Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Từ hôm phải nghỉ học vì dịch bệnh, tôi nhớ con đường gần nhà tha thiết hơn bao giờ hết. Vậy là khi Trung thu đến, tôi không được thưởng thức những trái bánh nướng, bánh dẻo ngọt lịm, không được vui chơi Tết dưới sảnh mà nhà thường tổ chức, không được nhìn thấy con phố tràn ngập ánh sáng lung linh dát vàng trước khi trăng lên. Tuy nhiên, tôi lại được thưởng thức những món ăn cổ truyền tại nhà. Những mùi vị bánh nướng bánh dẻo bốc lên lan tỏa khắp phòng, thơm phức. Bánh tuy không được ngon như ở chợ nhưng dù sao đó cũng là tấm lòng giản dị mà mẹ muốn giúp tôi. Sau đó, hai chị em tôi ngồi bên mâm ngũ quả. Trên mâm là 1 trái dưa hấu được bổ hình hoa hồng và khắc những dòng chữ ''Tết Trung Thu nhớ ơn Bác Hồ'', ăn vào ngọt lịm và mát rượi. Bên cạnh đó là quả bưởi được trang trí hình con chó ngộ ngĩnh, nằm im lìm trên mâm cũng với chú nhím đầy gai nhọn. Thân hình chú là quả chuối cùng với những trái nho nhỏ xíu.
Và thêm câu cuối nữa,vội quá quên viết: Nên từ đó, buổi Trung Thu đó tôi cảm giác như 1 trải nghiệm tuyệt vời của đời tôi.
https://koreanupdates.com/kuawards2018/?fbclid=IwAR3wBWvlQ8qlZD77LO95Obs-jRWAsJcaYR-tC9COJJZoJYeZRpUeAfY_VEs
Vào ủng hộ BTS Hộ <3
chúng ta phải có lòng yêu từ những việc tầm thường VD yêu làng gia đình từ đó là tiền đề cho lòng yêu nước VD tình yêu làng của ông hai trong bài LÀNG (Ngữ Văn 9) , hoặc Lão Hạc của Nam Cao
Rừng xanh là vệ sĩ của thiên nhiên, là trụ cột cân bằng sinh thái. Rừng có thể duy trì sự cân bằng giữa khí cacbonic và oxi trong không khí, còn có thể thanh lọc những khí độc và khí có hại. Vì vậy rừng được mọi người gọi là “lá phổi của Trái Đất”.
Oxi trong không khí có vai trò vô cùng quan trọng đối với sinh vật. Con người có thể nhiều ngày không ăn không uống, nhưng không thể ngừng thở một phút. Trên Trái Đất, tuyệt đại đa số oxi là do thực vật trong rừng sản xuất ra. Khi thực vật tiến hành quang hợp, chúng hấp thụ khí cacbonic, nhả ra khí oxi. Mặt khác, thực vật cũng phải hô hấp, song dưới ánh nắng Mặt Trời, tác dụng quang hợp của nó so với tác dụng thở lớn gấp 20 lần. Do đó con người gọi thực vật là “xưởng chế tạo thiên nhiên” khí oxi.
Cây cối thông qua tác dụng quang hợp hấp thụ một lượng lớn khí cacbonic, đồng thời nhả ra khí oxi. Điều đó đối với sự sinh tồn của sinh vật trên Trái Đất và ổn định khí hậu có một ảnh hưởng cực kì lớn. Người ta đã đo và tính toán: một cây dẻ có đường kính 33 cm, có 11 vạn lá, diện tích bề mặt tất cả các lá là 340 m2. Trong khi đó một cánh rừng có hàng ngàn, hàng vạn cây, diện tích bề mặt lá là vô cùng lớn. Thực vật trên Trái Đất mỗi năm hấp thụ 400 tỉ tấn khí cacbonic, nhả ra 200 tỉ tấn khí oxi. Vì vậy có thể nói rằng : không có rừng thì con người và các loài động vật đều không thể sinh sống.
