Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
May yêu dấu,
Tớ đã được nghe dì Hồng kể về cậu rất nhiều. Bởi vậy mà hôm nay, tớ viết bức thư này với mong muốn được làm quen với cậu. Đặc biệt, tớ muốn kể cho cậu nghe về nơi quê hương của tớ.
Đầu thư, tớ sẽ giới thiệu về bản thân mình. Tớ là Minh Anh. Năm nay tám tuổi, bằng tuổi cậu. Hiện tại, tớ đang là học sinh lớp 3A, trường tiểu học (tên trường). Môn học yêu thích nhất là môn Tiếng Anh. Những lúc rảnh rỗi, tớ thường đọc sách, xem hoạt hình. Tớ cũng rất thích tìm hiểu về các nước trên thế giới. Trong bức thư tới, cậu hãy kể cho tớ nghe về nước Mĩ nhé.
Còn bây giờ, tớ sẽ giới thiệu cho cậu về đất nước của tớ. Việt Nam là một nước nằm ở châu Á. Lịch sử của đất nước tớ đã trải qua hàng nghìn năm. Không chỉ vậy, đất nước của tớ có truyền thống văn hóa lâu đời. Thiên nhiên Việt Nam phân hóa rất đa dạng. Còn con người Việt Nam rất thân thiện, hiếu khách.
Thành phố mà tớ đang sống là Hà Nội - thủ đô của Việt Nam. Hà Nội là một thành phố rất rộng lớn. Đường phố rộng rãi, hiện đại và lúc nào cũng tấp nập xe cộ đi lại. Hai bên đường nhiều tòa nhà cao tầng mọc san sát nhau. Các hàng quán luôn đông đúc. Không chỉ vậy, Hà Nội còn có rất nhiều điểm du lịch nổi tiếng như Hồ Hoàn Kiếm, Lăng Bác, Chùa Một Cột, Công viên thủ lệ... Nhưng em đặc biệt thích nhất là Hồ Hoàn Kiếm (hay còn gọi là Hồ Gươm). Đây là nơi đã gắn với sự tích về vua Lê Lợi trả gươm thần cho Rùa Vàng. Xung quanh hồ còn có cầu Thê Húc và đền Ngọc Sơn. Cầu Thê Húc được sơn màu đỏ, cong cong như con tôm. Qua cầu Thê Húc là đến đền Ngọc Sơn cổ kính, uy nghiêm. Hà Nội vừa mang vẻ đẹp hiện đại, vừa mang vẻ đẹp cổ kính.
Dĩ nhiên, một thành phố không thể làm nên vẻ đẹp của cả một đất nước. Nhưng Hà Nội đã mang những vẻ đẹp tiêu biểu nhất của Việt Nam. Tớ cũng tự hào khi được sinh sống ở thủ đô xinh đẹp này.
Dì Hồng kể rằng cậu là một cô gái rất dễ thương. Cậu còn thích đọc sách giống tớ. Và đặc biệt là May rất yêu thích đất nước Việt Nam phải không? Nếu như cậu có dịp đến thăm Việt Nam, tớ sẽ đưa cậu đi tham quan đất nước của tớ.
Cuối thư, tớ chúc cậu học tập thật tốt. Mong sớm nhận được hồi âm từ cậu.
Bạn của cậu
Khánh Ngọc
Câu mang luận điểm" Tình bạn chân chính có vai trò quan trọng đối với mỗi người "
Cuộc sống mỗi người giống như một cái cây, khi thiếu nước cây sẽ chết, cũng như vậy con người sống mà thiếu tình bạn thì sẽ vô cùng buồn tẻ và lạnh lẽo " Tình bạn chân chính có vai trò quan trọng đối với mỗi người ". Đầu tiên ta cần phải hiểu tình bạn chân chính là gì ? Nó là một tình bạn mà không màng đến danh lợi, luôn luôn thấu hiểu và đồng cảm. Tình bạn giúp ta vượt qua những khó khăn về vật chất cũng như tinh thần. Không những vậy nó còn giúp ta chỉ ra khuyết điểm và ngày càng hoàn thiện nhân cách. Khi có một tình bạn chân chính ta sẽ trở nên trưởng thành và sống có ý nghĩa hơn. Ta thật hâm mộ tình bạn đẹp đẽ giữa Mác và Ăng-gen, giữa Lưu Bình và Dương Lễ....Tình bạn là một thứ tình cảm vô giá nhưng bất kể ai cũng có, không phân biệt giàu nghèo. Là học sinh chúng ta cần xây dựng cho mình một tình bạn trong sáng lành mạnh.
