K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

27 tháng 5 2019

...

22 tháng 6 2019

...

7 tháng 6 2019

ok , khá hay mà

18 tháng 6 2019

...

26 tháng 6 2019

nếu bạn rảnh thì hãy đọc truyện mới của mình nhé! Và đừng quên thả một ★ ở phần đầu bên phải góc truyện nhé! Cảm ơn bạn! https://www.wattpad.com/749382700-có-duyên-nhưng-không-nợ-chap-1

7 tháng 6 2019

có money không ? chuyển khoản coi

7 tháng 6 2019

mk không có wattpad

sory nha

1.Thật dễ dàng để quen với một người xa lạNhưng lại khó khăn biết mấy để xa lạ với một người đã từng thân quen.2.-Người thông minh mỗi ngày có rất nhiều việc để làm-Người ngu mỗi ngày chỉ có 3 việc để làm:+ Ăn.+ Ngủ.+ Hack Viettel.3.TỰ KỶ là gì???là tự mình sống hết thế kỷ.4.Lúc bé cứ nghĩ cởi truồng là đi tắmLớn lên mới biết không chỉ đi tắm mới cởi truồng.5.Ế...
Đọc tiếp

1.Thật dễ dàng để quen với một người xa lạ
Nhưng lại khó khăn biết mấy để xa lạ với một người đã từng thân quen.

2.-Người thông minh mỗi ngày có rất nhiều việc để làm
-Người ngu mỗi ngày chỉ có 3 việc để làm:
+ Ăn.
+ Ngủ.
+ Hack Viettel.

3.TỰ KỶ là gì???
là tự mình sống hết thế kỷ.

4.Lúc bé cứ nghĩ cởi truồng là đi tắm
Lớn lên mới biết không chỉ đi tắm mới cởi truồng.

5.Ế khỏe ế đẹp ế văn minh
Ai chê anh ế anh khinh cả phường
Ế cao ế quý ế dễ thương
Ai chê anh ế anh tương vớ mồm.

6.Tình yêu đến rồi đi nhưng bệnh tật, con cái và nợ lần sẽ ở lại…

7.Nếu bạn không biết nói dối thì bạn sẽ
không bao giờ biết khi nào người khác nói dối bạn.

8.Đời ngắn!
Nên đừng lãng phí thời gian với những người
không có thời gian dành cho bạn.

9.Ở bên anh,em bình yên đến lạ
Xa anh, em thấy lạ nhưng cũng khá bình yên.

10.Tận cùng của sự ngu dốt
là đối xử quá tốt với nhiều người.

11.Ân tình bạc bẽo nuôi tôi lớn
Sóng gió cuộc đời dạy tôi khôn
Không khóc dù gặp bao cay đắng.

Bất chấp đau thương vẫn lạnh lùng.

link: https://lazi.vn/user/bts.vinh1

0
https://www.wattpad.com/701752074-em-là-nhân-vật-chính-chap-1 ^^^^^^^^Truyện me viết... Anh: Bạch Tử Thiên 17 tuổi...Cô: Hàn Băng Băng 16 tuổi....Cô thích anh từ lúc cô lên cấp 3, anh là đội trưởng đội bóng rổ của trường - một thiếu gia nhà giàu. Vì thế  cô không dám với cao... hằng ngày cô chỉ đứng ở góc khuất để xem anh chơi, khuôn mặt lạnh như băng đó, càng ngắm thì cô lại càng nhớ, càng...
Đọc tiếp

https://www.wattpad.com/701752074-em-là-nhân-vật-chính-chap-1

^^^^^^^^

Truyện me viết...

Anh: Bạch Tử Thiên 17 tuổi...

Cô: Hàn Băng Băng 16 tuổi....

Cô thích anh từ lúc cô lên cấp 3, anh là đội trưởng đội bóng rổ của trường - một thiếu gia nhà giàu. Vì thế  cô không dám với cao... hằng ngày cô chỉ đứng ở góc khuất để xem anh chơi, khuôn mặt lạnh như băng đó, càng ngắm thì cô lại càng nhớ, càng yêu nhiều hơn....

-------------------------------------------------------------------------

  -" Đã tìm ra là ai chưa?"

-" Dạ, người gây ra cái chết của ông bà chủ năm  đó là vợ chồng  Hàn Nhĩ Khiếm, từng là một tay chơi khét tiếng trong giới giang hồ."

-" Thế... bây giờ chúng ở đâu..?"

-" Dạ, vợ ông ta đã chết  khi sinh đứa con gái đầu lòng, ông ta vì thế lâm bệnh rồi qua đời ."

-" Con gái... ?"

-" Là Hàn Băng Băng, năm nay 16 tuổi,  học cùng trường với thiếu gia."

    Bờ môi trong một căn phòng tối khẽ nhếch lên " Hàn Băng Băng.... em đợi đấy, trò chơi này tôi sẽ cho em làm nhân vật chính..." 

    Sáng tại trường  THPT Bình Thanh....

   Cô vẫn đến lớp như thường lệ, cái gì trong gầm bàn của cô vậy nhỉ, đó dường như là một tấm thiếp có ghi vài dòng chữ nhưng đủ làm cô sướng đến phát điên:

Tiểu Băng Băng...

