Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Last year was a very great! It took part in many competitions.And this year,i think i will pass more challenges to be suceed!
tới tối thứ 3 là hết thời hạn rùi mong các bạn làm giúp mình
tớ chỉ viết được đoạn văn thôi
My family is aware how difficult it is to do all the housework alone so we always have a good cooperation in doing household chores. Although we are busy every day, we split the household chores equally. My dad is the strongest person in the house, so his responsibility includes washes the motorbike, repaints things and does the heavy lifting. My mom is a teacher in a school in the afternoon, so in the morning she usually cleans the floor, irons the clothes, shops for grocery and does the cooking. In the evening she cooks dinner and cleans the kitchen. In my daily routine, I sweep and clean the floor, hang on the clothes and iron them. I also shower and feed the dog. Whenever I have a problem with difficult assignments, doing housework will help me reduce stress. So I really enjoy doing household chores. You can see my family sharing the housework equally.I feel very happy to be alive in my family.
Tet is a national and family festival. It is an occasion for every Vietnamese to have a good time while thinking about the last year and the next year. At Tet, spring fairs are organized, streets and public buildings are brightly decorated and almost all shops are crowded with people shopping for Tet. At home, every is tidied, special food is cooked,offerings of food, fresh water, flowers and betel are made on the family altar with burning joss- sks scenting the air. First-footing is made when the lucky visitor comes and children are given lucky money wrapped in a red tiny envelope. Tet is also a time for peace and love. During Tet, children often behave well and friends, relatives and neighbors give each other best wishes for the new year.
I live in Ho Chi Minh City, and Tet holiday in the city is very bustling occasion. Within a month before the Lunar New Year, the streets are very crowded, many people go out to do shopping and enjoy the holiday scenery. My parents are busy cleaning the house, and I am busy thinking about what to wear and where to go. Right after we have a break from school, my friends and I spend most of the time on Nguyen Hue Flower Street to take pictures. However, Nguyen Hue Street is not the only beautiful place, almost everywhere in the main streets are wonderful for people to have great pictures. They are beautifully decorated with bright lights, and the apricot blossom - the symbol of New Year's Day can be found everywhere. On New Year's Eve, my family and I watch fireworks from Sai Gon Bridge; we have to go there before nine o’clock to get a good spot. Early in the first morning of the year, we go to the pagoda to pray for peace and health, and then I accompany my parents to visit my grandparents and relatives. Tet is my favorite holiday because it is an occasion to enjoy the festive atmosphere, delicious food, and receive lucky money. I wish that Tet could last for a month.
Dịch:
Tôi sống ở thành phố Hồ Chí Minh, và ngày Tết ở thành phố là một dịp vô cùng nhộn nhịp. Trong một tháng trước ngày Tết, đường phố trở nên rất đông đúc, nhiều người ra ngoài để mua sắm và tận hưởng khung cảnh lễ hội. Bố mẹ tôi thì bận rộn với việc dọn dẹp nhà, còn tôi thì bận với việc suy nghĩ xem mình sẽ mặc gì và đi đâu chơi.Ngay sau khi được nghỉ lễ, tôi và các bạn dành hầu hết thời gian ra đường hoa Nguyễn Huệ để chụp hình.Tuy nhiên, Nguyễn Huệ không phải là nơi đẹp duy nhất, mà hầu như ở bất cứ đoạn đường chính nào cũng là nơi tuyệt vời để có những bức ảnh đẹp. Chúng được trang trí rất đẹp với những ánh đèn sáng rực, và hoa mai – biểu tượng của ngày Tết được tìm thấy ở khắp mọi nơi. Vào đêm giao thừa, tôi và gia đình đi xem pháo hoa ở cầu Sài Gòn, chũng tôi phải đến đó trước 9 giờ để có thể có được một vị trí đẹp. Sáng sớm ngày đầu tiên trong năm, chúng tôi đi chùa để cầu bình an và sức khỏe, sau đó tôi sẽ theo bố mẹ đi thăm ông bà và họ hàng. Tết là ngày lễ yêu thích nhất của tôi, vì đó là dịp để tận hưởng không khí lễ hội, thức ăn ngon và nhận tiền lì xì. Tôi ước gì tết có thể kéo dài suốt một tháng.
Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em thức dậy sau một giấc ngủ say nồng. Nhìn ra khung cửa sổ, em thấy bố trồng cây ở khoanh đất sau nhà.
Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang, nó đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Bố cứ làm việc, chăm chú khống ngừng. Hố được đào xong, bố bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt 'cây con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện chặt gốc. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Nhìn bố làm việc, em thầm nghĩ đến ngày cây sinh sôi, nảy nở. Em hình dung khoảng vườn nhỏ này sẽ trở thành một vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em lại càng thương bố hơn. Bố vẫn mải miết làm việc dưới ánh nắng mai hồng, bố cần mẫn tưới nước cho cây như để tiếp thêm sức sống cho cây con khi trở về với đất.
Bố làm xong mọi việc, nhìn lại hàng ngày cây xanh tươi vừa trồng, đối mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả. Vầng trán cao của bố đã lấm tấm mồ hối. Chiếc áo cống nhân bố mặc đang thấm ướt và bám đất bùn non. Có lẽ bố cũng thấm mệt nhưng bố cảm thấy rất hài lòng bởi đã làm xong một cống việc có ích.
Bố làm việc vất vả để cho em được no ấm. Bố là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình em, bố là trụ cột vững vàng chống dỡ mọi phong ba, bão táp để bảo vệ em. Em nguyện ra sức học tập và rèn luyện để xứng đáng là con ngoan của bố.
Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em thức dậy sau một giấc ngủ say nồng. Nhìn ra khung cửa sổ, em thấy bố trồng cây ở vườn sau nhà.
Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn, làn da ngăm ngăm nên trông thật khỏe. Bố quai những lưỡi cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng được đào lên, cỏ dại không còn nơi nương tựa. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc của bố lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống phụp, phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố dùng xẻng đào những cái hố nhỏ vuông vức, thẳng hàng nhau. Lưỡi xẻng phăm phăm cắm sâu vào lòng đất, mạnh mẽ kêu vang, nó đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Bố cứ làm việc, chăm chú khống ngừng. Hố được đào xong, bố bỏ phân chuồng vào các hố, rải lên một lớp đất mỏng rồi đặt 'cây con xuống hố sửa cho cây đứng thẳng và lấp đất lại, nện chặt gốc. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, sau đó bố tưới nước cho cây. Những dòng nước mát lành chảy nhè nhẹ vào gốc, cây con như vui mừng đón nhận. Nhìn bố làm việc, em thầm nghĩ đến ngày cây sinh sôi, nảy nở. Em hình dung khoảng vườn nhỏ này sẽ trở thành một vườn cây xanh tươi để hẹn ngày kết trái. Em lại càng thương bố hơn. Bố vẫn mải miết làm việc dưới ánh nắng mai hồng, bố cần mẫn tưới nước cho cây như để tiếp thêm sức sống cho cây con khi trở về với đất.
Bố làm xong mọi việc, nhìn lại hàng ngày cây xanh tươi vừa trồng, đối mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả. Vầng trán cao của bố đã lấm tấm mồ hối. Chiếc áo cống nhân bố mặc đang thấm ướt và bám đất bùn non. Có lẽ bố cũng thấm mệt nhưng bố cảm thấy rất hài lòng bởi đã làm xong một cống việc có ích.
Bố làm việc vất vả để cho em được no ấm. Bố là chỗ dựa vững chắc cho cả gia đình em, bố là trụ cột vững vàng chống dỡ mọi phong ba, bão táp để bảo vệ em. Bất chợt, em khẽ cất lên tiếng hát:
Bố, bố là phi thuyền
Cho con bay vào khống gian.
Em nguyện ra sức học tập và rèn luyện dể xứng đáng là con ngoan của bố
I have a big love for cats, and I am having four cats at the moment. Cats are not as active and playable as dogs, but watching them is also very interesting. All of my four cats are American Shorthair, and they are very beautiful. Just the name, they have short layers of fur which are not very fluffy with different colors. Their faces are pretty small in contrast with their big round eyes. In my opinion, their fangs are a little bit shorter and smaller than other breeds, but those fangs do not prevent them from catching and killing some of the biggest mouse. Their paws are very soft and cute, but I have to trim their claws once a month so they cannot scratch the sofa or even my face. I feed them with canned food for cats, but sometimes they feel the need to eat some snacks besides their main meals such as little birds and mouse. I love them very much, and they will always my best friends.
