K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

30 tháng 4 2019

Ảnh Bác Hồ được treo một cách trang trọng ngay chính giữa bức tường lớp học của em. Trong ảnh, gương mặt Bác Hồ rất hiền hậu. Râu tóc Bác bạc phơ. Vầng trán Bác cao và rộng thể hiện Bác là một người thông minh cùng với đôi mắt sáng ngời như sao luôn luôn nhìn chúng em với một cách đầy trìu mến, yêu thương.

Thấy được tình thương yêu của Bác, em sẽ cố gắng vâng lời cha mẹ để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Ảnh Bác Hồ lớp em được treo trang trọng phía trên tấm bảng, dưới lá Quốc kì nền đỏ sao vàng. Trong ảnh, Bác Hồ có mái tóc bạc phơ và bộ râu hơi dài, trông như một ông tiên. Da Bác hồng hào. Vầng trán của Bác cao lộ rõ vẻ thông minh. Càng nhìn ảnh Bác, em càng quyết tâm thực hiện năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

30 tháng 4 2019

Tham khảo một số bài nha :

 

      

    Đề bài: Đoạn văn ngắn về ảnh Bác Hồ từ 3 đến 5 câu

    doan van ngan ve anh bac ho tu 3 den 5 cau

    5 bài mẫu Đoạn văn ngắn về ảnh Bác Hồ từ 3 đến 5 câu

     

    Bài Mẫu Số 1: Đoạn Văn Ngắn Về Ảnh Bác Hồ Từ 3 Đến 5 Câu

    Ảnh Bác Hồ được treo một cách trang trọng ngay chính giữa bức tường lớp học của em. Trong ảnh, gương mặt Bác Hồ rất hiền hậu. Râu tóc Bác bạc phơ. Vầng trán Bác cao và rộng thể hiện Bác là một người thông minh cùng với đôi mắt sáng ngời như sao luôn luôn nhìn chúng em với một cách đầy trìu mến, yêu thương. Thấy được tình thương yêu của Bác, em sẽ cố gắng vâng lời cha mẹ để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ.

     

    Bài Mẫu Số 2: Đoạn Văn Ngắn Về Ảnh Bác Hồ Từ 3 Đến 5 Câu

    Trong phòng của ông em treo trang trọng bức ảnh của Bác Hồ. Trong bức ảnh là gương mặt hiền hậu, điềm đạm của Bác. Bác có vầng trán cao, chòm râu bạc và nụ cười hiền từ như một ông Bụt. Đôi mắt Bác sáng, nhìn về phía các cháu thân yêu như muốn nhắn nhủ phải làm tốt năm điều Bác dạy. Em luôn tự hứa với lòng mình là phải làm sao học tập, rèn luyện tốt để xứng đáng với tình yêu thương của Bác.

    \

    Bài Mẫu Số 3: Đoạn Văn Ngắn Về Ảnh Bác Hồ Từ 3 Đến 5 Câu

    Ảnh Bác Hồ được treo một cách trang trọng ngay chính giữa bức tường lớp học của em. Trong ảnh, gương mặt Bác Hồ rất hiền hậu. Râu tóc Bác bạc phơ. Vầng trán Bác cao và rộng thể hiện Bác là một người thông minh cùng với đôi mắt sáng ngời như sao luôn luôn nhìn chúng em với một cách đầy trìu mến, yêu thương.

    Thấy được tình thương yêu của Bác, em sẽ cố gắng vâng lời cha mẹ để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Ảnh Bác Hồ lớp em được treo trang trọng phía trên tấm bảng, dưới lá Quốc kì nền đỏ sao vàng. Trong ảnh, Bác Hồ có mái tóc bạc phơ và bộ râu hơi dài, trông như một ông tiên. Da Bác hồng hào. Vầng trán của Bác cao lộ rõ vẻ thông minh. Càng nhìn ảnh Bác, em càng quyết tâm thực hiện năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

     

    Bài Mẫu Số 4: Đoạn Văn Ngắn Về Ảnh Bác Hồ Từ 3 Đến 5 Câu

    Ảnh Bác Hồ lớp em được treo trang trọng phía trên tấm bảng, dưới lá Quốc kì nền đỏ sao vàng. Trong ảnh, Bác Hồ có mái tóc bạc phơ và bộ râu hơi dài, trông như một ông tiên. Da Bác hồng hào. Vầng trán của Bác cao lộ rõ vẻ thông minh. Càng nhìn ảnh Bác, em càng quyết tâm thực hiện năm điều Bác Hồ dạy để xứng đáng là cháu ngoan của Bác.

