Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Để có một môi trường học tập lành mạnh, học sinh, gia đình và nhà trường đều đang nỗ lực đẩy lùi những vấn nạn về việc học vẹt, học gạo, gian lận trong thi cử, … Trong đó, hiện tượng nói tục chửi bậy cũng cần được lên án và loại bỏ.
Nói tục chửi bậy là việc học sinh sử dụng những ngôn ngữ thiếu văn hóa trong giao tiếp thường ngày. Đó thường là những từ ngữ thô tục để lăng mạ, xúc phạm người khác nhưng đôi khi cũng chỉ là lời nói quen mồm nhưng lại mang lại cảm giác phản cảm.
nghi-luan-ve-noi-tuc-chui-bay
Nghị luận về nói tục chửi bậy
Nói tục chửi bậy có nhiều ảnh hưởng xấu tới học sinh. Thứ nhất, việc nói tục chửi bậy làm ảnh hưởng tới đạo đức của học sinh, làm các em trở thành người bị coi là vô văn hóa, thiếu giáo dục. Người nghe, người giao tiếp cùng nhiều lúc cảm giác khó chịu và dần xa lánh. Họ cho rằng đó là biểu hiện của việc thiếu lịch sự. Thứ hai, việc nói tục chửi bậy với mục đích lăng mạ người khác, nhiều khi gây ra những cuộc ẩu đả không đáng có. Hơn thế nữa, khi nói tục chửi bậy trở thành thói quen của một người, nó có thể là thói quen của nhiều người khác. Lúc đó, ta không chỉ có một học sinh, mà là một nhóm, một lớp … nói tục chửi bậy, tạo một nếp văn hóa rất xấu trong nhà trường.
!-->
Nguyên nhân hình thành những câu nói tục chửi bậy nhiều khi do chính gia đình, đặc biệt là bố mẹ các em. Lời nói, khẩu ngữ của bố mẹ tác động trực tiếp và liên tục đến các em, ảnh hưởng lớn đến tư duy ngôn ngữ của con trẻ. Hoặc cũng có thể, thông qua các bộ phim truyền hình, các chương trình trên ti vi hay chính những người các em giao tiếp thường ngày như bạn bè, hàng xóm , … cũng tác động đến lời ăn tiếng nói của các em.
Để bài trừ thói hư này, mỗi học sinh, gia đình và nhà trường cần có những hành động tích cực. Trường học cần xây dựng những nội quy về chuẩn mực, phép tắc trong giao tiếp giữa học sinh với học sinh, học sinh với giáo viên. Về phía gia đình, các bậc cha mẹ cần có ý thức trong lời ăn tiếng nói hàng ngày.Và bản thân mỗi một học sinh phải luôn có ý thức tự giác tránh xa những thói hư tật xấu trên.
Xã hội đang ngày một văn minh, con người cần đẩy lui những hiện tượng xấu ra khỏi môi trường sống của bản thân. Không nói tục chửi bậy không chỉ tạo nên một nét đẹp văn hóa, mà còn giúp cho cuộc sống thêm tươi đẹp, lành mạnh.
Trong những năm gần đây nạn Bạo lực học đường là một vấn nạn lớn, làm đau đầu các nhà quản lí giáo dục và các cơ quan chức năng có thẩm quyền. Gây bức xúc và gây tâm lý hoang mang cho phụ huynh, thầy cô và học sinh. Vậy làm thế nào để giải quyết được tình trạng này.
Chỉ cần lên Google đánh cụm từ "Học sinh đánh nhau" thì chỉ cần (0,08 giây) thì kết quả google tìm kiếm là 3.140.000 cụm từ liên quan đến việc học sinh dùng bạo lực để giải quyết những khúc mắc. Đây là một con số thật khủng khiếp và đáng báo động. Hoặc chỉ cần vào Youtube bạn sẽ thấy những hình ảnh, những thước phim bạo lực do học sinh quay lại và tung lên mạng. Những thước phim quay cảnh đấm đá vô nhân tính của các cô cậu mang đồng phục học trò đang đấm đá, xé áo, lột quần, túm tóc… gây ám ảnh cho người xem và nỗi đau về một thế hệ tuổi trẻ với những nhân cách đang bị băng hoại nghiêm trọng.
Những nguyên nhân dẫn đến hành vi bạo lực thường là những hành vi do: học sinh cá biệt thành lập băng nhóm để ức hiếp bạn bè; do ảnh hưởng từ phim ảnh bạo lực; do ghen tị về thành tích học tập; do mâu thuẫn nhỏ trong bạn bè dẫn đến xích mích, nổi nóng thiếu kiềm chế; bên cạnh đó là những nguyên nhân cỏn con như "thích thì đánh cho nó chừa", "nhìn đểu"…
Ông Phạm Ngọc Lưu, Trợ lý thanh niên Phòng Giáo dục quận 9, Tp Hồ Chí Minh cho rằng: Vấn đề bạo lực học đường hiện nay đang ở mức báo động cấp thiết, đang có nguy cơ nổ bùng và lan rộng. Và sẽ càng nguy hiểm hơn nếu bản thân các em tìm cách tự trả thù theo kiểu "xã hội đen" mà không cần đến sự giúp đỡ của thầy cô, nhà trường.
Nguyên nhân của những vụ việc trên có thể do học sinh bị tiêm nhiễm từ lối cư xử của các đối tượng bên ngoài nhà trường, thậm chí là những người lớn trong gia đình. Nhiều học sinh có cha mẹ hoặc người thân là những người hành nghề tự do trong xã hội và có cách cư xử không đúng chuẩn mực. Chính những thói quen ứng xử hằng ngày của họ đã vô tình gieo trong đầu các em những suy nghĩ không tốt, dẫn đến việc các em có lối cư xử, hành xử không hay trong nhà trường với bạn bè.