Dịch:
Tôi có một tình yêu lớn dành cho mèo, và hiện tại tôi đang có bốn chú mèo. Mèo không năng động và hay chơi đùa như chó, nhưng việc xem chúng cũng rất thú vị. Tất cả bốn con mèo của tôi là đều là giống American Shorthair, và chúng rất đẹp. Cũng giống như tên, chúng có lớp lông ngắn không phải là rất mịn với màu sắc khác nhau. Khuôn mặt của chúng khá nhỏ đối lập với đôi mắt to tròn của. Theo ý kiến của tôi, răng nanh của chúng hơi ngắn hơn và nhỏ hơn các giống khác, nhưng những chiếc răng nanh đó không ngăn chúng bắt và giết những con chuột lớn nhất. Bốn chân của chúng rất mềm và dễ thương, nhưng tôi phải cắt móng vuốt mỗi tháng một lần để chúng không thể cào ghế sofa hoặc thậm chí là cả mặt tôi. Tôi cho chúng ăn thức ăn đóng hộp cho mèo, nhưng đôi khi chúng cảm thấy cần phải ăn một số đồ ăn nhẹ ngoài bữa ăn chính của mình như chim nhỏ và chuột. Tôi yêu chúng rất nhiều, và chúng sẽ luôn là bạn thân nhất của tôi.
P/s : mạng
Cats are wonderful pets. They are very cute and sweet and very gentle too. I have many friends who have cats as their pets. Cats are bubbly and lively too. I also have a cat as my pet and I love her very much.
I have named my little pet cat as Lilly. She came home when she was a kitten. I still remember, she could not even open her eyes. We fed her milk and took good care of her. Made her a warm bed to sleep and a little bowl for her to have milk.
When she started to grow, we trained her for her toiletry habits and on playing with us. She is a very intelligent cat and understands very fast what we tell her. She is now big and walks across the lawn with all the pride that she could.
She plays with us and her favourite place would be on het mat, near the fire place in our home. She loves to be in a warm and cozy place. We have tied a small bell around her neck and so we know where she would be. She also loves the bell.
We feed her with milk and fish bones and other food items. She loves when we have something special made for her. She roams around lazily, but when there is a need, she is very alert and attentive. She is also a wonderful cleaner of other insects in the house. She loves to play with other cats in the neighbourhood.
She has two beautiful blue colour eyes and is light brown in colour. She loves to be pampered and loves brushing her neck all the time. While we sit at some place, she plays between our legs and she loves that comfort.
For any meal of the day, she specifically needs one piece of what I have from me and she comes to me anytime that I have my food. I love her so much and she loves me too. She knows my friends well and she plays with them too. Lilly is a lovely and sweet cat and we all love her very much.
Study well!!!
Every citizen needs to join hands,together to prevent and control the Covic-19 epidemic by following the instructions well:limiting contacd ,keeping distance,wearing a mask,whashing hands gerulasly,cleaning houses, reporting,medical signs of infettion such as fever,cough,shotrnees of breath.
By 2019,at Whuhan , China. the poeple in Whuhan eat lots of bats. and the virus in the bat is ppread everywhere in Whuhan. two month later , the virus is spread everywhere on the earth. we have the Novel Coronavirus. inVietNam , VietNam 's goverment has instruct for people how to prevent to the coronavirus. We have to wash our hands with soap. eating lots of fruit and vegetables because when you eatlosof vetgetables and fruits we have lots of vitamin to prevent the Coronavirus.always wearinng a mask and do exercise regularly. thank for reading my paragragh.bye
In the life of every human being, we must always have friends who help us overcome difficulties and side by side when having fun and sad things. I am not an exception, there is also a close friend who always shares and helps me when I have difficulties. Kha - that's my best friend's name.
