K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

15 tháng 8 2016

chuk bn hoc tốt nha khi nào rảnh thì lại onl nha tuy mik chưa nc lần nào vs bnhihi

15 tháng 8 2016

hjj

bên mk cx vào hc sớm

chả có t/g để lên hoc24 lun

bùn mún chết

rãnh nhớ ib mk nhá bn iu

7 tháng 3 2022

khổ thơ đâu

7 tháng 3 2022

biết là bài Lượm rồi nhưng mà thơ đâu có thể là sẽ có người lớp trên trả lời mà không có nguyên những người bằng tuổi đâu mà 

19 tháng 12 2021

hăm thèm kb với bn :Đ

19 tháng 12 2021

ko thì thôi nha a hii hii

9 tháng 2 2018

Quê hương đẹp lắm

Ngày Tết tưng bừng

Như thay áo mới

Tết trên quê hương

Nô nức cảnh chợ

Gian hàng ngày Tết

Bánh,kẹo,mứt ngọt

Xuân đầy ấm áp

Nhà nhà đón tết

Năm mới bình an

An khang thịnh vượng

Vui vẻ đón xuân

Kính chúc sức khỏe

Xuân trọn ước mơ ...

19 tháng 4 2018

bạn tham khảo thử nha!

“Thích quá! Thích quá!”. Tiếng reo của tất cả chúng em vang lên giữa sân nhà vào một đêm trăng sáng khi mọi người ngồi xúm xít quanh bà ngoại để nghe bà kể về câu chuyện “Con rồng, cháu Tiên”.

Bà kể rằng ngày xưa, ở miền đất Lạc Việt, bây giờ là Bắc Bộ nước ta, có một vị thần thuộc nòi rồng, con trai thần Long Nữ, tên là Lạc Long Quân. Thần mình rồng, thường 1 dưới nước, thỉnh thoảng lên sống trên cạn, sức khoẻ vô địch, có nhiều phép lạ. Thần giúp dân diệt trừ Ngư Tinh, Hồ Tinh, Mộc Tinh - nhừng loài yêu quái bấy lâu làm hại dân lành. Thần dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và cách ăn ở, Xong việc, thần thường về thủy cung với mẹ; khi có việc cần, thần mới hiện lên.

Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có nàng Âu Cơ thuộc dòng họ Thần Nông, xinh đẹp tuyệt trần. Nghe tiếng vùng đất Lạc có nhiều hoa thơm cỏ lạ, nàng bè tìm đến thăm. Âu Cơ và Lạc Long Quân gặp nhau đem lòng yêu nhau rồi trở thành vợ chồng, cùng chung sống trên cạn ở cung điện Long Trang.

Ít lâu sau, Âu Cơ có mang. Đến kỳ sinh, chuyện thật lạ, nàng sinh ra một cái bọc trăm trứng; trăm trứng nỏ ra một trăm người con hồng hào, đẹp đẽ lạ thường. Đàn con không cần bú mớm mà tự lớn lên như thổi, mặt mũi khôi ngô, khỏe mạnh như thần.

Thế rồi một hôm, Lạc Long quân vốn quen ở nước cảm thấy mình không thể sống mãi trên cạn được, đành từ biệt Âu Cơ và đàn con để trở về thủy cung. Âu Cơ ở lại một mình nuôi con, tháng ngày chờ mong, buồn tủi. Cuối cùng nàng gọi chồng lên và than thở:

- Sao chàng bỏ thiếp mà đi, không cùng thiếp nuôi các con?

- Ta vốn nòi rồng ở miền nước thẳm, nàng là dòng tiên ở chốn non cao. Kẻ ở cạn, người ở nước, tính tinh, tập quán khác nhau, khó mà ăn ở cùng nhau một nơi lâu dài được. Nay ta đưa năm mươi con xuống biến, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Kẻ miền núi, người miền biển, khi có việc gì thì giúp đỡ lẫn nhau, đừng quên lời hẹn.

Âu Cơ và trăm con nghe theo, rồi chia tay nhau lên  đường.

Người con trưởng theo Âu Cơ được tôn lên làm vua lấy hiệu là Hùng Vương, đóng đồ ở đất Phong Châu đặt tên nước là Văn Lang; triều đình có tướng văn, tướng võ; con trai vua gọi là lang, con gái gọi là Mị Nương  khi cha chết thì ngôi được truyền cho con trưởng. Mười mấy đời truyền nôi ngôi vua đều lây hiệu là Hùng Vương, không hề thay đổi.

Cũng bởi sự tích này mà về sau, người Việt Nam ta con cháu vua Hùng - khi nhắc đến nguồn gốc của mình, thường xưng là con Rồng, cháu Tiên.

