Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo:
Trong các câu chuyện, bài thơ em đã đọc, đã nghe, em thích nhất là nhân vật ông nhạc sĩ trong câu chuyện Ông bụt đã đến. Đó là ông bụt thật sự trong suy nghĩ của em. Ông nhạc sĩ là người có tính cách ấm áp, nhân hậu, vị tha và cao thượng. Khi biết Mai đã làm gãy nhành hoa, ông không trách mắng Mai mà âm thầm lắng nghe nguyện vọng của Mai, mua chậu lan mới thay thế mà không cần ai biết đến. Em đã đọc lại câu chuyện rất nhiều lần và tưởng tượng nếu em gặp ông thì em sẽ rất vui. Em rất cảm phục và kính trọng ông nhạc sĩ. Ông nhạc sĩ như là ông Bụt trong tâm trí của em vậy. Em rất yêu mến ông. Em nhất định sẽ cố gắng học tập thật tốt để có thể gặp được ông Bụt trong tương lai.
1.Mỗi khi ai hỏi em rằng: Người phụ nữ mà em yêu thương nhất trên đời này là ạ? Thì em luôn không chút ngần ngại trả lời rằng: Người mà con yêu thương nhất chính là mẹ của con. Mẹ của con là một nhà nội trợ. Công việc mỗi ngày của mẹ chính là nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc mọi người. Nghe thì đơn giản như vậy, nhưng nó thực sự rất vất vả. Mỗi ngày mẹ đều dậy từ rất sớm, và đến khuya mới đi ngủ. Tất nhiên, là mẹ cũng chẳng có ngày nghỉ nào cả. Vậy mà, trên khuôn mặt mẹ, lúc nào cũng là nụ cười tươi rạng rỡ và ánh mắt tràn đầy tình yêu thương nồng đượm cho em và gia đình. Tình yêu của mẹ dành cho em, thể hiện qua những món ăn ngon, chiếc áo trắng tinh thơm tho, chiếc chăn bông ấm áp… Và hơn cả, là những lời động viên, sự tin tưởng, ủng hộ vô điều kiện từ hậu phương vững chắc. Có lẽ chính vì thế, mà em yêu thương mẹ của mình rất nhiều. Tình yêu thương ấy sống trong từng giọt máu, từng tế bào, từng hơi thở. Mỗi khi phải xa mẹ, dù chỉ là một ngày, em cũng nhớ mẹ rất nhiều. Lúc nào, em cũng muốn được ở cạnh mẹ, được mẹ ôm vào lòng, vuốt ve mái tóc và thủ thủ những điều nhỏ nhặt. Thế nên, mỗi ngày em đều cố gắng học tập và phấn đấu trở thành một đứa con ngoan, để được thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt mẹ.
2.
Em chủ động hoàn thành bài tập.
3.
Em chủ động hoàn thành bài tập.
4.Em chủ động hoàn thành bài tập.
Khổ thơ cuối bài giúp em cảm nhận được tình cảm của tác giả với đất nước mình và nước bạn đó là tình cảm gắn kết, trân trọng và ca ngợi của Tố Hữu dành cho Cuba. Một tình cảm cao đẹp, đáng trân trọng và giúp tình đoàn kết giữa hai dân tộc trở nên khắng khít, bền chặt.
1.
Bà ngoại là người mà em rất yêu quý. Bà rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon, bà đều dành phần em. Bà còn thường kể chuyện cho em nghe. Những câu chuyện của bà đã nuôi dưỡng tâm hồn em từ thuở còn thơ bé. Em rất yêu mến và kính trọng bà. Mỗi lần sang nhà bà, em thường ôm và hôn bà. Thỉnh thoảng, em còn phụ giúp bà việc nhà nữa. Em mong bà sẽ sống thật lâu để luôn ở bên cạnh em.
2.Em tiến hành đọc soát đoạn văn và sửa lỗi nếu có.
Bài đọc giúp em hiểu thêm nhiều điều về tình cảm của nhân dân cả nước với Bác Hồ đó là tình yêu thương, sự kính trọng, lòng biết ơn vô bờ bến đối với công lao to lớn, sự hi sinh thầm lặng của Bác cho sự nghiệp giải phóng dân tộc.
1.
Bài tham khảo:
- Chọn một nhân vật: Nhân vật người nhạc sĩ trong Ông Bụt đã đến.
- Điều ở nhân vật gây ấn tượng với em: Tính cách ấm áp và nhân hậu và cách hành động mua chậu lan mà không cần ai biết của ông.
- Tình cảm, cảm xúc của em đối với nhận vật: Em rất mến mộ và kính trọng ông nhạc sĩ.