Bạo lực học đường để lại những hậu quả nghiêm trọng, khó lường:
Gây tổn thương và gây dư chấn về tinh thần và thể xác : học sinh bị bạn bè đánh đập rồi bị quay phim tung lên mạng sẽ dễ bị chấn thương tâm lí, sock về tinh thần, cảm thấy quê với bạn bè, xấu hổ với mọi người xung quanh. Vụ ba học sinh ở thành phố Vinh (Nghệ an) hành hung bạn, vụ học sinh Hà Nội hành hạ bạn giữa vườn hoa công viên: túm tóc, lột áo. Vụ học sinh trường THCS Chu Văn An (Tp Hồ Chí Minh) đánh bạn, quay phim… làm nhức nhối dư luận trong thời gian qua. Chưa hết bàng hoàng thì vừa qua vào tháng 5 năm 2010 học sinh lớp 10 ở trường THPT Hồng Bàng tỉnh Đồng Nai đâm chết bạn ngay tại cửa lớp. Thầy Nguyễn Văn Đạo (42 tuổi), dạy môn Vật lý của trường THPT Trần Quang Diệu, huyện Mộ Đức, Quảng Ngãi bị một nhóm học sinh đánh bị thương nặng phải điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Đặng Thuỳ Trâm, huyện Đức Phổ. Những thông tin này trong một bài viết ngắn không thể đem lên hết được nhưng cũng đủ để chúng ta gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh về sự suy đồi đạo đức của một bộ phận giới trẻ Việt Nam.
Đau lòng hơn nữa khi mà những học sinh bị đánh, thầy cô giáo bị hành hung không phải sây sát nhẹ mà phải nằm viện với di chứng về tổn thương thể xác. Bị gãy tay chân, bị chấn thương sọ não. Thậm chí bị hoảng loạn, bị thần kinh, bỏ học, bỏ dạy…
Giải pháp nào cho Bạo lực học đường ?
Theo phapluat.vn có Bốn giải pháp cấp thiết xóa bạo lực học đường:
Toàn xã hội cần phải củng cố, nâng cao chất lượng môi trường xã hội, văn minh tiến bộ. Cần có biện pháp quản lý, ngăn chặn và chế tài hiệu quả những hoạt động có tác hại đến môi trường văn hóa xã hội. Nghiêm cấm các game bạo lực.
Quan tâm nâng cao văn hóa gia đình. Trong từng gia đình, người lớn phải làm gương, giao tiếp ứng xử đúng mực, mạnh dạn lên án và loại bỏ bạo lực ra khỏi đời sống gia đình.
Xây dựng cơ chế phối hợp chặt chẽ ba môi trường giáo dục: gia đình – nhà trường – xã hội. Các cơ quan báo chí phải quan tâm thỏa đáng đối với lĩnh vực văn hóa, đạo đức và chấp hành luật pháp của mọi người dân.
Xã hội và ngành giáo dục cần xác định rõ lại vai trò, vị trí của người thầy, quyền hạn và trách nhiệm trong nhiệm vụ giáo dục đạo đức học sinh. Người thầy và nhà trường phải được bảo vệ danh dự và có đủ cơ chế để răn đe học sinh.
Nhà trường cần phát huy trách nhiệm đội ngũ giáo viên chủ nhiệm trong việc kịp thời nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của từng cá nhân học sinh.
Tình thương, trách nhiệm là phương thuốc hiệu nghiệm nhất ngăn chặn bạo lực học đường.Theo bản thân người viết: Hs cần nghiêm túc kiểm điểm lại bản thân, biết kiềm chế để không nổi nóng, biết nhận lỗi khi mình làm sai và biết vị tha khi bạn nhận ra lỗi lầm.
Với học sinh cá biệt, cần có sự quan tâm của gia đình – nhà trường- xã hội. Nếu tiếp tục vi phạm cần xử lý nghiêm bằng cách cho đi cải tạo, giáo dục nhân cách. Vì một môi trường học đường lành mạnh, Học sinh "HÃY NÓI KHÔNG VỚI BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG". Mỗi người lớn trong gia đình phải là tấm gương lớn cho con em noi theo.
Nguồn : Nghị luận xã hội về vấn đề bạo lực học đường
Nếu ai quan tâm đến vấn đề trên, đều thấy rõ nạn bạo lực học đường trong nhà trường trước hết xảy ra giữa các học sinh trong lớp, học sinh lớp này với lớp khác cùng trường, hay rộng hơn là giữa học sinh trường ta với trường khác.Vốn xuất phát từ những xích mích nhỏ nhặt giữa các học sinh với nhau như không chép bài dùm, không cho xem bài kiểm tra, hay tế nhị hơn là về những mộng mơ tình cảm của tuổi học trò đã dẫn đến những mâu thuẫn, hằn học, bực tức không kiềm chế rồi tiếp đến là lôi kéo bạn bè, lập băng, lập nhóm, ẩu đả nhau. Ban đầu chỉ là sự có mặt của những học sinh trường ta nhưng sau đó lại thêm vào những thanh niên hư hỏng ngoài xã hội.
Bạo lực học đường ở trường ta thường nhằm vào các đối tượng là học sinh khối 10 và khối 11 bởi lẽ các bạn học sinh này cần có thời gian thích ứng với môi trường học tập mới, với một tâm lý trưởng thành hơn. Nhưng đó cũng là lỗ hỏng để các tác động bên ngoài xâm nhập. Nếu có “ dịp’’chứng kiến một trận ẩu đả giữa các học sinh với nhau mới thấy hết được nỗi lo lắng , những suy tư trăn trở của những người xung quanh, nào là thầy cô, bạn bè, phụ huynh và cả những người qua đường . Cứ mỗi khi tan trường điều mà thầy cô hay đặc biệt là những chú bảo vệ của trường ta phải chú ý nhiều nhất, không phải là đám đông kẹt xe mà là đám đông học sinh ồ ạt kéo đến tụ tập như xem “ hội”. Từng học sinh nhôn nhao, chen lấn vào xem, có người nghĩ chắc là có chuyện gì đặc biệt nhưng mấy ai biết được đó là cuộc bạo lực của các cô cậu học sinh quần tây, áo trắng, vai còn đeo cặp táp từ trường Hùng Vương bước ra. Không khó đoán diễn biến cuộc ẩu đả xảy ra như thế nào, chỉ cần để ý là sẽ hiểu được ngay nguyên nhân và hành động của trận ẩu đả. Trước tiên là những lời chào không mấy thiện chí: “Ê ! Con kia ( thằng kia )… Tao nghe nói…”, tiếp đó là cảnh cáo lần 1, lần 2, xa hơn nữa cũng có thể là một hay vài cái tát tai, cú đấm đá vào mặt nhau. Nhưng đó chỉ là khởi đầu còn xa hơn thế nữa là sự xuất hiện của vũ khí như : lưỡi lam ( rạch mặt ), cây thậm chí cả dao ( oại dao tỉa, nhọn), hay những vật sắt nhọn khác có thể bọc gọn trong người. Đó là những công cụ hay nói ở mức nghiêm trọng thì đó là những hung khí có thể xâm phạm cơ thể ở mức độ trầm trọng, gây nguy hiểm tính mạng không chỉ người gây bạo lực mà cả những người xung quanh. Ấy thế mà sự tò mò của những cái nhìn xung quanh vẫn không thôi mệt mỏi. Mặc cho những bạn học sinh cùng trường của mình bị bạo lực một cách tàn nhẫn nhưng mấy ai chịu ra tay “ anh hùng”, xã thân cứu giúp hay thay vào đó là những trận cười vô bổ, a dua vào một cách hả hê, hay những ánh mắt đắt ý của những học sinh bạo lực, như kẻ hung đồ kia tự xem mình là đàn anh, đàn chị và hãnh diện về đều đó . Nhưng cũng thật may bởi đó chỉ là một bộ phận người xem thiếu ý thức trách nhiệm cộng đồng, vẫn còn đâu đó những cá nhân mạnh dạng báo cáo giám thị, gọi bảo vệ. Bấy giờ mới thấy hết được trách nhiệm của các chú bảo vệ. Với những tiếng quát lớn, những trận rượt bắt của các chú thì đám đông tan rã ngay và đâu cũng vào đấy. Thế nhưng quan cảnh để lại sau cuộc ẩu đả cũng là môt điều đáng lo ngại. Nạn nhân – học sinh sẽ ra sao, nước mắt giàn dụa, mặt mày bầm tím, tay chân đau nhức, thậm chí nhiều trường hợp phải đưa đi cấp cứu. Có thấy rồi mới biết học sinh trường chùng ta chẳng phải là tay vừa chút nào. Cứ nhiều lần như thế, nhiều trường hợp xảy ra liên tục, có khi nhiều lần trong tuần trong tháng và phát sinh thành “ nạn” bạo lực học đường.