     

    Bài Mẫu Số 5: Đoạn Văn Ngắn Về Ảnh Bác Hồ Từ 3 Đến 5 Câu

    Em đã được biết về Bác Hồ qua những bài hát, bài thơ, bài văn và những câu chuyện mà ông nội kể. Nhưng chủ nhật tuần trước em qua nhà bạn và được nhìn thấy tấm ảnh bác hồ rất to treo trên tường.

    Bác Hồ trong tâm trí em vẫn luôn là một người hiền từ, có mái tóc bạc phơ, chòm râu trắng xóa, ánh mắt biết nói và nụ cười rất tươi. Ai cũng yêu quý Bác, cho dù Bác đã ra đi mãi mãi nhưng trong trái tim mỗi con người Việt nam đêu luôn nhớ tới vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc này.

    Trong bức ảnh chụp bác hồ ngồi bên một chiếc bàn gỗ, và đang chăm chú viết một cái gì đó vào quyển vở đã cũ màu. Bức ảnh được chụp trực diện, đầu bác hơi cúi xuống quyển sổ và chăm chú ghi chép. Bức ảnh có gam màu đen trắng, vì đây là gam màu chủ đạo của thời bác đang sinh sống. Bác mặc một bộ đồ màu xanh áo lính, đây hình như là đồng phục theo bác suốt nhiều năm trời. Bác ngồi nghiêm túc vào chiếc bàn và mắt chăm chú nhìn vào quyển vở, bàn tay đang ghi chép điều gì đó. Đây có thể là nhật ký của bác, có thể là ghi lại tình hình chiến sự.

    Tuy bác đang chăm chú làm việc nhưng em nhận ra nụ cười của bác đang rạng ngời, nét mặt thanh thoát toát lên vẻ hiền hậu. Nhòm râu dài và trắng vừa chạm chiếc bàn. Trán của bác có rất nhiều nếp nhăn, có lẽ bác phải bận rộn nhiều công việc, lo nghĩ cho chuyện quân sự.

    Bác đi chiếc dép cao su màu xanh nhạt. Em chợt nhớ đến câu thơ "Chiếc dép cao su chiếc dép bác hồ". Đôi dép này đã cùng bác xông pha bao trận chiến, đi đến nhiều mảnh đất, bước qua bao nhiêu giông bão của đất nước.

    Hình ảnh bác hồ hiền hậu, giản dị và gần gũi khiến em cứ muốn nhìn mãi bức ảnh ấy. Bác Hồ trong trái tim em là một người vĩ đại.

    5 tháng 5 2018

    Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.

    văn nêu cảm nghĩ của lớp 7 nha bạn

    tham khảo nhé 

    Giản dị là một đặc điểm trong lối sống của người Việt Nam. Bác hồ cũng thích sống giản dị vì Bác mang tâm hồn Việt Nam. Bác hiểu phong cách và tập quán của người Việt Nam và Bác muốn hòa mình vào tập quán ấy. Đời sống đó được thề hiện ở nhiều mạt trong đời sống, trong bữa cơm, trong cách ăn mặc... Đời sống của Bác rất giản dị, bữa cơm chỉ có vài ba món rất đơn giản. Lúc Bác ăn không để rơi vãi một hột cơm nào, ăn xong cái bát bao giờ cũng sạch và thức ăn thì được sếp rất tươm tất. Trong cách ăn mặc cũng vậy. Bác mặc một bộ đồ kaki sẫm màu, đầu đội mũ, chân đi dép cao su. Lời nói của Bác dễ hiểu, ngắn gọn nhưng luôn ấm áp. Tuy vậy, tuy bận bịu như thế mà ngôi nhà sàn của Bác lúc nào cũng sạch sẽ. Ngoài ra Bác còn nuôi cá, làm vườn...Qua đó, chúng ta thấy Bác sống rất giản dị. Chính vỉ sự giản dị đó mà Bác luôn được mọi người yêu quý.

