Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Chó là một loài động vật rất có ích, vì vậy hầu hết các gia đình đều nuôi chó. Nhà thì nuôi một con, nhà thì nuôi vài con thậm chí nhiều hơn và nhà em cũng vậy.
Cách đây một thời gian, mẹ em đi chợ và mua về một con chó. Hôm mua về mẹ bảo, phải chăm sóc cẩn thận chẳng mấy chốc mà lại có một đàn chó con, nghe mẹ nói vậy em rất háo hức. Em rất yêu quý động vật, vì vậy em đặt tên cho nó là Đốm. Sở dĩ tên của nó như vậy vì nó có ba màu lông xen kẽ nhau trên cơ thể. Đầu màu đen, thân cũng màu đen nhưng lại được xen kẽ bởi những đốm trắng. Nó được ba tháng tuổi và cũng khá là mập. Hai mắt đen, long lanh như hai hòn bi ve, chiếc mũi cũng màu đen và rất thính, bên cạnh là những chiếc râu ngắn. hàm răng có những chiếc nhọn hoắt, thêm một thời gian ngắn nữa thì hàm răng đó có thể khiến những ai bị nó cắn chảy máu, thậm chí những vết cắn sâu có thể rất nguy hiểm. Hai tai rất ngắn, cụp xuống mặt.
Thân hình mập mạp với bộ lông mặc dù không được óng mượt nhưng em vẫn rất thích vuốt ve bộ lông ấy. Chiếc đuôi ngắn ngủi, màu đen có những sợi lông trắng ở phần cuối. Mẹ em thường trêu: “Đốm đầu thì nuôi, đốm đuôi thì thịt”, những lúc ấy em lại xị mặt ra và kêu mẹ không được thịt nó. Bốn chân có màu trắng, đầu mỗi ngón chân là những móng vuốt sắc. Đặc biệt cũng giống như loài mèo, dưới mỗi ngón chân có một lớp đệm dày, chính những lớp đệm ấy giúp nó đi lại nhẹ nhàng. Chó là loài động vật ăn tạp, vì vậy nuôi nó rất dễ, bên cạnh đó mẹ em cũng mua thuốc về tiêm để phòng các loại bệnh.
Mỗi khi em đi học về nó lại chạy ra tận cổng đón, ngoe nguẩy cái đuôi, chạy vòng quanh và quấn lấy chân em như thể đòi vuốt ve. Mặc dù đi học về rất mệt nhưng em vẫn chơi với nó. Có nhiều trò rất hay, em cầm hai chân trước và để nó đi bằng hai chân sau, bẻ ngược hai cái tai của nó lên, vì tai nó mềm nên không bị đau, lấy tay cù vào bụng nó, những lúc như vậy nó nằm ngửa ra bốn chân chổng lên trời trông rất hay. Mỗi bữa cơm em đều giành với mẹ việc cho nó ăn, đêm đến nó nằm co tròn ở một góc nha và ngủ ngon lành. Nó rất thông minh, biết phân biệt người nhà với người lạ, khi có người lạ vào, nó sủa ầm ĩ cho đến khi bố mẹ em quát mới thôi.
Em rất yêu quý con chó nhà em, gia đình em sẽ chăm sóc nó thật cẩn thận để nó mau lớn và cho gia đình em một đàn chó con như lời mẹ nói.
1. Lập dàn bài:
1. Mở bài: - Giới thiệu bạn thân định tả: Bạn đó tên gì? Học lớp mấy ? Em thấy bạn đnag ngồi học ở đâu? Khi nào?
2. Thân bài:
a) Tả khung cảnh lúc bạn đang ngồi học :
+ Bạn ngồi học ở đâu?
+ Chiếc bàn như thế nào?
+ Bên phải bàn học là ?
+ Bên trái bàn học là gỉ ?
+ Không gian quanh bạn ra sao ?
+ Dáng bạn ngồi học ? Lúc ấy bạn mặc quần áo gì ? Khuôn mặt ? Anh mắt chăm chú nhìn bài ? Đôi tay ?
b) Tả hoạt động bạn đang học bài :
+ Đầu tiên , bạn chuẩn bị những dụng cụ gì ?
+ Bạn đang học nội dung gì ?
+ Khi suy nghĩ, bạn có tư thế nào ?
+ Bạn cắm cúi viết ? Bạn ngảng đầu lên ? Bạn cắn bút suy nghĩ tìm lời giải ?