Ai sẽ phải chịu trách niệm về những vấn đề trên – nạn bạo lực học đường. Là học sinh, thầy cô, nhà trường hay là bậc làm cha, làm mẹ? Không phải riêng một cá nhân hay một bộ phận nào phải gánh chịu một mình hậu quả ấy, mà đáng tiếc thay là tất cả, là học sinh, là nhà trường, là phụ huynh học sinh và cả mọi người xung quanh. Bởi lẽ duy nhất, đó là những nhân tố tất yếu để quyết định và hình thành nhân cách bên trong mỗi con người. Nếu cụ thể những nguyên nhân gây ra nạn bạo lực học đường thì vẫn có thể chỉ ra 3 nguyên nhân được xem là quan trọng : Trước hết là do học sinh chịu ảnh hưởng bởi phim ảnh bạo lực thông qua các phương tiện truyền thông. Tiếp đến là cha mẹ, cộng đồng chưa thật sự quan tâm đến con em học sinh như chúng ta về mặt tinh thần mà chỉ lo chu cắp về mặt vật chất. Và cuối cùng là do hành động, biện pháp giáo dục, răng đe học sinh bạo lực ở trường ta nói riêng và các trường khác nói chung chưa thực tế và còn có chỗ hạn chế.
Chúng ta, những học sinh của tập thể 12A2 nói riêng và của trường Hùng Vương nói chung hãy cùng thầy cô giáo chung tay chống nạn bạo lực học đường. Đừng để có mặt trước cờ vào mỗi sáng thứ 2 để nghe đọc lệnh cảnh cáo trước toàn trường của thầy Tương Bốn, đừng để phải buộc thôi học 1 tuần,1 tháng, 1 năm để rồi chúng ta cảm thấy xấu hổ và chặng đường tri thức bị gián đoạn, đừng để bất cứ ai phải buồn phiền và lo lắng về chúng ta. Trách nhiệm của chúng ta là hãy tích cực học tập, không ngừng hoàn thiện nhân cách bản thân để luôn kiềm chế được những cảm xúc không đáng có, xây dựng mối quan hệ thân thiện với mọi người xung quanh. Còn về phần nhà trường, phụ huynh học sinh nên tìm hiểu con em học sinh nhiều hơn, ở nhiểu độ tuổi khác nhau, đồng thời nên có những cuộc trò chuyện tâm lí tuổi học trò để hiểu hơn về con em học sinh của mình. Đôi lúc nên“ lấy nhu chế cương”, chứ không tất yếu phải răng đe dọa nạt bởi lứa tuổi chúng em là lứa tuổi rất nhạy cảm, song cũng bồng bột không kém nên đôi khi cũng cần rắn nhưng ở mức độ vừa phải chứ không nên quá rắn. Không chỉ thế nhà trường cũng nên tạo điều kiện để chúng em có sân chơi ngoài những giờ học căng thẳng để chúng em co thể thư giản, cùng ngồi lại, cùng trò chuyện để cùng hiểu nhau hơn.
Dù bạn là ai, dù bạn ở đâu, dù bạn có vô tâm cách mấy đi chăng nữa cũng không khỏi bàng hoàng và lo sợ khi nạn bạo lực học đường vẫn đang diễn ra ở ngôi trường này. Ngôi trường đã gắn bó với chúng ta suốt 3 năm dài. Làm sao đây ? Làm sao để khi nhớ về ngôi trường này chúng ta không phải buồn vì những chuyện đã qua. Đó là quyết định quan trọng của tôi và bạn trong năm học cuối cấp này.
Chỉ vẻn vẹn mốt năm nữa thôi, đừng để tôi và bạn là nạn nhân hay là tay sai cho bạo lực học đường, bạn nhé !
Tham Khảo
“Lời nói chẳng mất tiền mua – Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” - câu ca dao trên đã nói lên tầm quan trọng của lời nói trong giao tiếp hàng ngày. Vậy mà ngày nay, hiện tượng học sinh nói tục, chửi thề đang diễn ra rất phổ biến gây ảnh hưởng tới giá trị nhận thức của cộng đồng.
Nói tục, chửi thề là hiện tượng học sinh dùng những từ ngữ không hay, trái với thuần phong mỹ tục, thiếu văn minh, văn hóa khi giao tiếp với bạn bè, người lớn tuổi thậm chí cả những lúc tức giận vô thức thốt lên lời chửi thề. Bất cứ lúc nào, bất kỳ cuộc nói chuyện với ai họ đều nói tục, với họ nói tục cũng giống như những lời nói bình thường trong giao tiếp.
Đôi khi là bạn học sinh này bắt chước bạn khác nói tục, chửi thề rồi dần dần trở thành một thói quen xấu khiến người giao tiếp với họ bực mình, khó chịu, không muốn giao tiếp. Và các bạn học sinh không nhận ra rằng khi họ nói tục, chửi bậy sẽ tạo ra phản cảm với người đối diện, trở thành người thiếu văn minh, kém hiểu biết trong mắt người khác. Người nói tục, chửi thể nghiễm nhiên không được mọi người yêu thích thậm chí là xa lánh.