Nghe xong câu chuyện, em càng hiểu được ý nghĩa sâu xa của truyền thuyết này là nói lên nguồn gốc của dân tộc Việt Nam chúng ta. Càng hiểu bao nhiêu, em lại càng tự hào về tổ tiên của mình bấy nhiêu và tự hứa với lòng là sẽ cố gắng sống, học tập, lao động sao cho xứng đáng là con Rồng, cháu Tiên.

cậu ghi ra thành lời thoại nhé!

19 tháng 4 2018

bài làm

   nhân vật gồm có:Long Quân,Âu cơ,trăm con (chỉ cần 4,5 người là được),yêu tinh,nhân dân

   diễn biến câu chuyện

         dẫn truyện:giới thiệu lạc iong quânroi vào truyện:ngày hôm đó lạc long quân chào mẹ lên cần giúp nhân dân diệt yêu quái

       từ ngoài cửa laclong quân chạy vào:mấy tên yêu thịnh kia chạy đâu cho thoát

      sau đó yêu tinh sợ hãi van xin,long quân vung tay ,rút kiếm chém chết chúng

     nhân dân chạy đến họ :cám ơn ngài,tạ ơn ngài 

     long quân tạm biệt mọi người rồi đi tiếp(lúc đó mọi người về chỗ ngồi cả và âu cơ ngoài cửa chạy vàovua đi vừa nhảy múa  hát ca)

  DẪN CHUYỆN :thì ra đó là âu cơ.......

lạc long quân bước đến làm quen............................................................

23 tháng 11 2017

1. Mở bài

Hà Nội, ngày…tháng …năm…

Bạn…thân mến

2. Thân bài

a) Những lí do thăm hỏi đầu thư

Lí do viết bức thư này (cảm xúc nhớ đến bạn, vô tình nhớ đến bạn,…)

b) Nội dung thư

– Giới thiệu tên trường xưa, tưởng tượng đến trường vì lí do nào? đi bằng phương tiện gì?

– Miêu tả con đường đến trường: Hãy so sánh con đường lúc đó và sau này.

– Miêu tả sân trường? (so sánh xưa – nay), các cây xanh trong trường thay đổi thế nào? ghế đá,…

– Miêu tả các phòng lớp (phòng vi tính, dụng cụ…). Các dãy phòng: Phòng giám hiệu, phòng bộ môn, phòng đoàn đội..So sánh trước kia với hiện tại.

– Tả những hình ảnh, sự vật gắn với kỉ niệm thời xưa, nêu lên cảm xúc lúc đó của em.

– Nói về gặp lại thầy cô, những ai còn vẫn đang còn dạy, những ai đã nghỉ hưu. Kể về kỉ niệm gắn bó với những thầy cô thân thiết nhất.

– Gặp lại thầy cô chủ nhiệm lớp. Thầy cô đó đã thay đổi ra sao, miêu tả những thay đổi ngoại hình, khuôn mặt.

– Thầy cô trò nhắc lại kỉ niệm lúc xưa cách đây 20 năm:

+ Trò hỏi thăm các thầy cô cũ? Báo cho cô biết tình hình các bạn cũ và công việc của họ hiện tại.

+ Tâm trạng của thầy cô giáo sau khi nghe câu chuyện em kể thế nào? cảm xúc ra sao?

+ Cảm xúc của em lúc đó thế nào? (xúc động, buồn)

3. Kết luận

Cuối thư: Hỏi thăm hỏi sức khoẻ và chúc bạn thành công trong cuộc sống. Lời chào đến người bạn và ngôi trường của mình.

23 tháng 11 2017

I. Mở bài: Giới thiệu 20 năm sau em về thăm trường cũ

Cuộc đời mỗi chúng ta ai cũng đến trường và kỉ niệm với trường là một trong những kỉ niệm luôn đẹp, mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Năm nay tôi 38 tuổi và tôi dự định về thăm trường cấp 3 sau bao năm không về vào dịp 20/11 sắp đến. Tôi về thăm trường, trường có bao đổi thay và mới mẻ.

II. Thân bài: Tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường cũ

1. Hoàn cảnh về thăm trường cũ:

- Nhân ngày kỉ niệm 20/11 tôi về thăm trường, ôn lại kỉ niệm xưa, thăm thầy cô thăm bạn bè

- Tôi cảm thấy rất háo hức và mong chờ

- Chúng tôi cùng về chung một lớp, những ai bận có thể về sau

- Tôi đi trên con đường lúc nhỏ tôi vẫn đi mà sao nay khác hẳn, từng hàng rào, lối đi, đến con đường cũng có cảm giác lạ.