    16 tháng 2 2020

    Mẹ - mặt trời của con
    “Mẹ thương con có hay chăng
    Thương từ khi thai nghén trong lòng
    Mấy nắng sớm chiều mưa ròng
    Chín tháng so chín năm, gian khó tính khôn cùng
    A á ru hời ơ hời ru…”

    Cho đến tận bây giờ, lời ru ầu ơ thuở thơ bé của mẹ vẫn còn mãi vang trong tâm hồn tôi. Lúc nào cũng vậy, mẹ luôn là người thương yêu, săn sóc các con của mình. Mẹ tôi còn hi sinh bao điều để nuôi nấng, dưỡng dục tôi khôn lớn.
    Mẹ tôi đã rất vất vả để sinh ra tôi. Nghe bà tôi kể, hồi có mang tôi, mẹ tôi gầy yếu lắm. Bà bảo chắc do tôi ở trong bụng quá nghịch ngợm nên mẹ luôn ốm nghén, chẳng ăn được nhiều. Sau chín tháng mười ngày, mẹ sinh đón cậu con trai đầu lòng với tất cả niềm hạnh phúc nhất. Mẹ đã thức hằng đêm để trông nom tôi có giấc ngủ tròn. Từ bé tới giờ, tôi chẳng thể nhớ nổi mình ốm sốt bao nhiều lần, chỉ hình dung được gương mặt lo lắng của mẹ.
    Mẹ luôn yêu thương tôi và dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Sáng sớm, mẹ thức dậy nấu cho tôi những món ăn hấp dẫn. Chiều tan học, tôi lại được sà vào vòng tay đầy thương yêu của mẹ. Mẹ tôi là một cô giáo. Với tôi, mẹ là cô giáo đầu tiên và vĩ đại nhất cuộc đời. Hồi bốn tuổi, tôi đã bắt đầu học cách cầm bút. Nhưng tôi lại thuận tay trái. Mẹ đã cầm tay tôi, đưa từng nét chữ đầu tiền, rèn cho tôi cách cầm bút bằng tay phải. Những ngày đầu, tôi vô cùng nản chí. Cầm bút không thuận tay nên tay tôi mỏi rã rời, những dòng chữ cứ nguệch ngoạc. Tôi vẫn gắng viết nhưng trong lòng cảm thấy ấm ức. Mắt tôi ứa đầy nước. Mẹ lại gần, nhẹ nhàng cầm lấy chiếc bút chì và ôm tôi vào lòng. Mẹ thủ thỉ những lời động viên ấm áp. Từ hôm đó, tôi học được cách kiên nhẫn, viết từng nét, từng nét thật chậm.
    Dù đã mười tuổi, tôi vẫn thích được nằm ngủ trong vòng tay mẹ, được nghe những ru ầu ơ ngọt ngào thuở nhỏ. Bởi tôi biết, vòng tay ấy, lời ru ấy là những gì yêu thương nhất, tình cảm nhất mẹ dành cho tôi. Đứa con nghịch ngợm này nhất định sẽ không làm đôi mắt mẹ buồn, sẽ chăm ngoan và sẽ khôn lớn trưởng thành

    19 tháng 12 2017

    Nếu như có ai hỏi tôi quý cái gì nhất thì tôi sẽ không ngần ngại và trả lời rằng:"Tôi yêu ngôi nhà của mình nhất" bởi vì nó luôn che chở cho gia đình tôi khỏi bị mưa nắng. Nó đã được xậy cách đây rất lâu, tôi không biết rõ là bao nhiêu năm nhưng theo lời ông tôi kể thì ngay khi ông tôi mới vừa sinh ra thì đã được sống trong căn nhà cổ kính này rồi. Và có lẽ nó cũng đã chứng kiến tất cả những kỉ niệm vui buồn xảy ra trong gia đình tôi. Nhớ có lần tôi đã vô tình làm đổ mực lên tường, làm bẩn một mảng tường lớn. Tôi rất ân hận vì hành động của mình đã làm mất đi nét đẹp của nó. Nhưng ngôi nhà vẫn khoan dung rộng lượng, ngày đêm che chở cho gia đình tôi mặc cho mái ngói đã bị ngả màu vì trải qua nhiều năm tháng sương gió. Tôi yêu ngôi nhà của mình lắm, tôi hứa sẽ học thật giỏi để sau này sửa chửa lại ngôi nhà thêm vững chãi

    14 tháng 9 2021

    thánh gióng rất rất đẹp trai

    6 tháng 10 2023

    ủa :))) j vậy

    19 tháng 6 2018

    1, Người đi tìm hình của nước

    Đất nước đẹp vô cùng. Nhưng Bác phải ra đi 
    Cho tôi làm sóng dưới con tàu đưa tiễn Bác! 
    Khi bờ bãi dần lui, làng xóm khuất, 
    Bốn phía nhìn không một bóng hàng tre. 

    Đêm xa nước đầu tiên, ai nỡ ngủ ? 
    Sóng vỗ dưới thân tàu đâu phải sóng quê hương! 
    Trời từ đây chẳng xanh màu xứ sở, 
    Xa nước rồi, càng hiểu nước đau thương! 

    Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp 
    Giấc mơ con đè nát cuộc đời con! 
    Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp! 
    Một mái nhà yêu rủ bóng xuống tâm hồn. 

    Trǎm cơn mơ không chống nổi một đêm dày 
    Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi 
    Lòng ta thành con rối, 
    Cho cuộc đời giật dây! 

    Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê 
    Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ 
    Hiểu sao hết những tấm lòng lãnh tụ 
    Tìm đường đi cho dân tộc theo đi. 

    Hiểu sao hết Người đi tìm hình của Nước 
    Không phải hình một bài thơ đá tạc nên người 
    Một góc quê hương, nửa đời quen thuộc, 
    Hay một đấng vô hình sương khói xa xôi... 

    Mà hình đất nước hoặc còn hoặc mất 
    Sắc vàng nghìn xưa, sắc đỏ tương lai 
    Thế đi đứng của toàn dân tộc 
    Một cách vinh hoa cho hai mươi lǎm triệu con người. 

    Có nhớ chǎng, hỡi gió rét thành Ba Lê ? 
    Một viên gạch hồng, Bác chống lại cả một mùa bǎng giá 
    Và sương mù thành Luân Đôn, ngươi có nhớ 
    Giọt mồ hôi Người nhỏ giữa đêm khuya ? 

    Đời bồi tàu lênh đênh theo sóng bể 
    Người đi hỏi khắp bóng cờ châu Mỹ, châu Phi, 
    Những đất tự do, những trời nô lệ, 
    Những con đường cách mạng đang tìm đi. 

    Đêm mơ nước, ngày thấy hình của nước 
    Cây cỏ trong chiêm bao xanh sắc biếc quê nhà 
    Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ quốc 
    Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa. 

    Ngày mai dân ta sẽ sống sao đây? 
    Sông Hồng chảy về đâu? Và lịch sử? 
    Bao giờ dải Trường Sơn bừng giấc ngủ 
    Cánh tay thần Phù Đổng sẽ vươn mây? 

    Rồi cờ sẽ ra sao? Tiếng hát sẽ ra sao? 
    Nụ cười sẽ ra sao? 
    Ơi, độc lập! 
    Xanh biếc mấy là trời xanh Tổ quốc 
    Khi tự do về chói ở trên đầu. 

    Kìa mặt trời Nga bừng chói ở phương Đông 
    Cây cay đắng đã ra mùa quả ngọt 
    Người cay đắng đã chia phần hạnh phúc 
    Sao vàng bay theo liềm búa công nông. 

    Luận cương đến với Bác Hồ. Và Người đã khóc 
    Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lênin. 
    Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp 
    Tưởng bên ngoài, đất nước đợi mong tin. 

    Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc: 
    "Cơm áo là đây! Hạnh phúc đây rồi!" 
    Hình của Đảng lồng trong hình của Nước. 
    Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười, 

    Bác thấy: 
    Dân ta bưng bát cơm mồ hôi nước mắt 
    Ruộng theo trâu về lại với người cày 
    Mỏ thiếc, hầm than, rừng vàng, biển bạc... 
    Không còn người bỏ xác bên đường ray. 

    Giặc đuổi xong rồi. Trời xanh thành tiếng hát 
    Điện theo trǎng vào phòng ngủ công nhân 
    Những kẻ quê mùa đã thành trí thức 
    Tǎm tối cần lao nay hóa những anh hùng. 

    Nước Việt Nam nghìn nǎm Đinh, Lý, Trần, Lê 
    Thành nước Việt nhân dân trong mát suối 
    Mái rạ nghìn nǎm hồng thay sắc ngói 
    Những đời thường cũng có bóng hoa che. 

    Ôi! Đường đến với Lênin là đường về Tổ quốc 
    Tuyết Matxcơva sáng ấy lạnh trǎm lần 
    Trong tuyết trắng như đọng nhiều nước mắt 
    Lênin mất rồi! Nhưng Bác chẳng dừng chân. 

    Luận cương của Lênin theo Người về quê Việt 
    Biên giới còn xa. Nhưng Bác thấy đã đến rồi 
    Kìa! Bóng Bác đang hôn lên hòn đất 
    Lắng nghe trong màu hồng, hình đất nước phôi thai. 

    2, Tóm tắt quá trình tìm đường cứu nước của Nguyễn Ái Quốc từ năm 1911 đến năm 1920. Nguyễn Ái Quốc đã khẳng định sự nghiệp giải phóng dân tộc Việt Nam phải theo con đường nào ?