Nguyên nhân chủ quan của hiện tượng này là học sinh chưa nhận thức được tầm quan trọng của lời ăn tiếng nói lịch sự. Họ nói cho vui miệng, nói như một cách để thể hiện bản thân mình khác, mình chất. Họ cũng chưa hiểu được nói tục chửi bậy là hành vi xấu, là biểu hiện của những người kém văn minh. Tuy nhiên, chúng ta cũng phải xét đến nguyên nhân khách quan là do từ nhỏ, những học sinh đó đã tiếp xúc trong môi trường sống không lành mạnh, toàn những người nói tục thô thiển khiến họ lây nhiễm tật xấu nói tục và chưa nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề.
Vì vậy, để ngăn chặn hiện tượng học sinh nói tục, chửi thề, thì bố mẹ và nhà trường có trách nhiệm rất quan trọng. Ngay từ khi còn nhỏ trẻ dễ học những thói xấu đó từ bên ngoài cho nên bố mẹ cần có trách nhiệm không được để trẻ học những thói hư, tật xấu đó. Nhà trường cũng nên tuyên truyền cho các học sinh biết tầm quan trọng của lời nói, dùng lời hay ý đẹp trong giao tiếp và ngăn cấm triệt để hiện tượng học sinh ăn nói thiếu văn minh.
Như vậy, để trở thành một con người văn minh, tài giỏi thì trước hết bản thân mỗi người phải ý thức được tầm quan trọng của lời nói và không nói tục, chửi thề trong mọi trường hợp.
Túi nilon là 1 yếu tố ảnh hưởng đến sức khỏe con người. Trước tiên túi nilon có rất nhiều hữu ích trong đời sống hàng ngày chúng ta có thể đựng từ thức ăn đến hàng hóa cồng kềnh. Túi nilon rất tiện gọn và rẻ nên chúng ta đang lợi dụng nó. cho nên được sử dụng đặc biệt là những nơi có hoạt động buôn bán. Dùng những túi nilon nên thải ra rất nhiều túi nilon nên ở đâu ta cũng bắt gặp hình ảnh xanh, vàng và trắng của túi nilon...Điều này dẫn đến ô nhiễm từ túi nilon nặng nề. Nilon là dạng rác thải khó phân hủy nên ô nhiệm chồng chất ô nhiễm để ngăn chặn tình trạng này em nghĩ chúng ta phải hiểu rõ tác hại của túi nilon, sự ô nhiễm môi trường xung quanh để mọi người hạn chế sử dụng. Có thể thay thế bằng các thứ như lá để gói đựng khi đi chợ, ngoài ra có thể dùng làn giỏ để đựng đò. Khi thu gom rác, phải phân loại để tránh tình trạng tái sử dụng. Bản thân em cũng cố gắng bảo vệ môi trường nên em cũng hạn chế sử dụng và em mong mọi người có ý thức bảo vẹ môi trường ncuoocj sống trở nên tốt đẹp.
Em không đồng ý về ý thức của mọi người về hành vi xả rác bừa bãi và túi nilon. Túi nilon và rác thải là một trong số những nguyên nhân gây ra ô nhiễm môi trường. Rác thải và nilon khi đốt sẽ thải ra những làn khói rất độc. Ai ai cũng biết được tác hại của rác thải và nilon khi xả bừa bãi ra môi trường vậy mà họ lại lơ là việc đó, xem như việc đó không quan trọng đến mình. Đó chính là ý thức thiếu trách nhiệm của mỗi người đối với môi trường và họ cũng chính là những người đang huỷ hoại môi trường của mình. Việt Nam của chúng ta trước kia trong lành, mát mẻ hoa tươi nở rộ bấy nhiêu thì bây giờ rác thải, ô nhiễm môi trường bấy nhiêu. Những chiếc túi nilon bị vứt ở các khu công cộng, dưới gầm ghế đá ở mỗi công viên..., em khuyên mọi người hãy vui vẻ, tự giác nhặt những thứ đó bỏ vào thùng rác. Nếu ai biết được những tác hại của việc xả rác thải, nilon ra môi trường thì hãy thực hiện phong trào: '' Vì 1 thế giới xanh'' để Trái Đất của chúng ta luôn luôn được xanh tươi như màu lá cây và không bị tàn lụi bởi những thứ rác rưởi ''ở đâu bay đến''. Vì 1 thế giới xanh - sạch - đẹp, không xả rác bừa bãi, nioln ra môi trường và chung tay bảo vệ môi trường ngày càng tươi đẹp hơn!
Tham khảo:
Bạo lực học đường đã và đang là vấn đề nóng bỏng được cả xã hội quan tâm. Về khái niệm, bạo lực học đường là hành vi thô bạo, ngang ngược, sử dụng vũ lực để giải quyết mâu thuẫn, tranh chấp, gây tổn hại về cả thể chất lẫn tinh thần, diễn ra trong phạm vi trường học. Bạo lực học đường là một hiện tượng xã hội xảy ra ở nhiều nơi, nhiều cấp học, nhiều mức độ. Có những trường hợp chỉ đơn giản là đánh nhau, gây gổ, nhưng cũng có rất nhiều trường hợp xảy ra ở mức độ nghiêm trọng, tụ tập để “trả thù”, “dằn mặt” nhau bằng các loại vũ khí nguy hiểm như dao, mã tấu, gậy,… khiến dư luận hoang mang. Không chỉ vậy, bạo lực học đường còn diễn ra trong mối quan hệ thầy – trò, thầy cô bạo hành học sinh, thậm chí còn có trường hợp học sinh đánh đập, sỉ nhục thầy cô. Nguyên nhân của hiện tượng này đến từ tâm lý học sinh háo thắng, dễ kích động, thầy cô quá stress với việc dạy học và không kiểm soát được bản thân.
Bên cạnh đó, còn do học sinh bị ảnh hưởng bởi tệ nạn, thói xấu trong xã hội, cha mẹ thiếu quan tâm đến con cái, nhà trường chưa sát sao trong việc giáo dục nhân cách học sinh, giáo viên. Tất cả những điều đó đều gây ra hậu quả khôn lường về cả thể chất, tiền bạc, lẫn tinh thần. Đã có rất nhiều học sinh phải nghỉ học, chuyển trường, chuyển lớp, trầm cảm vì bị bắt nạt và bạo lực bởi các bạn học sinh khác. Có thể thấy, tình trạng bạo lực học đường đang trở thành hồi chuông cảnh báo cho toàn xã hội, mỗi chúng ta cần ý thức được nguyên nhân, hậu quả của nó và ngăn chặn, đẩy lùi hiện tượng tiêu cực này.
