng, hồi hộp, tự ti, quyết tâm…).
2. Quá trình em vượt qua thử thách
- Những nỗ lực em đã thực hiện:
- Miêu tả những hành động, quyết định em đã làm để vượt qua tình huống hoặc thử thách. Ví dụ: học tập chăm chỉ, tìm cách giải quyết vấn đề, xin lời khuyên từ người khác, thay đổi thái độ sống…
- Những khó khăn hoặc trở ngại mà em đã gặp phải trong quá trình này.
3. Bài học và sự thay đổi trong bản thân
- Những thay đổi tích cực sau trải nghiệm:
- Những kỹ năng hoặc thói quen em đã rèn luyện được (ví dụ: sự kiên trì, khả năng giải quyết vấn đề, kỹ năng giao tiếp…).
- Những điều em học được về bản thân (ví dụ: sự tự tin, khả năng làm việc nhóm, biết cách đối mặt với thất bại…).
- Tác động của trải nghiệm này đến bản thân:
- Cảm giác tự hào về bản thân khi nhìn lại quá trình đã trải qua.
- Những thay đổi trong tư duy và hành động hàng ngày (ví dụ: không còn sợ thất bại, biết cách lên kế hoạch, biết quan tâm đến người khác…).
III. Kết bài
- Nhìn lại quá trình hoàn thiện bản thân:
- Tóm tắt lại những thay đổi tích cực mà trải nghiệm mang lại.
- Chia sẻ cảm xúc hiện tại sau trải nghiệm và sự tự tin khi tiếp cận những thử thách tiếp theo.
- Khẳng định rằng mỗi trải nghiệm dù nhỏ hay lớn đều giúp em trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Ví dụ ứng dụng:
- Mở bài: "Một trong những trải nghiệm giúp em hoàn thiện bản thân là khi em tham gia vào một cuộc thi hùng biện. Lúc đầu, em rất sợ nói trước đám đông vì cảm thấy thiếu tự tin. Nhưng trải nghiệm đó đã thay đổi em rất nhiều, giúp em học được cách đối mặt với nỗi sợ và trưởng thành hơn."
- Thân bài:
- Giới thiệu tình huống: "Khi nhận được thông báo về cuộc thi hùng biện, em rất lo lắng vì chưa bao giờ đứng trước nhiều người và phát biểu. Thời gian luyện tập, em vừa phải chuẩn bị nội dung, vừa phải luyện cách phát âm, giọng điệu."
- Quá trình vượt qua: "Mỗi ngày, em dành thời gian luyện nói trước gương và ghi âm lại để nghe lại giọng mình. Sau nhiều lần luyện tập và nhận sự giúp đỡ từ bạn bè và thầy cô, em đã dần bớt lo lắng và tự tin hơn."
- Bài học và thay đổi: "Sau cuộc thi, mặc dù không đạt giải cao nhưng em cảm thấy rất tự hào về bản thân. Em không còn ngại đứng trước đám đông nữa và biết cách kiểm soát cảm xúc của mình. Hơn nữa, em cũng nhận ra rằng thất bại không phải là điều đáng sợ, mà là cơ hội để học hỏi."
- Kết bài: "Trải nghiệm tham gia cuộc thi hùng biện đã giúp em không chỉ hoàn thiện kỹ năng giao tiếp mà còn thay đổi cách nhìn nhận về chính mình. Em nhận ra rằng sự tự tin và khả năng vượt qua thử thách là yếu tố quan trọng để phát triển bản thân."

Mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời. Qua những trải nghiệm đó, con người rút ra cho mình những điều có giá trị.
Người bạn thân nhất của tôi là Long. Chúng tôi vừa là hàng xóm, vừa là bạn cùng lớp. Điều đó khiến cho tình bạn của cả hai thêm gắn kết. long là một người bạn hiền lành và ít nói, còn tôi lại năng động và hướng ngoại. Tôi và Long thường giúp đỡ nhau trong học tập nên đã trở thành đôi bạn cùng tiến.
Tôi còn nhớ một lần, tôi mải cầy free fire nên đã quên học bài. Buổi học hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra mười lăm phút. Tôi ngồi loay hoay mà vẫn không làm được một câu nào. Thấy vậy, long đã lén đập vào tay tôi.
- này chép ko
long nói . vì đang bí quá nên tôi chép lunTiết học sau đó, khi nhận xét về bài kiểm tra, cô giáo đã nói:
- Cô cảm thấy rất buồn vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. long và huy, hai em có điều gì muốn nói với cô không?
Tôi và long cô giáo nhắc đến tên mình thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Cả lớp bắt đầu bán tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp:
- Cô vẫn thường dạy các em phải trung thực trong thi cử. Nếu như bài kiểm tra đạt kết quả không tốt, cô có thể cho các em gỡ điểm. Nhưng nếu hành vi gian lận thì cô tuyệt đối sẽ không tha thứ.
Nghe cô giáo nói vậy, tôi biết mình là người có lỗi. Tôi liền đứng lên nói với cô giáo:
- Thưa cô… em là người đã chép bài của bạn long ạ!
- Không… cô ơi, là em đã để cho bạn huy chép bài của mình ạ!
Cô giáo liền nói:
- huy đã biết nhận lỗi, điều đó rất tốt. Nhưng việc long để cho bạn chép bài cũng là sai. Lần này, cô sẽ để hai em làm lại một bài kiểm tra khác. Nếu có lần sau, cô sẽ phát nặng nhé?
Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm:
- Vâng ạ.
Quả là một trải nghiệm đáng nhớ của tôi. Từ đó, tôi luôn chăm chỉ học tập để không phạm phải lỗi lầm như vậy. Tình bạn của tôi và long cũng ngày càng gắn kết hơn.
bạn tham khảo trên mạng là đc