Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đoạn thơ đã sử dụng biện pháp nhân hóa "tiếng thơ đỏ nắng", "mái chèo nghe vọng sông xa", "trăng thở" nhằm nói về cảm nhận của tác giả về cuộc sống và cảnh vật quanh mình, những bài học mà thầy truyền đạt, về những câu chuyện cổ tích mà bà kể,... Phép nhân hóa cho thấy tác giả có trí tưởng tượng rất phong phú và tâm hồn dạt dào tình cảm, tình yêu cuộc sống.
em ghi rõ đoạn thơ ra chứ viết liền kiểu này khong phân biệt được;-;
Câu 1: Thể thơ lục bát
Câu 2: PTBĐ chính: biểu cảm
Câu 3: Các hình ảnh : nắng đỏ, cây xanh, mái chèo nghiêng, mặt sông, trăng, tàu dừa, cơn mưa giữa trời.
Câu 4:
- Câu thơ sử dụng biện pháp nhân hoá, nhân hoá "trăng thở"
- Tác dụng :
+ Tăng tính gợi hình, gợi cảm, tạo tính sống động, có hồn cho lời thơ
+ Nhà thơ nhân hoá trăng như con người, có tiếng thở trong những đêm khuya, cũng hít thở khí trời, rồi phả lại không trung từng làn gió. Tiếng thở của trăng phì phà, thở gấp gáp, thở mạnh khiến xao động tàu dừa. Từ đó, tác giả bộc bạch tình cảm yêu mến, gắn bó với trăng, hiểu rõ từng đặc điểm, hành động của nó -> tình yêu thiên nhiên của thi sĩ
C1 : Thể thơ Lục bát
C2 : Biện pháp tu từ so sánh " mái chèo nghiêng mặt sông êm êm như tiếng của bà"
C4 : Hẳn không gian đần đìa ánh trăng ấy phải rất tĩnh lặng thì mới có thể nghe thấy được “tiếng thở” của vầng trăng làm lay động tàu dừa đang vươn mình đón gió.
NT điệp từ nghe => nghe được cả tuổi thơ vọng về đầy kỉ niệm.
Người thày là người có vai trò vô cùng quan trọng của con người trong cuộc sống . Hơn ai hết, nghề làm thày là nghề mang nhiều nỗi gian nan. Thày cô là những người truyền dạy tri thức cho chúng ta, dạy ta những bài hay, lẽ phải trong cuộc sống. Cái tâm của người thày lúc nào cũng đau đáu nghĩ về học sinh thân yêu. Người thày là người lái đò đò học trò của mình đến bến bờ tri thức. Những người lái đò ấy luôn cần mẫn ngày đêm, không quản gian nan để sáng tạo ra những tiết học hay và lí thú giảng dạy cho học sinh của mình. Lớp lớp người đến rồi đi, mái đầu thày đã bạc trắnglúc nào không hay. Âý vậy nhưng thày vẫn cần mẫn, miệt mài bên trang sách để mang đến cho học sinh những bài học hay và bổ ích. Biết ơn những công lao to lớn ấy của thày cô, mỗi chúng ta cần luôn khắc sâu trong tâm trí mình hình bóng cô thày. Mỗi lần kỉ niệm ngày nhà giáo VN đừng quên gửi đến thày cô những bông hoa tươi thắm và những lời chúc tốt đẹp nhất. Đôi khi cái mà người thày cần không phỉa là những món quà vật chất đắt giá mà cái họ cần lại chính là gái trị tinh thần, là niềm hạnh phúc khi biết rằng học sinh nó vẫn còn nhớ đến mình. Bản thân mỗi chúng ta - những con người đã trưởng thành từ mái trường yêu dấu, hãy luôn ghi nhớ và biết ơn thày cô bởi họ chính là những người dìu dắt và giúp cho ta có được cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay. Nhớ ơn cô thày cũng chính là cách biểu thị tấm lòng yêu quý, kính trọng cảu mình với thày cô đồng thời giữ gìn và phát huy truyền thống tôn sư trọng đạo tốt đẹp của dân tộc.
( Chúc bạn học tốt )