Tham khảo :
Trường học là môi trường giáo dục nhân cách con người, là nơi mà ai cũng trải qua một thời gian gắn bó, là nơi có bạn bè để ta học hỏi, có thầy cô dìu dắt nhân cách chúng ta. Nhưng thật đáng buồn nếu môi trường ấy ngày càng trở nên tha hóa bởi vấn đề bạo lực học đường. Không những vậy, vấn đề này trong thời gian gần đang là vấn đề đáng lo ngại của phụ huynh nhà trường nói riêng và của xã hội nói chung.
Vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đây thực sự đang trở thành một mối lo lắng và quan tâm lớn của toàn xã hội. Thông thường khi nới tới hai từ “bạo lực” chúng ta chỉ nghĩ tới các bạn học sinh nam sinh đánh nhau, những người dễ dàng dùng sức mạnh cơ bắp với người khác.Nhưng trên thực tế hiện nay cho thế những hành vi bạo lực này không chỉ xảy ra ở các bạn nam mà còn ở không ít các bạn gái, và thậm chí càng phổ biến hơn nhiều. Trong hai năm trở lại đây nổi cộm lên vấn đề nữ sinh thường xuyên giật tóc, đánh nhau bị quay clip đăng lên mạng xã hội.
Phụ huynh học sinh, thầy cô không có ai có thể không bàng hoàng cũng như bức xúc và tức giận trước những clip cả hội đồng nhào vô đánh một bạn nữ, thậm chí cắt tóc, cởi đồ quay clip up lên mạng xã hội. Mà những đoạn video đó cũng chỉ là một góc rất nhỏ trong tình trạng bạo lực học đường hiện nay, ngoài xã hội thực chất vẫn còn vô vàn các vụ bạo lực mà có thể còn chưa được công khai. Đối tượng trong các clip đánh nhau đó chính là những bạn học sinh trung học cơ sở hay trung học phổ thông, là lứa tuổi mà các em có những biến đổi về tâm sinh lý, suy nghĩ bồng bột và thích thể hiện bản thân.
Ngày nay, bạo lực học đường không chỉ xảy ra ở hình thức đơn giản như chửi nhau, đánh nhau trên lớp nữa mà đáng lo ngại hơn đó là việc đánh nhau nghiêm trọng có thể nguy hại đến tính mạng. Có những sự việc cả chục nữ sinh xúm vào giật tóc, cầm giày dép đánh một bạn, thậm chí còn quay clip bêu riếu trên mạng xã hội, và thậm chí còn dùng dao rạch vào mặt bạn. Những người hứng chịu việc bạo lực học đường đó chắc chắn không chỉ chịu nỗi đau về thân xác mà còn chịu tổn thương về tinh thần.
Nguyên nhân của vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đây có rất nhiều nguyên nhân. Trong đó nguyên nhân xã hội: sự bức xúc của cá nhân khi không nhận được điều mà cá nhân muốn và những điều mà cá nhân kỳ vọng nhưng không đạt được; sự ganh ghét đố kị về những điều mà người khác có được; những cử chỉ và nhận xét mang nội dung hạ nhục. Đặc biệt là đối với học sinh THCS với sự thay đổi nhanh mạnh về mặt thể chất và tâm sinh lý nhưng không cân đối do đó trong tâm lí có những nét bất ổn, đôi lúc là bốc đồng và không kiểm soát được hành vi bản thân.
Thứ hai là tác động của văn hóa: truyền thông đại chúng (phim ảnh bạo lực, những clip đánh nhau, những hình ảnh mang tính bạo lực …), game hành động. Đây là một trong những nguyên nhân có ảnh hưởng tương đối sâu sắc tới hành vi bạo lực của học sinh trung học cơ sở. Do hành vi lây lan của học sinh, vì học sinh lứa tuổi trung học cơ sở và trung học phổ thông rất quan trọng tình bạn và quan hệ bạn bè chi phối rất nhiều tới sự phát triển nhân cách ở lứa tuổi này. Do đó khi trẻ chơi với nhóm bạn có hành vi bạo lực thì trẻ cũng có hành vi bạo lực theo và đôi khi hành vi bạo lực đó được trẻ coi là hành vi tốt để bảo vệ bạn bè. Nói như thế có nghĩa là đôi khi trẻ không nhận thức được hoặc có nhận thức sai lệch về động cơ của hành động dẫn tới những hành vi sai lệch trong môi trường học tập.
Bạo lực học đường trước hết gây tổn hại về thể chất nghiêm trọng cho những em chịu những trận đòn đó. Bên cạnh đó là nỗi ám ảnh về tinh thần. Khi trường học không còn là nơi giáo dục nhân cách con người mà là nơi chỉ có những trận đòn roi đáng sợ thì ai ai cũng sợ phải đến trường. Khi trường học không còn là nơi ngập tràn kỉ niệm bạn bè nữa mà là nơi chi có sự thù ghét nhau thì đó chính là tổn thương sâu sắc đến với người học sinh.
Vì vậy việc chỉ góp một chút công sức và ý chí của bạn, vấn nạn chung của xã hội này phần nào được giảm thiểu. Trên hết, gia đình sẽ là nơi yêu thương và giáo dục các bạn học sinh đầu tiên. Nếu được sống trong một môi trường giáo dục tốt, những suy nghĩ và hành động của các bạn sẽ ôn hòa và tình cảm hơn. Bên cạnh đó, vai trò của nhà trường và thầy cô cũng vô cùng quan trọng.
Nhà trường cần giáo dục các em về đạo lý và cách cư xử giữa người với người. Thầy cô cần răn đe và chỉ rõ cho các bạn những gì mình đã làm chưa đúng. Riêng bản thân các bạn học sinh, cần nói không với bạo lực học đường. Không tham gia đánh nhau hoặc tổ chức đánh nhau mà hãy tập trung học và vui chơi lành mạnh.
Nạn bạo lực học đường đang là vấn nạn lớn của cả xã hội và ngày càng phức tạp. Nói như vậy không phải là không thể ngăn chặn được nạn bạo lực này. Mỗi người trong chúng ta cần phải hành động và làm những gì để góp phần hạn chế và tiến đến xóa bỏ nạn bạo lực học đường. Gia đình, nhà trường cần giáo dục tốt và tạo môi trường học tập thân thiện, lành mạnh để các bạn học sinh học tập. Hãy nói và chia sẻ với nhau nhiều hơn thay vì dùng hành động. Hãy yêu thương lẫn nhau và đừng làm tổn thương nhau. Và hãy để nạn bạo lực học đường chỉ còn là quá khứ!