2. Không khí ngày về thăm trường:

- Không khí ngày 20/11 vô cùng nhộn nhịp

- Bầu trời trong xanh, cao nhất

- Từng cánh chim bay kêu ríu rít

- Cây cối hai bên đường nay to hơn, 20 năm rồi mà

- Con người đổi khác, ăn mặc tươm tất hơn

- Xe cộ tấp nập trên con đường tôi đi

3. Tả trường:

- Cổng trường, to hơn xưa, đẹp hơn xưa, dán hàng chữ chúc mừng 20/11)

- Sân trường: Rộng hơn, nhiều cây hơn, đẹp hơn và học sinh đứng rất nhiều

- Lớp học: Có một chút quen, một chút lạ, bàn ghế mới tanh, mỗi phòng có tivi, máy chiếu, máy lạnh,….

- Tôi thấy dường như tất cả đã đổi khác

- Gốc bàn nơi tôi khắc tên cùng bạn thân nay đã trĩu nặng, nhưng tên chung tôi vẫn còn đó

4. Tả người:

- Thầy cô đều khác lạ, chỉ có những thầy cô trẻ còn những người thầy dạy tôi năm xưa đã về hưu, hay chỉ còn lại vài người

- Bạn bè tôi ai cũng thành đạt, ai cũng vui vẻ chào hỏi nhau

- Những cô cậu học sinh nô đùa giống hệt tôi lúc còn đi học

III. Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em về 20 năm sau về thăm trường

- Theo thời gian mọi vật có những đổi khác nhưng với tôi vẫn còn những gì đó rất thân thuộc

- Tôi rất yêu trường

10 tháng 2 2018

Mỗi ngày đến trường, em đều gặp cô giáo chủ nhiệm nhưng hôm thứ ba tuần trước, lớp em có tiết học kể chuyện. Trong tiết học đó, cô giáo chủ nhiệm của lớp em, cô Châu trông thật là hiền dịu, bao dung và đầy kính mến.

Hôm nay là thứ ba, lớp em có tiết kể chuyện. Ngay trong tiết học đó, cô Ngân trông thật là duyên dáng và đầy kính mến.

Sau khi tiếng trống trường giòn giã vang lên. Cô Ngân bước vào lớp. Hôm nay cũng như bao buổi học khác. Trông cô thật là giản dị nhưng gần gũi và dễ mến.

Cả lớp em đứng nghiêm chào cô. “Cô chào cả lớp, hôm nay chúng ta học bài nhé! Nụ cười của cô như nụ hoa sớm hé nở mới dịu dàng, dễ mến làm sao! Mái tóc của cô mượt mà đen óng lúc nào cũng thơm mùi hoa bưởi, mùi bồ kết nấu với lá chanh. Khuôn mặt của cô tròn đi cùng với nước da trắng. Đôi mắt cô đen và sâu nhìn chúng em trìu mến. Chiếc áo dài màu hồng hôm nay cô mặc càng làm cho dáng cô thêm mềm mại hơn. Đôi guốc cao gót màu hồng có vẻ như làm cô cao thêm nhiều.

“Tiết học bắt đầu. Hôm nay chúng em học bài: Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai.” Cả lớp em còn đang không biết Mĩ Lai ở đâu nên rất tò mò. Cô cầm viên phấn trắng viết lên bảng. Chữ của cô mới đẹp làm sao. Từ tay cô, dòng chữ nắn nót Tiếng vĩ cầm ở Mĩ Lai hiện ra trước mắt em. Cô bắt đầu kể, cả lớp em yên lặng nghe cô kể. Giọng cô thật trầm ấm, lúc trầm lúc bổng. Theo lời cô, chúng em như được đang tận mắt chứng kiến cảnh tượng đau lòng và tàn bạo, vô nhân tính của những người lính Mĩ tàn ác kia. Khi cô kể đến đoạn lính Mĩ xả súng vào đoàn người dân vô tội, giọng cô như nghẹn lại, cô quay mặt đi. Em chợt nhìn thấy cô quay ra cửa, cô đưa tay vội quệt giọt nước mắt lăn trên má. Không gian như chìm xuống. Gió như ngừng thổi để nghe cô kể. Cả lớp em ai cũng rưng. Rồi cô kể đến đoạn người cựu chiến binh Mĩ đến Mĩ Lai kéo những khúc nhạc vĩ cầm như một lời tạ tội với linh hồn những người đã khuất. Giọng cô vui hẳn lên. Nghe nó sao trong trẻo và thánh thiện quá vậy. Lòng em cũng vui sướng biết nhường nào.