Rừng còn có tác dụng làm sạch không khí rất lớn. Thực vật trong rừng có thể loại bỏ các loại khí độc, như khí sunfurơ, florua hiđro, khí clo. Sunfurơ là loại khí độc phân bố ở khắp nơi, gây nguy hại rất lớn. Khi nồng độ khí sunfurơ trong không khí đạt đến 10 ppm thì sẽ gây ra các chứng bệnh như tim hồi hộp, khó thở. Rừng có thể hấp thụ khí sunfurơ và chuyển hóa chúng thành các gốc axit nitơ trong thân cây. Florua hiđro cũng là loại khí rất có hại cho cơ thể người. Nếu chúng ta ăn phải những hoa quả, lương thực hay rau có hàm lượng flo cao sẽ bị ngộ độc. Nhiều loài cây có thể hấp thụ khí florua hiđro trong không khí. Mỗi hecta cây ngân hoa có thể hấp thụ 11,8 kg khí flo, mỗi hecta cây dâu có thể hấp thụ 4,3 kg khí flo, mỗi hecta cây liễu có thể hấp thụ 3,9 kg khí clo.
Rừng còn được con người ví là “máy hút bụi thiên nhiên”. Ví dụ, nếu triển khai toàn bộ mặt lá của một mẫu rừng thì có thể phủ đầy 75 mẫu đất. Vì lông trên mặt lá nhiều cho nên lá còn có thể tiết ra chất dính và chất dầu khiến rừng có thể ngăn cản, lọc và hấp thụ các chất gây ô nhiễm trong không khí. Các nhà khoa học tính toán rằng, cứ một hecta rừng thông có thể thanh lọc được 36 tấn khói bụi, mỗi kilômét vuông lá cây du có thể lưu giữ được 3,39 tấn bụi bột. Khi luồng gió mang bụi thổi qua cánh rừng, vì lá rừng dày đặc nên đã làm giảm thấp tốc độ gió, phần lớn bụi trong gió đều rơi xuống. Sau trận mưa bụi thẩm thấu vào đất, không khí trở nên trong sạch. Lá cây sau khi được nước mưa rửa sạch, lại khôi phục khả năng giữ bụi, làm sạch không khí.
Rừng quả là “lá phổi của Trái Đất”. Không có rừng mọi sinh vật đều không thể hô hấp, càng không thể tồn tại.
Vô gia cư : Không có nhà cửa nơi ở nhất định. Chỉ người sống trôi nổi.
Thiên cổ : Nghìn xưa. Rất lâu đời — Chỉ người đã chết.
Gia tiên : Chỉ chung tổ tiên trong nhà.
Dế Choắt ơi, tôi rất xin lỡi anh. Tôi mong anh tha tứ cho sự ngông cuồng dại dột. Tôi ân hận lắm, tôi sẽ khắc ghi bài học đường đời đầu tiên đau đớn này. Tôi đã đánh mất một người bạn tốt như anh trong cuộc đời chỉ vì tôi kiêu căng, bồng bột. Từ nay, tôi xin hứa sẽ quyết tâm bỏ thói hung hăng, ngạo mạn, ích kĩ để sống có ích và ý nghĩa hơn.
tham khảo!!
Trong cuộc sống ai cũng có những kỷ niệm đẹp, đặc biệt là những kỷ niệm tuổi học trò. Với em cũng vậy, gần năm năm cắp sách đến trường là bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Lớp học chính là nơi cho em những ký ức đẹp đẽ ấy.