1. Mở bài
– Ngôn ngữ là phương tiện giao tiếp quan trọng nhất của con người và xã hội loài người, đảm bảo một mặt truyền đạt và hiểu biết lẫn nhau của các thành viên xã hội. Ngôn ngữ không chỉ truyền đạt thông tin mà còn tác động đến nhân cách, can thiệp vào bức tranh thế giới nhân cách, vào văn hóa ngôn ngữ của nó.
– Nói tục chửi thề là một hiện tượng khá phổ biến trong trường học hiện nay. Đó là một thói hư tật xấu gây ra nhiều tác hại nghiêm trọng đối với đạo đức và hành vi ứng xử của học sinh.
2. Thân bài
a) Giải thích
– Nói tục chửi thề là dùng những lời lẽ thô tục, thiếu tế nhị, thiếu văn hóa trong giao tiếp nhằm bôi nhọ, sỉ nhục hoặc xúc phạm nhân cách người khác.
b) Bàn luận
(1) Hiện trạng
– Nói tục chửi thề diễn ra hầu hết ở nhiều cấp học trong các trường học, trở thành một hiện tượng khó kiểm soát.
– Học sinh thường dùng những lời lẽ thô tục, thiếu lễ độ, vi phạm nghiêm trọng các chuẩn mực đạo đức, văn hóa nhà trường trong giao tiếp.
– Nói tục chửi thề đang có xu hướng ảnh hưởng tràn lan, bị lạm dụng trong ngôn ngữ giao tiếp của học sinh nếu nhà trường, gia đình và xã hội không nhanh chóng chấn chỉnh, định hướng khắc phục.
(2) Nguyên nhân
– Do sự phát triển của kinh tế, xã hội, công nghệ thông tin kết hợp với sự xâm nhập tràn lan của các nền văn hóa ngoại lai khiến cho nhận thức của học sinh về ngôn ngữ giao tiếp, văn hóa và đạo đức trở nên lệch lạc gây ra các hành vi giao tiếp thiếu chuẩn mực, thiếu trong sáng, lễ độ.
– Do lối sống đua đòi, thực dụng, dễ dãi của một số bạn trẻ dẫn đến sự suy thoái nhân cách và đạo đức, từ đó ảnh hưởng đến thế hệ học sinh trong trường học. Từ một vài cá nhân, nói tục chửi thề trở thành một hiện tượng tràn lan và ngày càng ảnh hưởng sâu sắc trong lứa tuổi học sinh.
– Bản thân HS thiếu nhận thức về tác hại của việc nói tục chửi thề. Từ đó, thiếu tự điều chỉnh ngôn ngữ giao tiếp của mình.
– Nhà trường, gia đình và xã hội thiếu quan tâm sâu sắc, buông lỏng giáo dục đạo đức nhân cách và ngôn ngữ giao tiếp chuẩn mực cho học sinh. Việc thiếu nghiêm khắc trong vấn đề xây dựng và rèn luyện thế hệ học sinh trong vấn đề văn hóa và hành vi ứng xử khiến cho hiện tượng nói tục chửi thề xảy ra tràn lan mà không được nhắc nhở hay xử lí hiệu quả. Người lớn thiếu gương mẫu, trở thành tấm gương xấu cho HS bắt chước làm theo.
(3) Hậu quả
– Thường xuyên nói tục chửi thề làm đạo đức và nhân cách của người học sinh bị suy đồi. Biến con người mình thành kẻ thiếu học thức, bị đánh giá là vô văn hóa, bị mọi người xa lánh, ghét bỏ. Việc nói tục chửi thề làm cho kĩ năng giao tiếp của học sinh trở nên yếu kém vì những phát ngôn lệch chuẩn.
– Không chỉ vậy, việc nói tục, chửi thề còn ảnh hưởng rất lớn đến người khác. Nhất là trong các trường hợp nói tục chửi thề với mục đích lăng mạ, sỉ nhục người đối diện. Hành động đó làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự, lòng tự trọng của người bị lăng mạ. Nếu việc này lặp đi lặp lại xảy ra nhiều lần, có thể gây ra tâm lý bức bối, ức chế, không kiểm soát được bản thân, có những hành động có thể gây hậu quả nghiêm trọng. Thực sự đã có nhiều vụ bạo lực học đường đau lòng xảy ra cũng chỉ vì một lời nói tục, một cái nhìn đểu.
– Nguy hiểm hơn nữa là nếu không ngăn chặn thói xấu này, dần dà sẽ tạo nên một hệ lụy khôn lường. Một người nói tục, cả bàn nói tục, cả lớp nói tục, cả trường nói tục… lan ra cả ngoài xã hội. Khi đó xã hội văn minh sẽ biến mất mà thay vào đó là một xã hội thiếu văn hóa trầm trọng.
– Nói tục chửi thề còn là nguyên nhân dẫn đến các tệ nạn xã hội và hành động phạm pháp.
(4) Giải pháp
– Rèn luyện nhân cách, nhân phẩm; nâng cao bản lĩnh sống; tham gia vào các sinh hoạt văn hóa lành mạnh.
– Trau dồi ngôn ngữ chuẩn mực. Học tập lối sống lành mạnh, văn mình. Ăn nói lịch sự, đối xử hòa nhã với bạn bè. Đặc biệt là có ý thức giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt. Không dùng những từ ngữ thiếu tế nhị, lịch sự, không dùng tiếng lóng, tiếng nhại, từ ngữ địa phương tùy tiện, hướng đến sự giao tiếp hiệu quả, tôn trọng, hiện đại và văn minh. Không xúc phạm, lăng mạ gia đình, nhân phẩm, danh dự người khác bằng những từ ngữ miệt thị, thô tục, vô văn hóa hoặc tàn bạo, độc ác…
– Tôn trọng nhân cách nhân phẩm người khác. Cung kính, lễ độ với người lớn. Tăng cường thực hiện các hành vi văn hóa trong giao tiếp hằng ngày. Xây dựng lối sống văn hóa lành mạnh, chuẩn mực, tránh xa các thói hư tật xấu của xã hội.
c) Bài học nhận thức và hành động
– Nhận thức: Nói tục chửi thề là một hành vi vô đạo đức, làm mất nhân cách, nhân phẩm con người.