Bây giờ đến phần tập kể chuyện. Cô đi xuống dưới lớp ân cần chỉ bảo tận tình chúng em. Bạn Hoa lúng túng, chưa nhớ rõ được nội dung câu chuyện, cô đã gợi ý bằng những lời nhẹ nhàng. Thế là bạn ấy nhớ lại và kể được cả đoạn của mình. Bạn Hùng học giỏi văn lên đã kể trôi chảy và cô rất vui, cho bạn điểm 10. Cả lớp em ai cũng muốn được cô gọi kể trước lớp. Cô khen cả lớp và thưởng cho cả lớp một tràng vỗ tay giòn giã. Cô cười rất tươi. Em ngắm nhìn cô, thấy cô lúc đó thật đẹp. Em biết cô rất hài lòng về những điều cô đã dạy cho chúng em.

Cô Ngân ơi, dù mai em có xa ngôi trường này, em sẽ mãi nhớ bóng hình của cô. Nhớ những điều cô đã kể cho em có một vụ thảm sát ở Mĩ Lai đau thương như thế. Em hứa với cô sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng là học trò của cô. Cô ạ, một ngày không xa em sẽ đến Mĩ Lai, em sẽ thắp nén hương thơm để tưởng nhớ những người dân vô tội. Cô Ngân ạ. Nhờ cô em thêm yêu đất nước mình hơn.

9 tháng 2 2018

bạn ơi ko chép văn mẫu thì bạn cx chép bài củ người khác ko phải của mk thế bạn tự làm chứ

8 tháng 5 2019

Tôi đang ngồi học, đêm đã buông xuống tĩnh mịch từ lâu, chợt nghe đâu đây tiếng gió thổi lao xao lùa vào gian phòng khe khẽ. Chợt, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên bàn học, đó là hộp đựng bộ que tính bố đã tự tay làm cho tôi. Trong lòng tôi bỗng dưng dưng một niềm cảm xúc yêu thương bố lạ kì, mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Bố tôi năm nay đã ngoài 40 tuổi, mái tóc cũng đã điểm bạc. Nước da ngăm đen, rám nắng, và có chút chai sạn. Mỗi lần nhìn vào gương mặt ấy, khóe mắt tôi lại thấy cay cay, những tháng năm lăn lộn, không quản nắng mưa đã bôn ba trên mọi nẻo đường chở hàng nuôi tôi khôn lớn. Có những lúc, nhìn người ta đi ngoài đường, quần là áo lượt xe ô tô hạng sang tôi lại xót xa nhớ về người cha ấy của tôi. Lẽ ra giờ này bố cũng có thể như thế, nhưng vì tôi, vì đàn con thân yêu, bố đã hi sinh cả thanh xuân và sức lực của mình để gắng sức nuôi chúng tôi nên người. Tôi tự nhủ mình sẽ phải học thật tốt đê không phụ lòng mong mỏi của bố. Những cánh tay to, chắc khỏe, gân guốc đã lo toan, chèo chống cho gia đình này không biết bao phen sóng gió. Tôi cũng không dám tưởng tượng nếu không có bố, cuộc đời chị em tôi sẽ đi về đâu.

Bố tôi là người rất hiền lành và tốt bụng. Nhưng điều ấy không đồng nghĩa với việc bố để chị em tôi được dễ dãi, mơn chớn. Ông rất yêu các con của mình. Có gì ngon bố cũng để giành phần chúng tôi, vậy mà những đứa trẻ non nớt không hiểu chuyện như chúng tôi lại chưa làm được điều ấy. Công việc bên ngoại, bên nội, của hàng xóm láng giềng có ai nhờ đến bố đều giúp đỡ rất nhiệt tình. Có lẽ chính vì vậy mà bố được rất nhiều người quý mến, kính trọng, tin tưởng. Bố hay kể cho tôi nghe về tổ tiên tôi ngày trước, nhắc tôi phải biết uống nước nhớ nguồn. Những bài học nhân sinh, bài học về cách làm người của bố đã lớn dần lên cùng tháng năm, cho tôi những hiểu biết sâu sắc hơn về truyền thống, cội nguồn dân tộc.