Lớp học thân yêu của em nằm trên tầng ba thuộc khu A của trường. Lớp có diện tích khoảng 50 mét vuông tương đối rộng, chúng em có thể ngồi và di chuyển một cách thoải mái. Tường lớp học sơn màu vàng kem, tạo sự dịu êm chứ không bị chói như màu vàng bình thường. Bên ngoài có hai chậu cây xanh tạo cảm giác thoáng mát. Ngoài ra, do cây bàng dưới sân trường vươn những tán lá vào hành lang trước cửa lớp nên lớp học lúc nào cũng râm mát. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu xanh và tên 5A màu trắng nổi bật rất dễ nhận ra. Cửa lớp được làm bằng nhôm có màu trắng đẹp mắt, mỗi khi ra về bạn tổ trưởng không quên khép nó lại.
Bước vào lớp là ta thấy ngay bục giảng. Bục giảng được xây bằng xi măng, cao khoảng 30cm, lát đá hoa cùng loại với nền lớp học. Góc trong bục giảng kê bàn giáo viên, làm bằng gỗ rất giản dị. Trên bàn có kê tấm kính và trải chiếc khăn màu trắng với những đường viền, hoa văn bắt mắt, tinh tế. Ngoài ra còn có lọ hoa giả nhiều màu sắc, hộp đựng phấn, cây viết phấn và khăn lau bảng lúc nào cũng được giặt sạch sẽ. Phía ngoài cùng cạnh cửa ra vào có đặt bình nước để học sinh thuận tiện uống nước mà không cần phải đi xuống khu nước chung của nhà trường. Phía trên bục giảng là một tấm bảng đen. Tấm bảng đen rất mịn, khi thầy cô viết thì những dòng chữ bằng phấn hiện ra thật rõ ràng, đẹp đẽ. Cạnh bảng phía dưới có một cái gờ nhô ra dùng để phấn, giẻ lau và hứng bụi phấn rớt xuống đó. Phía trên bảng treo ngăn ngắn ảnh Bác Hồ. Chúng em luôn nhìn lên ảnh Bác để rồi cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của Bác. Hai bên là hai tấm khẩu hiệu màu đỏ, in chữ vàng nổi bật: “Thi đua dạy tốt – học tốt” và “Trường học thân thiện – Học sinh tích cực”.
Bàn ghế ở phòng học được kê làm hai dãy. Mỗi dãy có sáu cái bản, mỗi bàn ngồi được bốn học sinh. Ai cũng cố gắng giữ gìn bàn ghế cẩn thận, tránh bị bôi bẩn. Trên trần nhà, những bóng đèn tuýp trắng cùng quạt được nhà trường trang bị đầy đủ để phục vụ cho học tập của học sinh. Phía cuối lớp là giá sách nho nhỏ, đựng nhiều đầu sách bổ ích cho học sinh tiếp thu thêm nhiều kiến thức bổ ích. Bên trên là chiếc đồng hồ để theo dõi giờ giấc. Những ô cửa sổ yên mát là nơi để chúng em thư giãn, thả mình với thiên nhiên vào những giờ ra chơi, giờ giải lao. Trên bệ cửa sổ, các bạn thi nhau trồng cây, nào cây bạch kim, cây xương rồng, cây hoa mười giờ,... để lớp thêm rực rỡ sắc màu và tràn đầy sức sống. Ngày ngày, chúng em học tập và sinh hoạt trong lớp học ấy vậy nên nó giống như mái nhà thứ hai của em vậy. Có lẽ, sau này dù khi đã ra trường, em sẽ vĩnh viễn không thể nào quên được lớp học thân yêu ấy.
Được học tập trong một không gian đẹp và đầy đủ tiện nghi là một điều may mắn đối với em. Nó nhắc nhở em phải luôn giữ gìn vệ sinh lớp sạch đẹp giống như giữ gìn chính ngôi nhà của mình vậy.
Tham khảo
Trong cuộc sống ai cũng có những kỷ niệm đẹp, đặc biệt là những kỷ niệm tuổi học trò. Với em cũng vậy, gần năm năm cắp sách đến trường là bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Lớp học chính là nơi cho em những ký ức đẹp đẽ ấy.