– Hành động:
+ Phê phán hiện tượng nói tục chửi thề đặc biệt trong môi trường học đường
+ Là học sinh, không nên nói tục chửi thề. Mỗi học sinh phải rèn luyện nhân cách nhân phẩm, phấn đấu học tập tốt, trở thành người hữu ích, mai này đem sức mình xây dựng quê hương đất nước.
+ Liên tục bồi dưỡng năng lực giao tiếp, giữ gìn sự trong sáng của Tiếng Việt trong thời đại mới.
3. Kết bài
Hiện nay trong trường học, vẫn còn rất nhiều HS thường hay nói tục chửi thề. Việc làm đó khiến các bạn không được bạn bè tôn trọng, thầy cô yêu mến. Những HS như thế thật đáng chê trách. Mỗi cá nhân và tập thể cần lên án, đấu tranh và loại bỏ thói xấu nói tục chửi thề vì một môi trường học đường văn minh.
Xã hội ngày càng phát triển, mối quan hệ giữa người với người cũng được mở rộng, kéo theo đó là hình thức giao tiếp qua lại với nhau cũng ngày càng đa dạng và phong phú hơn. Bên cạnh những lời hay ý đẹp thì vẫn còn tồn tại nhiều lời nói tục, chửi vậy. Đặc biệt ở thế hệ trẻ thì hiện tượng nói tục chửi bậy ngày càng diễn biến phức tạp.
Nói tục chửi bậy là một biểu hiện trong giao tiếp của mỗi con người. Sự tương tác qua lại với nhau bằng ngôn ngữ nhưng không lịch sự, thô lỗ, không có văn hóa. Có thể đó chỉ là lời nói đối với họ là chuyện bình thường nhưng ở trong mối quan hệ giao tiếp thì nó không phù hợp.
Hiện tượng nói tục chửi bậy hiện nay diễn ra rất nhiều, ở nhiều lứa tuổi, nhưng tập trung ở lứa tuổi thanh niên. Bởi rằng ở lứa tuổi này, lời ăn tiếng nói chưa được rèn giũa, chưa có chừng mực, cách ứng xử chưa được khéo léo dẫn đến nói tục, chửi bậy nhau. Nhiều người xem nói tục chửi bậy chỉ là câu ‘chửi thề” rất bình thường. Những lời nói đó sẽ trở thành thói quen, câu cửa miệng mỗi khi cất tiếng nói. Một khi đã là thói quen thì sẽ rất khó bỏ, ăn sâu vào tiềm thức.
Người ta vẫn nói “Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” hay “Chim khôn kêu tiếng rảnh rang/Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”. Đó đều là những câu nói khuyên nhủ chúng ta nên lịch sự trong giao tiếp để có thể tạo môi trường lành mạnh, trong sáng nhất.
Nói tục chửi bậy là một “hiện tượng” rất bình thường, diễn ra với mực độ dày đặc và thường xuyên ở một số tầng lớp người.
Khi giao tiếp với nhau, nhất là những bạn nam thanh niên, mức độ nói tục, chửi bậy rất nhiều. Các bạn có thể nói ở mọi lúc, mọi nơi, chửi ở bất cứ lúc nào có thể, và họ coi đó là những từ ngữ giao tiếp quá bình thường để thể hiện cái ‘tôi’ cá nhân. Không chỉ giới hạn ở nam thanh niên mà ở nữ giới cũng diễn ra rất nhiều. Bạn bè tụ tập nhau, trong buổi nói chuyện chỉ toàn chửi thề, văng tục, chửi bậy làm mất cảnh quan và gây ảnh hưởng đến mọi người.
Hơn hết nói tục chửi bậy thời hiện đại đã được chuyển biến sang những dạng từ ngữ khác, mà các bạn trẻ gọi đó là ngôn ngữ thời @. Chúng ta có thể kể đến như “vãi chưởng” “ nhìn bé đó ngon nhỉ”, “đừng có lăn tăn”, “bố tướng”….Mặc dù nó không vi phạm thuần phong mỹ tục nhưng nó lại khiến cho lời nói trở nên thiếu lịch sự, thiếu văn hóa.
Rất nhiều bạn trẻ về nhà còn mang những từ ngữ đó giao tiếp với bố mẹ, với những người lớn tuổi. Họ sẽ nghĩ bạn như thế nào. Hậu quả ra sao là tự bạn gánh lấy.
Nói tục chửi bậy rất khó sửa nhưng không phải không thể. Chúng ta có thể tham gia vào rất nhiều chương trình, trò chuyện với nhiều người để rèn luyện cho mình lời ăn tiếng nói hằng ngày. Như thế thì bản thân mình mới có thể ứng xử có văn minh trong khi giao tiếp được.
Để là một người trưởng thành thì lời ăn tiếng nói vô cùng quan trọng. Người ngoài sẽ đánh giá phẩm chất của bạn qua cách ứng xử, qua lời ăn tiếng nói hằng ngày đó.
Hãy để hiện tượng nói tục chửi bậy thuyên giảm bằng cách ứng xử có văn hóa, lịch sự hơn trong những lần giao tiếp.
Tham khảo
Yêu thương con người là quan tâm, giúp đỡ làm những điều tốt đẹp cho người khác, nhất là những lúc gặp hoạn nạn, khó khăn. Biết yêu thương người khác là sẵn sàng giúp đỡ, thông cảm sẻ chia, biết tha thứ, hi sinh cho người khác. Ai cũng cần có lòng yêu thương con người bởi đó là truyền thống quý báu của dân tộc, cần được giữ gìn và phát huy. Người sống biết yêu thương luôn được mọi người kính nể, quý trọng, có được cuộc sống thanh thản và hạnh phúc. Họ luôn là người có giàu nghị lực để vượt qua khó khăn, thử thách đạt đến thành công. Ngược lại, những ai sống vô cảm, ích kỉ, chỉ biết đến bản thân không những bản thân không hạnh phúc mà người khác cũng xa lánh, khinh bỉ. Học sinh rất cần hình thành, rèn luyện và bồi dưỡng tình yêu thương con người, sống chan hòa, thân ái, yêu thương, cảm thông, tương trợ và giúp đỡ người khác. Không tham lam, đố kị, khinh ghét người khác, đặc biệt là những người nghèo khó, hoặc đang trong khó khăn hoạn nạn. Cuộc sống có thể khó khăn hơn khi ta sống vì người khác nhưng chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn. Chính lòng yêu thương con người mang lại cho chúng ta những giá trị chân thực của cuộc sống, hoàn thiện bản thân mình và có được một cuộc sống ý nghĩa.