Bố là cả một khoảng trời để chú chim non bé nhỏ là tôi được thỏa sức vẫy vùng. Thuở ấu thơ, tôi hay cùng bố ra bờ sông câu cá, bố dạy tôi tập bơi, dạy tôi cách thả diều, cách làm những chiếc đèn kéo quân vui tết trung thu. Tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng ấy của tôi đã được làm hồng lên bởi tình yêu thương, sự chỉ bảo ân cần của bố. Thỉnh thoảng, nhìn chiếc áo phai màu, sờn vai bố đang mặc tôi lại ùa về kỉ niệm những đêm đông bố đã chịu lạnh để tôi được cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp và ra ngoài làm việc. Bố đã hi sinh cho tôi nhiều lắm, tuổi thanh xuân, sức lực và cả tình yêu bao la vô bờ ấy, bố dồn cả vào trái tim non nớt của tôi, che chở, ủ ấm nó để nó không bao giờ chịu những vết trầy xước gì. Tôi cảm thấy mình thật sự là một đứa trẻ may mắn vì được lớn lên trong tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp như vậy.

Có thể thời gian trôi đi, tôi rồi cũng sẽ trưởng thành lên, và ai ai cũng vậy. Nhưng những bài học sâu sắc, những kỉ niệm, và tình cảm bao la mà bố giành cho tôi sẽ là hành trang nâng bước tôi trong suốt chặng đường dài bây giờ và mãi cả sau này nữa.

8 tháng 5 2019

“Lưng cha thì đội nắng gầy
Ôi tóc bạc tựa trăng soi...”

Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình.

Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và đôn hậu. Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn. Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con.

Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới chập chững biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc. Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi. Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thắng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của bố.

Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước.

1 tháng 1 2019

Câu 1: Thế nào là khoan dung? Lấy VD. (Lời giải: SGK)

Câu 2: Thế nào là yêu thương con người, lấy VD. (SGK)

Câu 3: Trường hợp nào không ns đúng sự thật mà vẫn đc gọi là trung thực(Theo cô giáo mik: bác sĩ ns dối bệnh tình của bệnh nhân và chỉ thông báo cho ng thần để họ có động lực sống tiếp)

Câu 4: Điền vào chỗ trống:

Chớ thấy...cả mà ngã tay chèo(sóng)

Đói cho sạch...cho thơm(rách)

mik nha mik sẽ cho đề

TRẮC NGHIỆM KHÁCH QUAN

Câu 1 : Hãy kết nối một ô ở cột trái với một ô ở cột phải sao cho đúng nhất :

A. Phẩm chất đạo đức

B.Hành vi
a. biết ơn1/ Sáng nào Lan cũng dậy sớm quét nhà
b. tôn trọng kỉ luật

2/ Nga cùng các bạn trong chi Đội đến quét dọn và thắp hương tại nghĩa trang liệt sĩ quê nhà

c. lễ độ

3/ Tú giữ gìn đồ dùng học tập cẩn thận nên dùng được lâu bền

d. siêng năng4/ Trước khi đi đâu, Quân đều xin phép cha mẹ
 5/ Trời mưa to, nhưng Vân vẫn cố gắng đến lớp đúng giờ

Câu 2 : Biểu hiện nào dưới đây là sống chan hòa với mọi người ?

A.Không góp ý cho ai để tránh gây mất đoàn kết

B. Luôn cởi mở , chia sẻ với mọi người.

C. Chiều theo ý mọi người để không mất lòng ai 

D . Sẵn sàng tham gia hoạt động cùng mọi người, dù đó là hoạt động gì .

Câu 3 : Hành vi nào dưới đây thể hiện yêu thiên nhiên sống hòa hợp với thiên nhiên

A. Lâm rất thích tắm nước mưa ngoài trời

B. Ngày đầu năm, cả nhà Lê đi hái lộc

C , Đi tham quan dã ngoại, Tú thường hái cành cây và hoa mang về để thưởng thức vẻ đẹp

Câu 4 : Điền những cụm từ còn thiếu vào chỗ trống sao cho đúng với nội dung bài đã học: " Biết ơn là sự bày tỏ thái độ............, tình cảm và những..........  ...... đền ơn, đáp nghĩa đối với những người đã............................... mình, với những người ...................... với dân tộc, đất nước.

Tự luận

Câu 1 Em hãy cho biết thế nào là tiết kiệm. Theo em , trái với tiết kiệm là gì ? Hãy nêu  ví dụ trái với tiết kiệm.

Câu 2 Có ý kiến cho rằng : kỉ luật lm cho con người bị gò bó, mất tự do. em có tán thành ý kiến đó không ? Vì sao ?

Câu 3 :

Tình huống: Liên là học sinh giỏi của lớp 6A  nhưng Liên không tham gia các hoạt động của lớp , của trường vì sợ mất thời gian , ảnh hưởng đến kết quả học tập của bản thân. Câu hỏi :

1/ Em hãy nhận xét hành vi của Liên.

2/ Nếu là bạn của Liên, em sẽ làm gì ?