 Biết em lâu rồi mà bây giờ anh mới nói, anh mong là chưa muộn....

 Anh rất thích em, tình cảm của anh dành cho em là thật lòng...

Em làm bạn gái anh nhé.... 

Bạch  Tử Thiên  💗 Hàn Băng Băng

  Ôi trời, cô được làm bạn gái anh sao, tuy chỉ gặp nhau vài lần rồi nói chuyện qua loa nhưng không ngờ anh lại để ý tới cô, cô vui quá đi thôi!! 

Nhưng niềm vui đó liệu có phải là sự khởi đầu cho một sóng gió mang theo sự bi thương  không.....!!!

--------------------------------------------------------------------------------------

Còn tiếp.....

Vote nha!!!!

0
Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ... Không có đềNgày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì...
Đọc tiếp

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ...

Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel. 
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
                    Tôi không dám nói ra vì sợ.
                    Sợ anh biết tôi thích anh.
                   Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
                   Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
#Moon

0
TRUYỆN KINH DỊ! The RakeWhere the Bad Kids Go là một chương trình giáo dục trẻ em cách cư xử. Sau khi mỗi tập phim chuẩn bị kết thúc, camera zoom gần vào một cánh cửa sắt cũ kĩ, và dòng chữ This is where the bad kids go (Đây là nơi đám trẻ hư bị gửi đi) sẽ hiện lên bằng một loại font chữ màu đỏ ghê rợn.Một thợ nhiếp ảnh muốn tìm đến trường quay của chương trình này để làm một dự án....
Đọc tiếp

TRUYỆN KINH DỊ!

The Rake

Where the Bad Kids Go là một chương trình giáo dục trẻ em cách cư xử. Sau khi mỗi tập phim chuẩn bị kết thúc, camera zoom gần vào một cánh cửa sắt cũ kĩ, và dòng chữ This is where the bad kids go (Đây là nơi đám trẻ hư bị gửi đi) sẽ hiện lên bằng một loại font chữ màu đỏ ghê rợn.

Một thợ nhiếp ảnh muốn tìm đến trường quay của chương trình này để làm một dự án. Sau khi nghiên cứu kĩ càng, anh tìm được đến studio nơi chương trình này từng được quay, và cả cánh cửa sắt ngày xưa mọi đứa trẻ từng khiếp sợ. Người thợ nhiếp ảnh hào hứng bước vào trong, nhưng anh đã không hề chuẩn bị cho những gì mà anh sắp thấy. Đằng sau cánh cửa sắt là một căn phòng trống chứa đầy máu, phân người, và xương. Ở giữa căn phòng là một chiếc microphone treo lơ lửng. Có lẽ đây chính là nơi đám trẻ hư bị gửi đi thật..

1999

Câu chuyện 1999 kể về một blogger người Canada tên Elliott đang trong quá trình điều tra một chương trình ngân sách thấp có tên 1999 mà anh từng coi hồi còn bé. Chương trình chỉ lên sóng một vài tập, nhưng trí nhớ của Elliott về 1999 rất rõ ràng và sống động. Một tập của chương trình có tên Playing with Scissors (chơi đùa với kéo) giới thiệu đến khán giả những bàn tay thật trên một chiếc bàn. Chương trình ngay lập tức trở nên khó xem khi một bàn tay trên bàn liên tục đâm những bàn tay khác bằng một chiếc kéo nhọn dùng để phẫu thuật.

Một tập khác của chương trình 1999 có tên Mr. Bear (Ngài Gấu). Trong số phát sóng này, một diễn viên mặc một bộ đồ gấu bông và tự xưng mình là Mr. Bear. Sau đó, Mr. Bear đã đi làm những chuyện kinh dị và khó hiểu đến mức Elliott không thể ghi lại được. Sau Mr. Bear, cảnh sát quyết định dừng chương trình kinh dị này lại. Nhưng đến lúc đó thì đã quá muộn, trẻ em khắp nơi, bao gồm cả Elliott đã vĩnh viễn bị chấn thương tâm lý sau khi xem chương trình quái gở này.

Jeff The Killer

Jeff là một cậu bé vừa chuyển đến một thành phố mới cùng với gia đình của mình. Vào một ngày nọ, 3 thanh niên bắt nạt Jeff và anh trai của cậu, nhưng Jeff đã đánh bại chúng, để chúng nằm lại trên đường với vô số vết thương, bao gồm vết bầm tím, cổ tay gãy, và vết đâm. Jeff và anh trai về nhà anh toàn, nhưng nhờ cuộc gặp gỡ này mà Jeff nhận ra cậu thích làm cho người khác cảm thấy đau đớn. Vào một đêm, mẹ của Jeff nghe thấy tiếng khóc phát ra từ phòng tắm gia đình. Đến để kiểm tra, bà thấy Jeff đã rạch 2 bên má mình để tạo ra một nụ cười vĩnh viễn. Cậu cũng đã cắt toàn bộ mí mắt của mình để không thể ngủ được nữa. Khi chạm mặt với mẹ mình, Jeff đã nói:

Mẹ đã nói dối.

Sau đó, Jeff giết toàn bộ gia đình của mình và biến mất trong màn đêm. Không ai nghe tin tức gì về Jeff cho đến tận bây giờ.

1
30 tháng 5 2019

cậu kể thêm ik! hay lắm~