Lớp học thân yêu của em nằm trên tầng ba thuộc khu A của trường. Lớp có diện tích khoảng 50 mét vuông tương đối rộng, chúng em có thể ngồi và di chuyển một cách thoải mái. Tường lớp học sơn màu vàng kem, tạo sự dịu êm chứ không bị chói như màu vàng bình thường. Bên ngoài có hai chậu cây xanh tạo cảm giác thoáng mát. Ngoài ra, do cây bàng dưới sân trường vươn những tán lá vào hành lang trước cửa lớp nên lớp học lúc nào cũng râm mát. Trước khi bước vào lớp học, đập mắt vào là tấm biển lớp màu xanh và tên 5A màu trắng nổi bật rất dễ nhận ra. Cửa lớp được làm bằng nhôm có màu trắng đẹp mắt, mỗi khi ra về bạn tổ trưởng không quên khép nó lại.
Bước vào lớp là ta thấy ngay bục giảng. Bục giảng được xây bằng xi măng, cao khoảng 30 cm, lát đá hoa cùng loại với nền lớp học. Góc trong bục giảng kê bàn giáo viên, làm bằng gỗ rất giản dị. Trên bàn có kê tấm kính và trải chiếc khăn màu trắng với những đường viền, hoa văn bắt mắt, tinh tế. Ngoài ra còn có lọ hoa giả nhiều màu sắc, hộp đựng phấn, cây viết phấn và khăn lau bảng lúc nào cũng được giặt sạch sẽ. Phía ngoài cùng cạnh cửa ra vào có đặt bình nước để học sinh thuận tiện uống nước mà không cần phải đi xuống khu nước chung của nhà trường. Phía trên bục giảng là một tấm bảng đen. Tấm bảng đen rất mịn, khi thầy cô viết thì những dòng chữ bằng phấn hiện ra thật rõ ràng, đẹp đẽ. Cạnh bảng phía dưới có một cái gờ nhô ra dùng để phấn, giẻ lau và hứng bụi phấn rớt xuống đó. Phía trên bảng treo ngăn ngắn ảnh Bác Hồ. Chúng em luôn nhìn lên ảnh Bác để rồi cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của Bác. Hai bên là hai tấm khẩu hiệu màu đỏ, in chữ vàng nổi bật: “Thi đua dạy tốt – học tốt” và “Trường học thân thiện – Học sinh tích cực”.
Bàn ghế ở phòng học được kê làm hai dãy. Mỗi dãy có sáu cái bản, mỗi bàn ngồi được bốn học sinh. Ai cũng cố gắng giữ gìn bàn ghế cẩn thận, tránh bị bôi bẩn. Trên trần nhà, những bóng đèn tuýp trắng cùng quạt được nhà trường trang bị đầy đủ để phục vụ cho học tập của học sinh. Phía cuối lớp là giá sách nho nhỏ, đựng nhiều đầu sách bổ ích cho học sinh tiếp thu thêm nhiều kiến thức bổ ích. Bên trên là chiếc đồng hồ để theo dõi giờ giấc. Những ô cửa sổ yên mát là nơi để chúng em thư giãn, thả mình với thiên nhiên vào những giờ ra chơi, giờ giải lao. Trên bệ cửa sổ, các bạn thi nhau trồng cây, nào cây bạch kim, cây xương rồng, cây hoa mười giờ,... để lớp thêm rực rỡ sắc màu và tràn đầy sức sống. Ngày ngày, chúng em học tập và sinh hoạt trong lớp học ấy vậy nên nó giống như mái nhà thứ hai của em vậy. Có lẽ, sau này dù khi đã ra trường, em sẽ vĩnh viễn không thể nào quên được lớp học thân yêu ấy.
Được học tập trong một không gian đẹp và đầy đủ tiện nghi là một điều may mắn đối với em. Nó nhắc nhở em phải luôn giữ gìn vệ sinh lớp sạch đẹp giống như giữ gìn chính ngôi nhà của mình vậy.
