Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Quê hương với mỗi người thật giản dị, thân thương. Yêu quê là yêu con đường đến trường, yêu những mái nhà tranh, yêu cánh đồng lúa chín...Nhà văn Ê-ren-bua đã từng nói: suối chảy vào sông, sông chảy ra biển, tình yêu tổ quốc bắt nguồn từ lòng yêu với những thứ thân thuộc quanh mình. Tình yêu đất nước bao giờ cũng bắt nguồn từ tình yêu quê chân thành, giản dị như thế. Có những so sánh hình ảnh quê hương thật gần gũi. Nhà thơ Đỗ Trung Quân chắc hẳn yêu quê lắm mới có những hình ảnh so sánh đẹp và dễ đi vào lòng người đến thế. Đọc câu thơ nhiều người ngỡ ngàng khi nhận ra, quê hương sao gần quá. Nó ở trong tuổi thơ, trong câu chuyên bà kể, trong lời hát mẹ ru, trong trái cây dịu mát. Quê hương là chùm khế ngọt, quê hương là con đường đi học. Còn gì gần gũi hơn thế với mỗi người dân đất Việt. Quê hương là vô hình, khó định nghĩa và khó có thể gợi ra được cụ thể, rõ ràng. Thế nhưng nhà thơ đã đưa ra cho ta một định nghĩa thật giản dị, biến cái vô hình thành hữu hình. Quê hương có thể nhìn thấy, có thể cầm nắm, có thể thưởng thức được mỗi ngày. Với chùm khế ngọt con người cảm nhận quê hương đầy đủ nhất bằng mọi giác quan. Tuổi thơ ai cũng trải qua những năm tháng tới trường. Con đường đi học đã trở thành người bạn tri kỉ. Hình ảnh “rợp bướm vàng bay” gợi nên cho ta những gì thân thương và trong sáng nhất của tuổi học trò. Quê hương là thế đó. Nhắm mắt lại ta như thấy quê hương đã ở đó rồi, ở ngay bên trong trái tim mỗi con người.
Bài thơ không kể về lần thứ hai anh đội viên thức dậy, mà từ lần thứ nhất chuyển ngay sang lần thứ ba. Điều này cho thấy trong đêm, anh đã nhiều lần tỉnh giấc và lần nào cũng chứng kiến cảnh Bác Hồ không ngủ. Từ lần thứ nhất đến lần thứ ba, tâm trạng và cảm nghĩ của anh có sự biến đổi rõ rệt.
Dàn ý bài văn cho bạn:
Mở bài:
- Giới thiệu câu chuyện đã làm nuôi dưỡng tâm hồn.
+ Mẫu: Không chỉ truyền đạt với nhau bằng hình thức lời nói, hành động mà chúng ta còn có thể giao tiếp bằng cách thuần túy hơn. Không gì khác ngoài những câu chuyện và nó cũng đã nuôi dưỡng tâm hồn của em. Đó là "Chiếc bánh mì cháy".
Thân bài:
- Nội dung câu chuyện: kể về việc người cha ăn chiếc bánh mì cháy ngon lành của vợ sau một ngày dài làm việc, khi người con hỏi tại sao lại thế thì người cha đã dạy rằng: nên học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là chìa khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững.
- Thông điệp từ câu chuyện:
+ Cuộc đời rất ngắn ngủi để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu.
+ Hãy yêu quý những người cư xử tốt với ta, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.
- Bài học cho bản thân em: hiểu được cách chấp nhận những sai sót của người khác, cảm thông cho lỗi lầm không đáng và học cách yêu quý mọi người xung quanh.
- Cảm xúc của em về câu chuyện:
+ Câu chuyện rất hay, ý nghĩa đã nuôi dưỡng tâm hồn em.
Kết bài:
- Khẳng định lại giá trị của câu chuyện.
CDT : Một xóm nhỏ , con mương sau nhà , con sông rác , nhiều khu dân cư .