Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ựa!!Bà ko dịch cho người ta lun đi chớ bắt lên google dịch ,bà có biết bà bắt người ta như vầy thì mất thời giờ của người khác ko hử???????????????????????????
6. I know I don't express myself clearly sometimes. (mk ko chắc lắm)
7. The defence made an enormous contribution to the team's success.
8. No sooner had Sandy won the race than she began training for the next one.
9. A police car has drawn up outside.
10. Can you give me a hand with the decoration? (mk ko chắc lắm)
Question 1: When you cross the street, be careful and be on the alert for the bus.
A. Look for |
|
| B. watch out for |
|
| C. search for |
|
|
| D. watch for |
Question 2: He was asked to account for his presence at the scene of crime | ||||||||||
A. complain |
|
| B. exchange |
|
| C. explain |
|
|
| D. arrange |
Question 3: Computers are recent accomplishments in our time (câu này lỗi đáp án ạ) | ||||||||||
A. Look for |
|
| B. watch out for |
|
| C. search for |
|
|
| D. watch for |
Question 4: He seems to make the same mistake over and over again. | ||||||||||
A. for good | B. by the way C. repeatedly D. in vain |
|
|
|
|
| ||||
Question 5: In many countries, people who are jobless get unemployment benefit | ||||||||||
A. dole |
|
| B. pension |
|
| C. fee |
|
|
| D. scholarship |
Cảm ơn bạn vì ảnh lớp của chúng tôi bạn đã gửi cho tôi cách đây vài ngày. Tôi rất vui khi viết cho bạn và kể cho bạn về cảm giác của tôi sau khi tôi nhận được nó.Bức ảnh đó khiến tôi nhớ đến giáo viên cũ của mình, người đã dạy chúng tôi ở trường trung học. Cô ấy mảnh khảnh với mái tóc và đôi mắt xanh. Bạn có nhớ cô ấy không Giáo viên tiếng Anh của chúng tôi, cô ấy tên là Sara. Tôi có thể quên đi những ngày đó khi cô ấy chơi trò chơi với chúng tôi trong mỗi lớp và chúng tôi đã hát bài hát Anilmal cùng nhau. Tôi cũng nhớ rằng cô ấy đã rất buồn khi lớp chúng tôi không làm bài tập về nhà và chúng tôi cảm thấy rất có lỗi với cô ấy. Sau đó, chúng tôi đã học tiếng Anh chăm chỉ để sửa chữa lỗi lầm của mình và cô ấy đã rất hạnh phúc. Nhưng bây giờ cô vẫn không dạy tiếng Anh ở Việt Nam. Hà - bạn cùng lớp của chúng tôi cho biết cô đã trở về Anh cùng chồng. Tôi hy vọng cô ấy sẽ đến Việt Nam, tôi sẽ gặp cô ấy vì tôi nhớ cô ấy rất nhiều. Thế còn bạn? Bạn nghĩ gì về cô ấy? Bạn đã bao giờ có giáo viên cũ làm bạn khó quên.
Dịch , đọc sẽ hiểu y/nghĩa :
Cảm ơn bạn vì ảnh lớp của chúng tôi bạn đã gửi cho tôi cách đây vài ngày. Tôi rất vui khi viết cho bạn và kể cho bạn về cảm giác của tôi sau khi tôi nhận được nó. Bức ảnh đó khiến tôi nhớ đến giáo viên cũ của mình, người đã dạy chúng tôi ở trường trung học. Cô ấy mảnh khảnh với mái tóc và đôi mắt xanh. Bạn có nhớ cô ấy không Giáo viên tiếng Anh của chúng tôi, cô ấy tên là Sara. Tôi có thể quên đi những ngày đó khi cô ấy chơi trò chơi với chúng tôi trong mỗi lớp và chúng tôi đã hát bài hát Anilmal cùng nhau. Tôi cũng nhớ rằng cô ấy đã rất buồn khi lớp chúng tôi không làm bài tập về nhà và chúng tôi cảm thấy rất có lỗi với cô ấy. Sau đó, chúng tôi đã học tiếng Anh chăm chỉ để sửa chữa lỗi lầm của mình và cô ấy đã rất hạnh phúc. Nhưng bây giờ cô vẫn không dạy tiếng Anh ở Việt Nam. Hà - bạn cùng lớp của chúng tôi cho biết cô đã trở về Anh cùng chồng. Tôi hy vọng cô ấy sẽ đến Việt Nam, tôi sẽ gặp cô ấy vì tôi nhớ cô ấy rất nhiều. Thế còn bạn? Bạn nghĩ gì về cô ấy? Bạn đã bao giờ có giáo viên cũ làm bạn khó quên
VD: He worked so hard that she forgot his lunch
=> So hard did he work that she forgot his lunch
My friend is so cool that all my classmates like him
->So cool is he that all my classmates like him
Em mới chỉ nghe qua mẹ e nói thôi chứ chưa học vì e mới lớp 7 cho nên có sai sót gì thì mong cô bỏ qua ạ
Poverty is no shame
My parents died in a traffic accident when I was ten years old, so I grew up with my grandmother who was too old and weak to work. I had to leave school and did odd jobs to earn a living: selling lottery kets, washing dishes and doing babysitting. When I was 15, my grandma encouraged me to attend evening classes, so I could improve my literacy and job prospects.
After lots of hardship and effort, I completed secondary education and passed a challenging exam to enter Medical University, which is the dream of many students. However, I could not pay the tuition fees and had to reject the offer. The door to a new life was closed before me. I was completely disappointed and saw only gloomy days ahead.Then something incredible happened: I was awarded a scholarship from The Thanh Nien for college students from poor families. This was really a turning point in my life because I could start my university studies and hope for a better future.
Six years of hard work at the university and of trying to live on a very tight budget came to an end at last. Now I am working as a doctor at a hospital, but I will never forget those difficult days. I am planning to set up and run a charitable organisation to help poor students, as a way to acknowledge other people for supporting me.
I've told my own story hoping to encourage other people me to overcome hard times. Don't let poverty defeat you and destroy your hopes for a better future. This is my motto.
was -> were