TK
Ngoài vườn ríu rít tiếng chim
Nắng xuân ấm áp lim dim dịu dàng
Én đang xây tổ dở dang
Bên hàng hoa giấy rộn ràng thêm xuân.
sau này thì chỉ có làm
vì muốn ăn phải chịu làm hiểu chưa
còn bạn thì bn lm đi
ko lm mà dòi ăn thì chịu thôi
bài 1 : tự kể về bn
bài 2:
Các bạn có biết vì sao nhân dân ta tự xưng là con Rồng cháu Tiên hay không? Điều đó có liên quan đến câu chuyện sau đây:
“Ngày xưa, ngày xửa từ lâu lắm rồi, ở vùng đất Lạc Việt, nay là Bắc Bộ nước ta có một vị thần. Thần là con của Thần Long Nữ, tên là Lạc Long Quân. Thần mình rồng sức khỏe vô địch, thường sống ở dưới nước. Thần giúp dân giệt trừ yêu quái như Ngư Tinh, Hồ Tinh, Mộc Tinh… Thần còn dạy dân cách trồng trọt, chăn nuôi và dạy dân cách ăn ở sao cho đúng nghĩa.. Khi làm xong thần trở về Thủy cung sống với mẹ lúc có việc cần mới hiện lên.
Bấy giờ, ở vùng núi cao phương Bắc, có vị tiên xinh đẹp tuyệt trần là con gái Thần Nông tên là Âu Cơ. Nàng nghe nói ở vùng Lạc Việt có nhiều hoa thơm cỏ lạ bèn tìm đến thăm. Lạc Long Quân và Âu Cơ gặp nhau đem lòng yêu nhau rồi trở thành vợ chồng chung sống ở Long Trang. Chung sống với nhau được chừng một năm, Âu Cơ mang thai. Đến kì sinh nở, Âu Cơ sinh ra một cái bọc trăm trứng, trăm trứng nở ra một trăm đứa con da dẻ hồng hào. Không cần bú mớm mà vẫn lớn nhanh như thổi mặt mũi khôi ngô tuấn tú, đẹp đẽ như thần. Cuộc sống hai vợ chồng đã hạnh phúc lại càng hạnh phúc hơn.
Một hôm, Lạc Long Quân chợt nghĩ mình là dòng giống nòi rồng sống ở vùng nước thẳm không thể sống trên cạn mãi được. Chàng bèn từ giã vợ và và con về vùng nước thẳm. Âu Cơ ở lại chờ mong Lạc Long Quân trở về, tháng ngày chờ đợi mỏi mòn, buồn bã. Nàng bèn tìm ra bờ biển, cất tiếng gọi:
- Chàng ơi hãy trở về với thiếp.
Lập tức, Lạc Long Quân hiện ra. Âu cơ than thở:
- Sao chàng bỏ thiếp mà đi, không ở lại cùng thiếp nuôi dạy các con nên người?
Lạc Long Quân bèn giải thích:
- Ta vốn dĩ rất yêu nàng và các con nhưng ta là giống nòi Rồng, đứng đầu các loài dưới nước còn nàng là giống tiên ở chốn non cao. Tuy âm dương khí tụ mà sinh con nhưng không sao đoàn tụ được vì hai giống tương khắc như nước với lửa. Nay đành phải chia lìa. Ta đem năm mươi người con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, chia nhau cai quản các phương. Khi có việc cần phải giúp đỡ lẫn nhau, đừng bao giờ quên lời hẹn này.
Rồi Lạc Long Quân đưa năm mươi người con xuống nước còn Âu Cơ đưa năm mươi người con lên núi.
Người con trai trưởng đi theo Âu Cơ sau này được tôn lên làm vua và đặt tên nước là Văn Lang, niên hiệu là Hùng Vương. Mỗi khi vua chết truyền ngôi cho con trai trưởng. Cứ cha truyền cho con tới mười mấy đời đều lấy niên hiệu là Hùng Vương.”