+ Kết quả việc học như thế nào ? Bạn đã làm gì để kết thúc việc học đó ?
3. Kết bài : - Nêu suy nghĩ và tình cảm của em về bạn thân đã tả .
Trong lớp, người bạn thân nhất của em chính là bạn Phương Anh. Chủ nhật vừa rồi,em sang nhà Anh chơi. Em thấy bạn đang học bài. Lúc ấy bạn thật chăm chú.
Lúc đó, trời đã tờ mờ tối. Những tia nắng đã dần dần tắt trên những mái nhà. Bóng tối đang dần bao phủ xuống làng em. Những ánh đèn từ mỗi ngôi nhà đã bắt đầu bật sáng. Đó cũng là lúc Anh ngồi học bài. Anh có một góc học tập riêng rất ngay ngắn và gọn gàng. Một cái bàn bằng gỗ kê cạnh cửa sổ. Anh kéo ghế gỗ vào ngồi rồi bắt đầu học bài. Ánh đèn điện thắp sáng, in bóng bạn trên bức tường trắng. Lúc đó bạn mặc một chiếc áo thun ngắn tay để lộ ra cánh tay chắc nịch, trắng hồng . Chiếc quần bò lửng , ôm lấy vóc hình nở nang của một cậu học sinh lớp Sáu đang lớn. Chiếc quạt thổi nhè nhẹ làm cho mái tóc cắt ngắn bay bay. Bên trái là chiếc tủ làm bằng gỗ chứa rất nhiều truyện cổ tích.. Chúng được bạn xếp ngay ngắn y như một thư viện nhỏ. Bên phải là chồng sách gọn gàng và chiếc đồng hồ bàn nhỏ nhắn . Dưới chân bàn là một chú cún con rất dễ thương. Chắc bạn yêu quý thú cưng lắm đây.
Bây giờ, Bạn lúi húi bên một hộp bút sáp màu. Một tờ giấy trắng tinh đã trải ra trước mặt bạn. Một tay bạn giữ tờ giấy còn tay bên kia bạn đang cầm một chiếc bút chì đưa nhanh thoăn thoắt. Một ngọn núi đã hiện ra trên tờ giấy. Rồi bạn vẽ cánh đồng lúa chín mùa thu. Bạn vẽ con sông Kiền hiền hòa chảy qua làng bạn. Bạn vươn vai xong lại vẽ tiếp. Bên này là người mẹ thân của Anh đang cấy lúa. Bạn vẽ dòng nước xanh mát uốn khúc lượn quanh. Bọn dùng viên tẩy xóa những nét thừa. Đã đến lúc bạn tô màu. Bạn tô mái nhà đỏ như son. Tô hàng cây xanh tốt tươi, vui mắt. Bạn tô cánh đồng lúa chín rộ. Vẽ xong bạn giơ bức tranh lên hỏi em: “ Bạn thấy tớ vẽ như thế nào.? “ . Em liền reo lên: “ Ôi, Bức tranh này thật đẹp!”. Bạn mỉm cười sung sướng. Nụ cười thật tươi nở trên khuôn mặt tròn trịa , trắng hồng của bạn.
Chính đúng là bạn tốt của em. Ngắm bạn học bài , em thấy bạn rất siêng năng cần cù. Chính mong ước mơ trở thành họa sĩ . Em mong ước mơ của bạn sớm thành hiện thực. Phương Anh của em là thế đó.
Chúc bạn học tốt
Văn của ta = không giỏi nhưng bù lại trí tưởng tượng = phong phú
Tôi lúc đó đang ngồi trên lưng của chim thần,một cơn gió thổi tới,chim thần nghiêng cánh và tôi rơi tõm xuống biển sâu.Lúc mở mắt ra tôi đã phát hiện mình đang ở dưới thủy cung với những nàng tiên cá và những báu ngọc đẹp như khi ở trên đảo.Tôi cảm thấy sung sướng vô cùng và quyết định trở về nhà và xây một cung điện to lớn.Ngặt nỗi tôi không có chìa khóa để mở cánh cửa ra khỏi mặt nước,nên tôi đã giả làm một người đàn ông quý tộc trên cạn và muốn yêu công chúa nàng tiên cá của nhà vua thủy cung.Ông ta cũng khá hám tiền nên đồng ý.Đám cưới của tôi và cô gái diễn ra suốt 2 ngày.Tôi liền chuốc rượu cho mọi người để cả nhà vua và thần dân,công chúa đều ngủ mê mệt,lấy chiếc chìa khóa cắm trên ngai vàng và hòm kho bạc,cưới cá heo đi về.Tôi cũng yêu quý người em trai hơn xưa,không bao giờ tham lam,ích kỷ nữa.