Câu chuyện thật đơn giản mà người ông đã dạy cháu và cũng là dạy chúng ta: muốn hiểu biết phải biết bắt đầu từ đâu, cũng như lòng kiên nhẫn theo đuổi mục đích của mỗi người, của cuộc đời, đúng như cổ nhân đã nói cách tốt nhất của dạy học là làm gương. Đất nước ta cũng vậy các thày cô giáo muốn có kết quả của việc chống bệnh thành tích trong học tập cũng như gian lận trong thi cử thì trước hết lãnh đạo, các thày phải làm tốt sự nghiệp của mình bằng cách làm gương. Như cụ Khổng Tử nói: Không có trò dốt mà chỉ có thày tồi quả chí lý.
Có thể thấy, ẩn sau kín trong bức tranh thiên nhiên là tâm trạng của người lữ thứ (bà Huyện Thanh Quan). Đó là tâm trạng buồn, cô đơn, hoài cổ. Đọc bài thơ, ta cảm nhận được tiếng kêu da diết của chim quốc, chim đa đa cũng chính là tiếng lòng da diết nhớ nhà, nhớ nước, nhớ những gì thân thuộc trong quáng vãng, không loại trừ một không gian lịch sử- văn hóa cũ. Đó là một cảnh tượng của một vùng non nước bát ngát, tuy có thấp thoáng sự sống của con người nhưng vẫn hoang sơ, hiu hắt, quạnh vắng. Cảnh "trời, non, nước" tạo sự mênh mông, rộng lớn của vũ trụ. Bà cảm thấy lẻ loi, cô đơn giữa nơi đất khách quê người tự đối diện với chính mình. Bà nuối tiếc một thời vàng son của kinh thành Thăng Lonh. Đó chính là tâm trạng chung của các sĩ phu Bắc hà, trong lòng họ chưa bao giờ chấp nhận Phú Xuân Huế là kinh đô của đất nước. Cụm từ "Ta với ta" đã khép lại bài thơ nhưng đã mở ra bao nỗi niềm của một người lữ khách đang rong ruổi trên cuộc hành trinhg tìm về quá khứ vàng vãng son một đi không trở lại.
Bà Huyện Thanh Quan là một trong 3 nữ sĩ tài hoa sống ở thế kỉ XIX. Thơ của bà mang một phong cách đặc biệt. Thơ bà để lại chỉ có 6 bài nhưng điển hình là bài thơ" Qua Đèo Ngang". Bài thơ được bà sáng tác khi đi qua Đèo Ngang và kinh thành Huế nhận chức "cung chung giáo tộc". Bài thơ viết theo thể thơ "thất ngôn bát cú đường luật" với đề tài vịnh cảnh. Ở hai câu Đề cho biết tác giả đi qua đèo vào lúc chiều tà, điều này làm cho câu văn có chút đượm buồn. Quang cảnh Đèo Ngang rộng mênh mông bát ngát và hùng vĩ. Làm cho tác giả cảm thấy sự cô đơn và hiu quạnh giữa một vùng rộng lớn. Hai câu thơ Thực nói về sự vật xung quanh đèo. Tác giả cảm nhận nó bằng thị giác. Từ đó, luôn có một cảm giác trống trải bao trùm mọi thứ xung quanh. Ngoài ra, nghệ thuật đảo ngữ càng nhấn mạng thêm cảnh của Đèo Ngang. tác giả sử dụng phép đối để taọh sự hài hòa cho các câu thơ. Ở hai câu thơ Luận, nhà thơ đã cảm nhận bằng thính giác. Tiếng kêu của con quốc quốc và đa đa đã gợi lên trong lòng tác giả một cảm giác nhớ nhà. Hai câu thơ cuối, tác giả đã miêu tả toàn cảnh Đèo Ngang. Trong câu thơ có cum từ "ta với ta". "Ta" ở đây là để chỉ tác giả, tuy hai chữ "ta" nhưng lại chỉ một người. Đây là câu thơ nói về nỗi cô đơn hay nhất trong nền thơ trung đại. Nó đã làm nên cái hay trong bài thơ và tên tuổi của bà.
CHÚC BẠN HỌC TỐT!!!