Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu tục ngữ trên khuyên ta cần cân nhắc khi nói để tránh làm mất lòng hoặc tổn thương người nghe. Câu đó liên quan đến phương châm lịch sự trong hội thoại.
1) "xuân" có nghĩa là mùa xuân=>nghĩa gốc
2)"xuân" có nghĩa tuổi thanh xuân, tuổi trẻ=>nghĩa chuyển, chuyển theo phương thức ẩn dụ
3)"tay" có nghĩa là tay người=> nghĩa gốc
4)"tay1" có nghĩa là tay người=> nghĩa gốc
các từ "tay" còn lại là nghĩa chuyển theo phương thức hoán dụ
5)"tay" có nghĩa là chuyên về 1 lĩnh vực nào đó=>nghĩa chuyển theo phương thức hoán dụ
Từ “xuân”
+ Nghĩa gốc: mùa chuyển tiếp từ đông sang hạ, thời tiết ấm dần, thường được xem là thời điểm mở đầu của năm mới
+ Nghĩa chuyển: chỉ tuổi trẻ, thời trẻ
Từ “tay”
+ Nghĩa gốc: bộ phận trên cơ thể, từ vai đến các ngón, dùng để cầm nắm
+ Nghĩa chuyển: giỏi về một chuyên ngành, một lĩnh vực nào đó
→ Sự chuyển nghĩa của từ theo hai phương thức: ẩn dụ, hoán dụ.
Đọc đoạn văn và trả lời câu hỏi :
-Bạn Như Quỳnh đâu?
Đứa bé hàng xóm học chung lớp với co tôi hỏi to khi tôi mở cổng bước ra đường.Thấy tôi không trả lời, cậu bé sấn lại, nhìn sát mặt tôi, nhấn mạnh từng chữ: "Ban..Như...Quỳnh...đâu?"
Tôi vẫn tiếp tục không trả lời
Đến nước này, chắc cậu nhỏ chịu hết nỗi, nắm tay tôi lay mạnh :" Con hỏi cô đó, Như Quỳnh đâu rồi?"
Nhỏ nhẹ, tôi bảo:
-Con phải hỏi : Cô ơi, bạn Như Quỳnh đâu rồi, vậy mới ngoan nhé! Bạn Quỳnh đang ăn cơm
Đứa bé im lặng, gật đầu, sau đó bỏ đi, chắc vì "quê"
1. Xác định vai xã họi của các nhân vật trong đoạn hội thoại trên, từ đó nhận xét về thái độ của người tham gia hội thoại
-Vai xã hội:quan hệ trên-dưới ( người cô và đứa bé)
=> Thái độ:đứa bé chưa tôn trọng người bề trên, đối xử thiếu lễ phép với người lớn
2.Xác định phương châm hội thoại bị vi phạm trong cuộc hội thoại,. Giari thích sự vi phạm ấy
=> Vi phạm Phương châm lịch sự. Vì trog tình huống, đứa bé là vai dưới, cần xưng hô chuẩn mực với bề trên ( người cô)
3.Câu chuyện cho em bài học gì khi giao tiếp?Tìm một câu ca dao( tục ngữ) liên quan đến bài học ấy
=>Trong giao tiếp cần xác định đúng vai của mình để chọn cách nói cho phù hợp, xưng hô phù hợp với hoàn cảnh
- Đất tốt trồng cây rườm rà
Những người thanh lịch nói ra dịu dàng
b. – Lời dẫn trực tiếp: – Có lẽ tất cả các bà đều rất tốt, bà tớ ngày trước cũng rất tốt…
– Lời dẫn gián tiếp: ngày trước, trước kia, đã có thời…
– Các từ in đậm còn lại không phải là lời dẫn.
a. Nhân vật “thằng lớn” dùng từ có lẽ để báo cho mọi người thấy rằng ý kiến mà nhân vật đưa ra chỉ là phỏng đoán, khái quát chưa chắc chắn. (Phương châm hội thoại về chất).
a, Câu tục ngữ thể hiện thái độ lịch sự, quý mến cách ứng xử đẹp có giá trị hơn vật chất
b, Lời nói thanh nhã, lịch sự mang lại hiệu quả lớn
c, Vật quý giá (chiếc kim vàng) không ai nỡ chuyển thành vật tầm thường (uốn làm lưỡi câu). Ý muốn nói những người lịch thiệp cần biết cách nói năng cho tương xứng với giá trị của bản thân
→ Tựu chung, các câu tục ngữ khuyên mọi người lịch sự, nhã nhặn khi giao tiếp
- Một số câu tục ngữ có chung nội dung:
- Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe
- Vàng thì thử lửa thử than
Chuông thì thử tiếng, người ngoan thử lời
Đề ngắn thật!!!
Câu 1:
- Nói như đóng đinh vào cột: dứt khoát, rõ ràng, đã nói là làm (Tuân thủ phương châm về lượng)
Cô ta nói như đinh đóng cột
- Dây cà ra dây muống: nói, viết lan man, dài dòng. (Vi phạm phương châm cách thức)
Anh ta nói ngấp ngứng, dây cà ra dây muống
- Lời chào cao hơn mâm cổ, lời nói chẳng mât tiền mua: trong xã giao, cần có chào hỏi để vui lòng người (Tuân thủ phương châm lịch sự)
Ông cha ta dạy :"lời chào cao hơn mâm cỗ"
Nên suy nghĩ trước khi nói, dù sao thì lời nói chẳng mât tiền mua
- Nói có sách, mách có chứng: khẳng định chắc chắn, có cơ sở (Tuân thủ phương châm về chất)
Nó nói có sách mách có chứng
-Ông nói gà bà nói vịt: không ăn nhập với nhau do không thống nhất giữa một số người (Vi phạm phương châm quan hệ)
Họ nói chuyện mà chả cùng chủ đề gì cả, đúng là ông nói gà bà nói vịt.
-Lúng búng như ngậm hột thị: nói ấp úng, không rõ ràng. (Vi phạm phương châm cách thức) Ah cú nói lắp bắp, lúng búng như ngậm hột thị -Im lặng là vàng: im lặng có thể quí bằng vàng (Tuân thủ phương châm lịch sử) Có những lúc im lặng là vàng - Đánh trống bỏ dùi: làm không đến nơi đến chốn (Vi phạm phương châm về chất) Anh ta làm việc ko đến nơi đến chốn, đánh trống bỏ dùi