Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


a) Câu chuyện kể trong bài diễn ra trong thời kì kháng chiến chống Pháp ở tại chiến khu Bình-Trị-Thiên.
b) Trên chiến khu, các chiến sĩ nhỏ tuổi sống ở trong cái lán.
c) Vì lo cho các chiến sĩ nhỏ sẽ gặp nhiều khó khăn tại chiến khu, trung đoàn trưởng khuyên họ trở về với gia đình.

Trò chuyện với các bạn nhỏ ông cụ thấy lòng nhẹ hơn vì nỗi buồn đã được chia sẻ. Cụ cảm động trước sự quan tâm, an ủi của bọn trẻ, đó là những hành động, cử chỉ vô cùng ấm áp.
Đây bạn nhó
có j kb với mik nha
bạn hãy nhớ kĩ câu: nỗi buồn sẽ vơi đi và niềm vui sẽ được nhân lên khi chúng ta chia sẻ: nhé

a, Bắt đầu bằng d : dẫu
- Bắt đầu bằng gi : giúp đỡ
- Bắt đầu bằng r : rồi, rất
b, Có thanh hỏi : khỏi , cảm ơn , để , của
- Có thanh ngã : lão , dẫu, cũng
Trời đã ngả về chiều. Mặt trời sắp lặn. Đàn sếu đang mải miết bay qua bầu trời. Chúng tôi dạo chơi đã thoả thích nên vui vẻ ra về.
Chợt tôi và các bạn nhìn thấy một cụ già ngồi đơn độc bên vệ đường với dáng vẻ mệt mỏi và âu lo. Không ai bảo ai mà tất cả bọn tôi cùng dừng lại. Chúng tôi nho nhỏ trao đổi với nhau xem vì lí do gì mà cụ già lại lặng lẽ ngồi kia. Thế rồi chúng tôi quyết định đi đến gần cụ hơn. Thay mặt cho cả bọn, tôi lễ phép hỏi cụ
– Thưa cụ, chúng cháu có thể giúp gì cho cụ không ạ ?
Cụ già vẫn thở mệt mỏi và nặng nề nhưng mắt cụ sáng lên những tia ấm áp. Cụ chậm rãi nói :
Cảm ơn các cháu. Nhưng các cháu chẳng giúp được ông đâu. Bà lão nhà ông đang nằm bệnh viện khó lòng mà qua khỏi, ông đang chờ xe để đến thăm bà ấy. Dẫu các cháu không giúp gì được ông nhưng ông vẫn thấy vui vì các cháu đã có lòng tốt muốn giúp đỡ ông.
Chúng tôi đứng lặng đi vì lòng đầy thương cảm. Xe buýt đến, chúng tôi chờ cụ lên xe rồi mới ra về.