Sau khi rớt xuống biển, tôi ngạt thở đến gần chết và xuống âm phủ
Sau khi xuống đó, tôi bị những tiền nhân của mình ơn dưới này quở mắng và hỏi tại sao mình lại có thằng cháu như vậy
Sau sự kiện đó, tôi trở lại mặt đất và ko tham lam, kì thị và ích kỉ với người em mà tôi từ chỉnh, trở thành người tốt.
LẬP DÀN Ý BÀI VĂN TẢ CẢNH HOÀNG HÔN TRÊN QUÊ HƯƠNG
1. MỞ BÀI: cảnh hoàng hôn trên quê hương đẹp một vẻ đẹp kì ảo, lung linh và tráng lệ.
2. THÂN BÀI:
Tả cảnh thiên nhiên trên quê hương lúc hoàng hôn, cây cối như trầm lắng trong suy tư, dường như vạn vật đã chìm vào giấc ngủ say sau một chuỗi ngày hoạt động vất vả...
Tả hoạt động của con người trên quê hương khi hoàng hôn. Các bác nông dân đã rời đồng về nhà nghỉ ngơi, đàn trâu đàn bò đã trở về chuồng ngoan ngoãn..
Cảm xúc của em khi ngắm cảnh quê hương lúc hoàng hôn. Quê hương vào những lúc hoàn hôn buông xuống luôn khiến tôi thấy buồn man mác, có những vị bâng khuâng rất riêng của tuổi trẻ...
3. KẾT BÀI:
Cảnh hoàng hôn trên quê hương đã làm giàu có thêm vẻ đẹp cho xứ sở, quê hương, làm phong phú hơn cho các giác quan của mỗi người.
Lưu ý: Mình chọn quê hương vì trên thành phố hầu như cảnh hoàng hôn không được thấy nhiều và đẹp như ở quê.
Người ta ai cũng bảo thích ngắm bình minh, ngắm mặt trời mọc, bởi ai cũng thích những gì tươi sáng, và mong muốn thấy được ngày mai bắt đầu cũng như chính là sự khởi đầu. Và vì thế, hoàng hôn chính là sự kết thúc, kết thúc một ngày, kết thúc cho một chuỗi dài của cuộc đời. Đây cũng là em khiến em yêu thích hoàng hôn, bởi lúc ngồi ngắm nhìn nó, em cảm giác mọi thứ trở nên bình yên đến lạ, cảnh vật cũng trở nên huyền ảo và đẹp lung linh hơn.
Chiều chiều ngồi ngay chiếc cầu ngắm nhìn từng tia nắng cuối cùng từ từ chìm dần dưới ngọn núi xa xa thật thích làm sao. Ngọn núi như đang nuốt trọn vầng hào quang còn lé loi không muốn vụt tắt của mặt trời. Ánh sáng trở nên dịu dàng, bầu trời đổi màu. Em thắc mắc tại sao ban ngày trời lại xanh ngắt, mây trắng bồng bênh nhưng cứ khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống từng đám mây như được tô lên những sắc hồng, sắc vàng, sắc cam….trông thật ngọt ngào. Em cứ mải mê, ngắm nhìn và trôi theo từng đám mây đang lơ lửng trên cao.
THÔNG TIN HỮU ÍCHHoàng hôn cũng là thời điểm để trẻ em bày những trò chơi quen thuộc, như nhày dây, đá banh, bắn bi,đuổi bắt, u quạ…trên các bãi đất trống từng nhóm người nô đùa, chạy nhảy.
Em thích hoàng hôn bởi cái khí trời bắt đầu mát mẻ, gió thổi len qua những tán lá kêu xào xạc, bầu trời đổi màu xinh đẹp và được mẹ âu yếm khi chiều về. Hoàng hôn chính là một sự kỳ diêu, nhắc nhở chúng ta một ngày nữa đã trôi qua, chúng ta đang dần lớn lên và trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn và có ý thức hơn. Đó là tất cả hoàng hôn trong em.