Do vậy, cứ mỗi lần nhắc đến nguồn gốc của mình Người Việt chúng ta thường tự xưng là con Rồng cháu Tiên và thân mật gọi nhau là đồng bào vì ai cũng nghĩ mình là cùng một bọc sinh ra cho nên người trong một nước phải thương yêu nhau như vậy. Câu chuyện còn suy tôn nguồn gốc cao quý thiêng liêng của cộng đồng người Việt và tự hào về nguồn gốc của dân tộc mình.
bài 3 :
Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi và Hoa sánh vai nhau trên con đường làng quen thuộc tới trường thì những kỉ niệm năm nào lại hiện về trước mắt tôi như mới hôm qua. Kỉ niệm đó là việc tốt mà tôi và Hoa không bao giờ quên được.
Lúc ấy, đã gần đến giờ vào lớp. Các bạn đã đến gần đông đủ, riêng chỉ có bàn trực nhật của cái Hoa là vẫn chưa thấy ai đến. Thấy vậy, tôi lên tiếng: “Các bạn ơi, hôm nay bàn nào trực nhật mà chưa làm nhỉ?”. Mi lên tiếng: “Hôm nay là bàn cái Hoa đấy, ban nãy tớ đi học còn thấy nó đang gánh nước tưới rau”. Thấy thế, tôi suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng mình mỗi người một tay giúp bạn ấy vào lớp chẳng vào lớp bây giờ”. Cái Uyên lên tiếng: “Mặc kệ, chúng mình cứ thoải mái chơi đi, có phải bàn mình đâu mà phải lo, cậu thích thì đi mà làm”. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi mượn chổi quét lớp.
Đầu tiên, tôi vẩy nhẹ một ít nước lên nền nhà rồi quét cho đỡ bụi, tôi móc từng gậm bàn, gậm ghế chẳng mấy chốc lớp đã sạch bóng. Xong rồi kê lại bàn ghế cho ngay ngắn và chạy đi xách nước, giặt giẻ lau bảng. Vừa xách nước vào tới lớp thì cái Hoa đã hớt hả chạy vào đã thấy lớp sạch tinh tươm. Từ cửa văn phòng, ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Tôi nhanh chân vào vị trí xếp hàng với khuân mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Bạn cờ đỏ cũng đã có mặt. Cô giáo bước vào lớp, tất cả đứng dậy chào cô. Cô giáo đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng rồi cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nói:
- Hôm nay bàn em Hoa trực nhật rất tốt, lại đúng giờ. Cô mong cả lớp học tập tinh thần làm việc của bàn bạn Hoa thì lớp ta sẽ rất tốt.
Cả lớp tôi không có ai nói gì, đều đưa mắt về phía tôi. Hoa nghẹn ngào lên tiếng:
- Thưa cô, em xin lỗi cô và bạn Ánh. Hôm nay đến phiên bàn em trực nhật nhưng mẹ em ốm, sáng sớm em phải đi tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên em không đi sớm được chính bạn ấy đã giúp em đấy ạ.
Nghe Hoa, cô giáo nhẹ nhàng nói:
- Cô hiểu rồi, thế là bàn em Hoa không trực nhật, nếu không có bạn ấy thì lớp ta bây giờ sẽ ra sao đây? Ánh quả là một học sinh đã làm được việc tốt rồi đó. Chúng ta nên học tập bạn Ánh nhé! Cả lớp mình có đồng ý không?
Chúng tôi thi nhau: "Có ạ!" Nghe cô giáo nói, các bạn cảm thấy thật xấu hổ về hành động của mình. Việc tốt của tôi là như thế đấy, tuy nó rất nhỏ bé thôi nhưng no thật ý nghĩa. Qua câu truyện này tôi cũng muốn gửi tới các bạn một thông điệp: Phải biết chia sẻ, cảm thông với bạn bè trong những lúc họ gắp khó khăn. Có như thế thì cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp hơn.