    – Từ năm 1911, Nguyễn Ái Quốc ra đi tìm đường cứu nước, hướng tới phương Tây, đến nước Pháp; rồi qua nhiều nước, nhiều châu lục khác nhau. Nguyễn Ái Quốc đã nhận thấy ở đâu bọn đế quốc, thực dân cũng tàn bạo, độc ác; ở đâu những người lao động cũng bị áp bức, bóc lột dã man.
    – Cuối năm 1917, Nguyễn Ái Quốc từ Anh trở lại Pháp, hoạt động trong Hội những người Việt Nam yêu nước ở Pari; viết báo, truyền đơn, tham gia các buổi mít tinh…; gia nhập Đảng Xã hội Pháp (1919).
    – Tháng 6 – 1919, Người gửi đến Hội nghị Vecxai Bản yêu sách của nhân dân An Nam, đòi thừa nhận các quyền tự do, dân chủ, quyền bình đẳng và quyền tự quyết của dân tộc Việt Nam.
    – Giữa năm 1920, Người đọc Sơ thảo lần thứ nhất những luận cương về vấn đề dân tộc và vấn đề thuộc địa của V.I. Lênin, khẳng định con đường giành độc lập, tự do của nhân dân Việt Nam.
    – Tháng 12 – 1920, tại Đại hội lần thứ XVIII của Đảng Xã hội Pháp (Đại hội Tua), Nguyễn Ái Quốc bỏ phiếu tán thành gia nhập Quốc tế Cộng sản và tham gia thành lập Đảng Cộng sản Pháp.
    – Nguyễn Ái Quốc khẳng định, muốn cứu nước và giải phóng dân tộc phải theo con đường cách mạng vô sản.

    4, - Mặc dù rất khâm phục tinh thần yêu nước của các vị tiền bối nhưng Người không tán thành con đường cứu nước của các sĩ phu yêu nước. 
    - Người nhận xét về con đường cứu nước của các vị tiền bối lúc đó như sau: Phan Bội Châu dựa vào Nhật để đánh Pháp thì khác gì "đuổi hổ cửa trước rước beo cửa sau", Phan Châu Trinh đề nghị Pháp cải cách thì chẳng khác gì "xin giặc rủ lòng thương" 
    - Các nhà yêu nước thời chống Pháp là các sĩ phu phong kiến, mong muốn của họ là giải phóng dân tộc, thiết lập lại chế độ phong kiến hoặc đi theo con đường dân chủ tư sản. 
    - Nguyễn Tất Thành đi sang phương Tây (nước Pháp) để tìm hiểu vì sao nước Pháp lại thống trị nước mình và thực chất của các từ "tự do bình đẳng, bác ái" để từ đó xác định con đường cứu nước đúng đắn cho dân tộc. 
    - Cách làm của Người là chọn phương Tây, nơi được mệnh danh là có tư tưởng hòa bình, bác ái, Người đi vào cuộc sống của những người lao động, tìm hiểu họ và gắn kết họ lại với nhau. Người đề cao học tập và lí luận. Và ở đây Người đã bắt gặp chủ nghĩa Mác Lê nin và cuộc cách mạng tháng 10 Nga, từ đó tìm ra con đường cứu nước - con đường cách mạng vô sản.

    (Mình chỉ biết câu 1, 2, 4 thôi)

    2 tháng 5 2018

    Suốt chín năm kháng chiến chống Pháp, Bác Hồ sáng suốt lãnh đạo toàn Đảng, toàn dân trường kì kháng chiến và đã kết thúc vẻ vang bằng chiến thắng Điện Biên Phủ chấn động địa cầu. Nhân dân miền Bắc sau giải phóng phấn khởi bắt tay vào xây dựng đất nước và sát cánh cùng đồng bào miền Nam tiếp tục đấu tranh. Chủ tịch Hồ Chí Minh bằng trí tuệ siêu việt, bằng tấm gương suốt đời phấn đấu, hi sinh vì dân vì nước, đã đoàn kết toàn Đảng, toàn quân, toàn dân chiến đấu đến cùng để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, khẳng định truyền thống bất khuất, anh hùng của dân tộc Việt Nam.

     

    2 tháng 5 2018

    Bác Hồ rất thông minh và tài giỏi Bác đã thà hi sinh còn hơn là làm nô lệ quyến định không mất nước căm thù giặc . Em rất phục Bác vì Bác mà đất nước giải phóng.