Tham Khảo
Tôi là một chú gấu con. Một hôm, tôi xin phép mẹ vào rừng đi dạo. Tôi vừa đi vừa nhặt những quả thông nhỏ. Bỗng một quả thông rơi trúng đầu khiến tôi chao đảo và bị ngã. Chị sáo đi qua, thấy vậy liền cười lớn rồi hét thật to: “Ê gấu, chân vòng kiềng”. Cả đàn thỏ cũng hùa theo để trêu chọc. Tôi nghe thấy tất cả đều chê bai. Tôi xấu hổ lắm, chạy thật nhanh về nhà mách mẹ. Mẹ tỏ ra ngạc nhiên, rồi nói với tôi rằng đôi chân của tôi rất đẹp. Cả mẹ, bố và ông nội - người giỏi nhất vùng cũng có đôi chân vòng kiềng. Tôi nghe mẹ nói thì bình tâm trở lại. Tôi nghe lời mẹ rửa sạch chân tay, ăn bánh mật rồi sau đó vui vẻ vào rừng dạo chơi.
BPTT: Liệt kê
Tác dụng: Giúp cho câu thơ giàu hình ảnh, giàu chất nhạc
Cho thấy dù có biện pháp tra tấn nào cũng không thể làm ch.ết cô gái anh hùng.
Dế Mèn phiêu lưu ký là tác phẩm văn xuôi đặc sắc và nổi tiếng nhất của nhà văn Tô Hoài viết về loài vật, dành cho lứa tuổi thiếu nhi. Ban đầu truyện có tên là "Con dế mèn" (chính là ba chương đầu của truyện) do Nhà xuất bản Tân Dân, Hà Nội phát hành năm 1941. Sau đó, được sự ủng hộ nhiệt tình của nhân dân, Tô Hoài viết thêm truyện "Dế Mèn phiêu lưu ký" (là bảy chương cuối của truyện). Năm 1955, ông mới gộp hai chuyện vào với nhau để thành truyện "Dế mèn phiêu lưu ký" như ngày nay. Truyện đã được đưa vào chương trình học lớp 6 học kỳ 2 môn Ngữ Văn của Việt Nam.
"Dế Mèn phiêu lưu ký" có thể tạm dịch là "Ghi chép về cuộc đời trôi dạt của Dế Mèn" ("phiêu lưu" ở đây có nghĩa là "trôi dạt", không phải là "mạo hiểm" theo cách dùng từ của người Việt Nam).
Trong đoạn kết bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ", tác giả Minh Huệ viết:
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
Đoạn thơ khiến lòng ta gợn lên câu hỏi: Tại sao Bác không ngủ lại là "Vì... Bác là Hồ Chí Minh"? Có thể nói, trong suốt cuộc đời hoạt động Cách mạng của mình, Bác Hồ đã trải qua nhiều đêm không ngủ. Còn nhớ, thời kì bị giam cầm ở nhà lao của Tưởng Giới Thạch, Bác từng: "Một canh... hai canh... lại ba canh. Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành..."; rồi giữa rừng Việt Bắc trong chiến dịch Thu - Đông 1947, Bác từng chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Việc "Đêm nay Bác không ngủ" là "một lẽ thường tình", vì "Bác là Hồ Chí Minh" bởi Bác đã trở thành một biểu tượng, một "định nghĩa" về đức hi sinh, lo lắng cho dân, cho nước. Câu hỏi: Tại sao "Đêm nay Bác không ngủ"? có một câu trả lời thật giản dị mà vĩ đại như vậy đó!
cho mk nha
Đoạn thơ khiến lòng ta gợn lên câu hỏi: Tại sao Bác không ngủ lại là "Vì... Bác là Hồ Chí Minh"? Có thể nói, trong suốt cuộc đời hoạt động Cách mạng của mình, Bác Hồ đã trải qua nhiều đêm không ngủ. Còn nhớ, thời kì bị giam cầm ở nhà lao của Tưởng Giới Thạch, Bác từng: "Một canh... hai canh... lại ba canh. Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành..."; rồi giữa rừng Việt Bắc trong chiến dịch Thu - Đông 1947, Bác từng chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Việc "Đêm nay Bác không ngủ" là "một lẽ thường tình", vì "Bác là Hồ Chí Minh" bởi Bác đã trở thành một biểu tượng, một "định nghĩa" về đức hi sinh, lo lắng cho dân, cho nước. Câu hỏi: Tại sao "Đêm nay Bác không ngủ"? có một câu trả lời thật giản dị mà vĩ đại như vậy đó!
la sao
À đây là câu chuyện bó đũa