Kha this year is her age, also ten years old. Kha has white skin chicken eggs peeled and slim figure. When you come to class, you will be neatly dressed in a white uniform with black pants, and long hair will be neatly tied behind your neck. Kha has a plump face and talking eyes. Your eyes are big and sparkling with a smile always curved a crescent moon, it is knowing how to laugh, sharing every time you are sad and cheering whenever you have fun. The voice of Kha is as clear as the sound of a golden bird every morning, so don't assume that the voice will be sour. Because that voice is very inspiring and extremely attractive. Kha often tells us the ghost stories she knows, with an attractive thrilling voice, which always makes us scream every time we reach the climax. In exchange for a small laugh, it was the frightened face of our children.
Honestly, I did not Kha at first because people who were good at school and good at singing also sang well. Not only that, my parents are very arrogant in comparison with Kha, so I feel very frustrated and embarrassed because no child s to be compared to their friends by their parents, especially while the child He doesn't that girl anymore. And maybe I will still hate Kha so if it doesn't happen that time.
That day was a cold winter morning, every wind whistled in the window and made me tremble. Somehow, the afternoon before I was still healthy, I ran from the field to the end of the game playing a chase with my brother who got sick the next day. I was tired and opened my eyes wide, staring at the dark gray sky outside the doorway, thinking of a way to go to class without disturbing anyone. In the winter, I turned into a lazy sleeper, so I was always the one who woke up late. My parents often have breakfast with my brother and go to school and go to work as a child so I will have breakfast later and go to school myself. If not today, my brother's school will be volunteering, so I have to leave early, otherwise I will not let you go to school this. I was about to step down from the bed when I was headache, when I heard the sound of Hope coming from outside:
- Lan, you don't go now that you're late to learn!
I want to tell her loudly that I am sick but my words can't get out of my throat. Waiting for me to see no one responding, I saw that my house's light was on, and she entered the house curiously, not forgetting the sentence: "I beg your permission." Entering her room, she panicked and ran in, touching her face and touching her forehead:
- You have a fever, why don't you call me in, where are your parents, where is your brother?
- Dad ... mom ... I ... go to work. Also ... and my brother went to volunteer ... cough ..
- Have you eaten breakfast yet? Then there is a medicine in your house, so I'll just go and get it.
Looking at the form of its fever and anxiety, I was surprised, so long ago I thought that Kha did not me, but when I was sick, I was so worried. Naturally I feel I'm a bad friend, don't realize how good Kha is but just follow my own thoughts and hate you. I was embarrassed to receive help from you and was happy to have a good friend Kha. After cooking porridge for you to eat, you also help me take medicine and call for permission for both of us to take a break because taking care of you has made you late for school.
From that day on, Kha also went to the house to give lessons to me, so that I could catch up with my friends when I went back to school without the help of tutors or teachers. Although I used to play and neglect my homework but after the memory, I paid more attention and improved my score, so my teachers and my parents were very happy. It was all thanks to the devotion of Kha, the end of the first semester, and we were ranked in the top 10 of the class and praised by the teachers as a couple of friends!
I really love my best friend and hope that our friendship will also tighten over time so that I can save my childhood memories when I'm with friends and family.
k mình nha!!
My best friend is Lan Anh.She is shoter than me. She has a long hair and beautiful.She is very beautiful,too.Her eyes is round and black .Her favourite subject is Art and her favourite sport is tennis. Every day, she is skipping with me and Ly.We are nine years old. Her birthday is on the third of November.Lan Anh is my best friend.
sun => son
meet => meat < Tất cả từ meet đều chuyển thành meat nhé! >
by => buy
Sửa lại: Hi! My name's Lily, Today, I'm going to show you, my Family. This is Jack, my brother, he's my mother's son, and this is Daisy, my little sister, she's eight years old. We love to eat meat, so our mom always buys meat for us to eat. Oh! And my dad too! He loves to eat meat too! That's all I want to show you, goodbye!
Tuần trước, trường em phát động phong trào thi đua học tập và làm theo Năm điều Bác Hồ dạy. Em đã làm được một việc tốt: nhặt được của rơi, trả lại cho người bị mất.
Trưa thứ năm, trên đường đi học về, qua quãng đường vắng, em nhìn thấy một túi xách nhỏ màu đen nằm ngay giữa đường. Em nhặt lên rồi vừa đi chậm chậm, vừa đưa mắt ngó chừng xem ai là chủ nhân của nó.