Tham khảo nha bn:
Tình yêu thương chính là một trong những truyền thống quý báu của dân tộc ta. Nó là sự quan tâm, giúp đỡ của chúng ta đối với những người xung quanh,là sự đồng cảm mà con người dành cho con người. Lòng yêu thương sưởi tạo ra một sức mạnh, một động lực vi diệu, giúp chúng ta làm nên được thành công. Nó giúp ta thoát khỏi nỗi đâu cô đơn, đau đơn. Tuy vậy, ngaoif những người biết mở rộng trái tim thì vẫn còn những kẻ vô tâm, vô cảm, không biết quan tâm người khác, ta thực sự cần phê phán. Tình yêu thương có vai trò quan trọng trong cuộc sống con người, là lẽ sống của mỗi người vì theess, mỗi người chúng ta phải biết yêu thương lẫn nhau, yêu thương đồng loại.
ko chép mạng đâu, cứ yên tâm
Có câu nói: "Bạo lực là dành cho thú hoang, thương thuyết là dành cho con người." Ấy thế nhưng ngày nay trong môi trường học tập lại tồn tại hiện tượng bạo lực học đường. Chính sự thiếu hiểu biết về cách giải quyết xung đột, về quyền bình đẳng con người, tôn trọng mỗi người xung quanh, thiếu khả năng kiểm soát cảm xúc của các bạn học sinh mà tạo nên hiện tượng tiêu cực không nên có này. Bạo lực học đường gây ra những tác động tiêu cực đến sức khỏe tinh thần của các em học sinh, ảnh hưởng đến quá trình học tập và phát triển của các bạn rất nhiều. Đồng thời, nó tạo ra những công dân có xu hướng thích bắt nạt, bạo lực người khác, có tính cách xấu và tâm hồn méo mó của đất nước trong tương lai; rồi từ đó nền văn minh của nhân loại càng ngày đi xuống. Mà để ngăn chặn điều đó, việc chúng ta cần làm là tạo ra một môi trường học tập an toàn và lành mạnh cho các em học sinh. Các giáo viên và nhân viên trường học cần được đào tạo để có thể phát hiện và ngăn chặn các hành vi bạo lực học đường. Cùng với đó, ai ai cũng cần rèn luyện tính biết yêu thương, giúp đỡ những người khác và tôn trọng sự khác biệt của họ; đặc biệt là các bạn học sinh cần tích cực ham gia vào các hoạt động xã hội tình nguyện để rèn luyện kỹ năng giao tiếp và tạo ra mối quan hệ tốt với bạn bè. Khép lại, bạo lực học đường là một vấn đề nghiêm trọng và chúng ta cần phải nói không với nó. Hãy cùng nhau đóng góp để giảm bạo lực học đường và tạo ra một tương lai tốt đẹp hơn cho các bạn học sinh!
✿Tuệ Lâm☕
(TvT vì Lâm B2 (buồn, bực) quá nên ký rõ tên luôn, một lần bấm gửi thì kiểu mất luôn câu trả lời mà không gửi trả lời được, một lần bấm ký hiệu thì nó mờ cái máy luôn, đây là lần thứ 3 - tức là Lâm đã phải làm 3 đoạn văn về cái hiện tượng này. Thế nên là bạn thông cảm nó hơi dài hơn yêu cầu xíu TvT)
Hiện tượng bắt nạt học đường là một vấn đề đáng lo ngại và cần được xử lý một cách nhanh chóng. Nó gây ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển và tâm lý của học sinh.
Bắt nạt học đường có thể xảy ra dưới nhiều hình thức, từ lời nói ác ý, miệt thị cho đến hành động vũ phu và quấy rối. Nạn nhân thường trở nên tự ti, sợ hãi và mất tự tin trong việc giao tiếp và học tập.
Hiện tượng này không chỉ ảnh hưởng đến nạn nhân mà còn tạo ra một môi trường học tập không an toàn và không thuận lợi cho tất cả học sinh. Nó gây ra căng thẳng, lo lắng và ảnh hưởng đến hiệu suất học tập của các em.
Để giải quyết hiện tượng bắt nạt học đường, cần có sự tham gia và hỗ trợ từ phía giáo viên, phụ huynh và cả cộng đồng. Giáo viên cần được đào tạo để nhận biết và xử lý tình huống bắt nạt một cách hiệu quả, đồng thời tạo ra một môi trường học tập an toàn và tôn trọng.
Phụ huynh cũng đóng vai trò quan trọng trong việc ngăn chặn và giải quyết tình huống bắt nạt. Họ cần thường xuyên giao tiếp với con cái, lắng nghe và hỗ trợ họ khi gặp khó khăn.
Cuối cùng, cả cộng đồng cần tham gia vào việc chống lại bắt nạt học đường. Tạo ra một môi trường xã hội tích cực, tôn trọng và không chấp nhận bất kỳ hành vi bắt nạt nào là điều cần thiết để bảo vệ sự phát triển và trường tồn của các em học sinh.
Hiện tưởng chửi bậy trong môi trường học đường là hành vi đáng bị bài trừ. Vì những lời lẽ đó vô cùng là thô tục. Những người chửi bậy đa số là đầu gấu, giang hồ, trùm trường gọi chung là thành phần bất hảo. Đa phần những thành phần đó không được giáo dục tốt như bố mẹ là dân chơi , cờ bạc , rượi chè,..những học sinh chửi bậy đa phần là do cách ứng xử của phụ huynh không tốt nên con cái của họ mới học theo .
Nói tục chửi bậy là một hiện tượng khá phổ biến trong môi trường học đường. Ở nhiều nước trên thế giới, đây không phải là vấn đề quá nghiêm trọng nhưng ở Việt Nam, đó lại là một chủ đề nhạy cảm và được quan tâm. Có người cho rằng nói tục là một cách để giải tỏa stress, thể hiện sự bức xúc. Nhưng trên thực tế, nói tục lại làm ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống và gây ra nhiều tác hại đối với chính bản thân người nói. Nói tục có thể khiến con người cảm thấy tự tin hơn nhưng lại là rào cản trong giao tiếp và mất ****ự tôn trọng từ người khác. Hơn nữa, việc sử dụng ngôn ngữ không đúng mực trong môi trường học đường sẽ làm ảnh hưởng đến sự phát triển trí tuệ và giá trị văn hóa của mỗi cá nhân. Vì vậy, mỗi người nên tự rèn luyện bản thân và tránh xa việc nói tục chửi bậy.