Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo Trong quá trình thực thi công vụ phòng, chống dịch, các chiến sỹ CAND đã đón nhận được tình cảm quý mến của người dân. Và cũng trong quá trình này, họ đã có những việc làm, hành động ngoài chức trách, phận sự gây xúc động. Đó là, sáng 14/7, các đồng chí Đội CSGT, Công an huyện Phong Điền (Cần Thơ) đang cùng phối hợp các lực lượng chức năng đảm bảo phòng, chống COVID -19 thì thấy bà cụ lưng còng khó nhọc mang theo túi măng ra chợ bán.
Trung tá Nguyễn Văn Ân và Đại úy Lê Hoàng Nghiệm liền lại hỏi thăm. Khi biết bà cụ 85 tuổi, đi chợ bán măng nhà trồng, lấy tiền mua thuốc, các anh đã mua hết măng, rồi đưa cụ đi mua thuốc và đưa về nhà cách đấy 2km. Hành động ân nghĩa của các anh khi giúp đỡ bà cụ được người dân ủng hộ. Chủ hiệu thuốc đã không lấy tiền khi các anh đưa cụ vào mua; người dân quanh chợ nhìn thấy hình ảnh ấm áp này đã ghi lại, đăng tải trên mạng xã hội…
Cách hành xử của người chiến sỹ CSGT, Công an TP Hồ Chí Minh trong tình huống gặp phải vào ngày 30/7 khi đang làm nhiệm vụ xử lý người ra đường khi không cần thiết cũng thật đặc biệt. Khi đó, tổ công tác yêu cầu hai người đi xe máy theo hướng TP Hồ Chí Minh – Đồng Nai dừng lại để kiểm tra. Sau khi biết người em trai mới tốt nghiệp đại học đang chờ xin việc, người chị là sinh viên, do chỉ còn 200.000đ, không đủ mua thực phẩm nên họ phải đi xe máy về quê Phú Yên, chiến sĩ CSGT đã xử lý rất có lý, có tình. Anh không phạt họ, giải thích không được đi xe cá nhân về quê mà liên hệ với địa phương để được đưa về, đồng thời anh đã biếu họ 500.000 đồng để chi dùng tạm khi quay lại nhà trọ.
Ngoài các cá nhân là chiến sỹ Công an, tổ công tác riêng lẻ hỗ trợ người dân khi họ gặp khó khăn trong quá trình làm nhiệm vụ, thời gian qua, nhiều tập thể, đơn vị Công an đã chung tay giúp người dân trong mùa dịch. Đó là, Công an tỉnh Bắc Giang hỗ trợ người dân thu hoạch vải đang chín rộ; Công an tỉnh Nghệ An cấy lúa khi cả làng đi cách ly; Công an tỉnh Đắk Lắk tặng xăng cho người dân về quê bằng xe máy… Đây là những việc làm vô cùng đẹp đẽ, nhân ái, để lại ấn tượng tốt trong cộng đồng.
Có ai hỏi tôi rằng kỉ niệm cảm động nhất trong cuộc đời của tôi là gì?tôi sẽ ko ngần ngại đáp :có lẽ cuộc chia tay năm lớp 5 khiến tôi cảm động nhất.Vì hôm ấy chính là cái ngày tôi ko còn được học ở đây nữa.Đấy là ngày buồn tủi nhất của tôi.Nhớ năm lớp 5,tôi cùng các bạn trong lớp ríu rít trò chuyện thì bỗng dưng nhận được cuộc điện thoại từ bố:"Con à hôm nay gia đình mình sẽ chuyện nhà đi nhé con,con nhớ nói lời chia tay các bạn con nhé!",vừa nghe xong những lời bố nói. Hai dòng nước mắt tôi tuôn trào.Ngày này sao lại đến nhanh thế,bao nhiêu dự định của tôi vs các bạn vs thầy cô vs mái trường thân yêu này có lẽ sẽ bị dở dang.Ngồi suy nghĩ gần 2 tiếng đồng hồ tôi mới quyết đinh đi gặp các bạn trong lớp và nói lời chia tay.khi bước vào lớp ai cũng hân hoan mừng rỡ,tôi chợt suy nghĩ trong đầu lỡ mình nói ra sẽ khiến các bạn mất vui nhưng suy nghĩ thế nào chắc nhất định cũng phải nói ra. Lúc ấy tôi bỗng dơ tay lên ý kiến,các bạn trong lớp đều vui vẻ lắng nghe.Tôi nói:''hôm nay là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau ....".Lan vội vàng hỏi "sao thế" tôi đáp gia đình mình có việc bận."khi ấy các bạn áy náy đều khóc sưng cả mắt,cô giáo chủ nhiệm chạy lại ôm tôi cô khóc khẽ ".Về trường mới em cố gắng học cho giỏi nhé!.Thế rồi cô tặng tôi một quyển sách để làm quà.Tôi cảm ơn cô đó là một buổi chia tay đầy cảm động có lẽ đó là kỉ niệm mà tôi ko bao giờ quên được
Hồi nhỏ, em sống với bà bởi bố mẹ bận đi làm kiếm tiền đóng học, nuôi gia đình. Khi em lên mười tuổi nhà em chuyển lên thành phố sống, em xa bà, em nhớ bà vô cùng. Kể từ ấy em không còn được nghe bà kể những câu chuyện thường ngày, không được bà hướng dẫn cách trồng rau, đan chổi và làm việc nhà nữa. Em thích nhất lúc bà hướng dẫn em nấu cơm, món đầu tiên bà dạy em làm là rán trứng, bà hướng dẫn em đánh trứng bông lên, cuộn trứng lại cho đẹp mắt. Thành quả là món trứng rán của em trông rất đẹp mắt, thơm phức. Em vui lắm, bà cũng cười khen em giỏi.