Một lúc sau, vẫn không thấy người tìm kiếm. Em đoán người đánh rơi đã đi xa hoặc không biết rằng mình đã đánh rơi. Nếu biết, chắc giờ này người ấy đang loay hoay tìm kiếm. Ai nhỉ? Một bác cán bộ hay một chú công nhân, một anh bộ đội? Trong chiếc túi này đựng những gì? Tài liệu, giấy tờ hay tiền bạc?
Bao câu hỏi hiện lên trong óc. Em đưa mắt nhìn quanh lần nữa. Không ai chú ý tới em. Em nghĩ là trả hay không trả? Nếu mình không trả, có ai biết đâu mà trách? Có tiền, mình sẽ mua truyện tranh này, mua quần áo mới này và mua những đồ chơi mà mình ao ước từ lâu. Tưởng tượng đến lúc ấy, em thích lắm, bước chân như nhanh hơn, nhẹ nhàng hơn. Tiếng thầy Hiệu trưởng trong buổi lễ phát động thi đua như văng vẳng đâu đây: Các em hãy ghi nhớ Năm điều Bác Hổ dạy, cố gắng học tập tốt, tu dưỡng tốt để trở thành con ngoan, trò giỏi…
Kể lại một việc tốt mà em hoặc bạn đã làm
Không! Không nên tham của người khác! Phải trả lại thôi!
Chủ nhân chiếc túi xách này sẽ mừng biết bao nếu tìm lại được nó. Nhưng biết ai là người đánh rơi mà trả? Tốt nhất là đem nộp cho các chú công an.
Giữa trưa, trụ sở công an phường vắng vẻ, chi có một chú trực ban. Thấy em ngập ngừng ở cửa, chú vồn vã hỏi:
– Có chuyện chi đó cháu?
– Dạ thưa chú, cháu nhặt được cái túi xách này. Cháu đem nộp, nhờ chú trả lại cho người mất ạ!
Đỡ chiếc túi từ tay em, chú tươi cười xoa đầu em rồi bảo:
– Cháu ngoan lắm, không tham của rơi! Chú cháu minh xem trong này có những gì để còn ghi vào biên bản.
Rồi chú lấy ra một xấp giấy tờ chủ quyền nhà, chủ quyền xe và hơn hai trăm ngàn tiền mặt. Chú ghi rõ từng thứ vào biên bản rồi yêu Cầu em viết tên và địa chỉ xuống phía dưới.
Sáng thứ hai tuần sau, em được thầy Hiệu trưởng và cô Tổng phụ trách tuyên dương trong tiết chào cờ. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của toàn trường khiến em vô cùng xúc động. Buổi tối, gia đình em tiếp một người khách lạ. Đó chính là chủ nhân của chiếc túi. Bác cám ơn em mãi và tặng em một trăm ngàn để mua sách vỏ và đổ chơi nhưng em kiên quyết từ chối.
Ba mẹ em rất mừng vì em biết làm điều tốt. Lời khen chân thành của mọi người đối với em là phần thưởng quý giá nhất. Nhớ lại chuyện ấy, giờ đây em vẫn thấy vui.
Thuật lai những việc em đã làm trong ngày Chủ nhật vừa qua.
Bài làm
Vào chủ nhật vừa rồi đúng bẩy giờ bác đồng hồ đánh thức em dậy bằng một hồi chuông ngân lảnh lót . Không như những ngày nnghỉ lần trước, em phải dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ để đón chào tết năm mới .
Sau một giấc ngủ thần tiên , em tỉnh dậy và bước ra ngoài sân hít thở không khí trong lành ngoài trời , những tia nắng ban mai rọi xuống , rắc phấn vàng lên mặt đất , như muốn đánh thức các bông hoa dậy . Những giọt xương sớm vẫn còn đọng trên lá . Trước hết , em tập bài thể dục buổi sáng quen thuộc . Những động tác mềm dẻo , bổ ích này khiến cho em thoải mái , thêm yêu cảnh yên tĩnh lúc bấy giờ . Sau đó , em xuống phòng làm vệ xinh cá nhân rồi mới ăn sáng . Dòng nước ấm áp chảy thấm trên chiếc khăn mặt khi rửa mặt , em cảm thấy thật êm dịu . Xuống phòng ăn , nhìn bát phở nóng hổi mẹ làm , em chỉ muốn ăn thêm mấy bát . Ăn xong em mang bát đĩa ra chậu rửa . mỡ rồi dầu ăn bám đầy trên soong , chảo . Phiên này , phải nhờ đến chị “ Dáp “ ra tay mới được . Chà , chỉ vài phút sau bát đũa đã trắng phau như đàn cò , nằm úp lưng phơi mình trên bàn . Chợt , mẹ gọi em
Thu ơi ! Bố mẹ có việc bận , chiều tối mới về , con ở nhà ngoan nhé !
Ôi ! Thế là bố mẹ đi cả rồi. Thôi !
đành làm việt một mình vậy .
Đầu tiên em làm bài tập toán cô giao về nhà và chuẩn bị bài tập cho ngày mai . Thường ngày ,em làm bài tập chỉ trong ba mươi phút . Chà , bây giờ là đến các bài toán giao hóc búa . Chỉ có hai bài toán sao em phải suy nghĩ để tìm ra phương pháp giải . Sau một tiếng đồng hồ suy nghĩ , em giải quyết xong .Bộ ấm chén chiếc áo đã bị bẩn rồi , hơn nữa bã nước chè vẫn còn đọng lại một ít , phải tẩy sạch đi thôi .Lấy nước vào chậu , pha thêm nước rửa , em cầm từng chiếc cốc mà kỳ cọ cẩn thận. Chỉ vài phút sau, bộ ấm chén đã trắng sạch như vừa mới mua về. Nhìn nước trong chậu chưa bẩn lắm, em liền bê ra ngoài sân đổ nước để đất được tươi mát. Sau đó, em tu sửa vườn hoa cho đẹp. Đầu tiên, em xới đất cho tơi xốp. Mũi dao xỉa sâu xuống đất, làm cho nhưngx cây cỏ dại hết đường mà chạy trốn, sinh sôi nảy nở. Những bông hoa hồng được vun thêm đất như tươi hơn. Xới xong, em không quên tặng cho mỗi bông hoa một ca nước mát. Vườn hoa của em càng ngày càng rực rỡ. Khi đồng hồ điểm đúng mười hai giờ trưa, em nghỉ tay ăn cơm rồi chiều mới làm tiếp. Buổi chiều, công việc chủ yếu là dọn dẹp, lau chùi tầng một, tầng hai. Thoáng qua, căn nhà đã được mẹ em quét dọn từ hôm kia, vậy mà hôm nay đã như thế. Các tên bụi bám đầy trên ô cửa sổ và cả những đồ dùng khác trong gia đình. Sau khi em lau hết một lượt các đồ dùng ở tầng một, hai, xô nước đã trở nên đục ngầu khác hẳn với nước lúc đầu, khi còn trong vắt. Tiếp theo, em phải nhờ đến “tay nghề” của chị chổi đốt để quét nhà. Từng nhát chổi theo nhịp tay em đều đặn. Lúc chị chổi đốt quét xuống hết lầu một thì căn nhà trông có phần tươm tất, sạch sẽ và gọn gàng hơn. Sau đó, em hất rác vào thùng rác ở đầu nhà. Hết công việc này đến công việc khác, nó cứ đến như một phép màu kỳ diệu khiến cho em không thể nào từ chối. Chà! Thoắt cái cũng đã bốn rưỡi rồi, phải đi nấu cơm thôi. Em liền chạy vào trong bếp, đong gạo nấu cơm.
- A! Hôm nay có rau. Vậy mình làm món rau xào và trứng tráng. Bố mẹ sẽ rất thích đây mà. Khi cơm canh chín thì bố mẹ cũng vừa về. Tranh thủ lúc mọi người tắm rửa, em lên rút quần áo rồi xếp, gấp vào tủ. Trong bữa cơm tối, em kể lại công việc em làm trong ngày hôm đó. Ai ai cũng khen em ngoan và giỏi. Còn khi uống nước, vào trong phòng khách, bố khen em rằng:
- Đúng là có bàn tay của con gái “cưng” của bố! Con giỏi lắm.
Thế là một ngày nghỉ kết thúc. Và trong em vẫn còn một niềm vui lớn, đó là: “đã giúp đỡ được bố mẹ một số công việc, tuy không lớn”.