2.
Mở đầu: Trong các câu chuyện, bài thơ em đã đọc, đã nghe, em thích nhất là nhân vật ông nhạc sĩ trong câu chuyện Ông bụt đã đến. Đó là ông bụt thật sự trong suy nghĩ của em.
Triển khai:
- Điều ở nhân vật gây ấn tượng với em:
+ Ông nhạc sĩ là người có tính cách ấm áp, nhân hậu, vị tha và cao thượng.
+ Khi biết Mai đã làm gãy nhành hoa, ông không trách mắng Mai mà âm thầm lắng nghe nguyện vọng của Mai, mua chậu lan mới thay thế mà không cần ai biết đến.
+ Em đã đọc lại câu chuyện nhân vật rất nhiều lần và tưởng tượng nếu em gặp ông thì em sẽ rất vui.
- Tình cảm, cảm xúc của em đối với nhận vật: Em rất cảm phục và kính trọng ông nhạc sĩ.
Kết thúc: Ông nhạc sĩ như là ông Bụt trong tâm trí của em vậy. Em rất yêu mến ông. Em nhất định sẽ cố gắng học tập thật tốt để có thể gặp được ông Bụt trong tương lai.
3.
Em tiến hành góp ý cho đoạn văn của bạn và chỉnh sửa bài văn của bản thân nếu có
1.
- Em muốn bày tỏ tình cảm, cảm xúc với bà.
- Điều làm em xúc động: Bà rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon, bà đều dành phần em. Bà còn thường kể chuyện cho em nghe.
- Em rất yêu mến và kính trọng bà.
- Em thường ôm và hôn bà. Thỉnh thoảng, em còn phụ giúp bà việc nhà nữa.
2.
Mở đầu: Bà ngoại là người mà em rất yêu quý.
Triển khai:
- Điều làm em xúc động: Bà rất thương em. Mỗi khi có đồ ăn ngon, bà đều dành phần em. Bà còn thường kể chuyện cho em nghe.
- Em rất yêu mến và kính trọng bà.
- Em thường ôm và hôn bà. Thỉnh thoảng, em còn phụ giúp bà việc nhà nữa
Kết thúc: Em rất yêu bà. Em mong bà sẽ sống thật lâu để luôn ở bên cạnh em.
3.
- Em đọc và góp ý cho đoạn văn của bạn dựa vào các gợi ý.
- Em lắng nghe những góp ý và chỉnh sửa đoạn văn của em.
tham khảo:
Em rất yêu quý bà ngoại của mình. Bà năm nay đã 70 tuổi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, minh mẫn lắm. Hàng ngày, bà vẫn ra vườn hái rau về nấu những món ăn ngon cho em ăn. Bà nói: "Minh phải ăn cơm thật nhiều để mau cao lớn khỏe mạnh nhé". Em mong bà luôn có nhiều sức khỏe để em được ở bên bà thật dài lâu.
ok bạn!
Qua nhiều kì thi mệt mỏi và căng thẳng thì cuối cùng trường cũng đã tổ chức cho chúng em một chuyến đi chơi du lịch nhiều ngày.Em và các bạn trong lớp đều lên hết kế hoạch cho buổi ngoại khóa và cũng sẽ mang theo một quyển vở để lấy ý tưởng bài tập cô giao.Ngay buổi tối hôm ấy,em mãn nguyện cầm những đồ đạc thiết yếu để chuẩn bị cho chuyến đi chơi ngoại khóa sắp tới.Em xin phép mẹ lấy một chiếc cặp sách thật to để mang được nhiều thứ yêu thích của mình.Trong lúc đang cất đồ vào cặp thì em đã lỡ cho chiếc điện thoại của mình vào cặp sách mà không để ý.Sau khi em cất hết mọi thứ vào trong cặp em phi như bay nhanh chóng về chiếc giường của mình.Em đặt đồng hồ đúng giờ rồi bắt đầu đi ngủ.Bất chợt em mỉm cười với vẻ mặt hào hứng chùm cái chăn vào rồi nghĩ đến ngày mai không biết sẽ như thế nào.Sáng hôm sau mẹ em chuẩn bị đồ ăn sáng cho em từ rất sớm và cũng nhờ vào chiếc đồng hồ báo thức ba tặng cho em mà em không bị dậy muộn.Em chạy lăng săng xuống nhà chào mẹ rồi em ngấu nghiến phần ăn của mình.Ăn xong ba em cầm lấy cặp của em bỏ vào cốp xe rồi bắt đầu khởi hành đến trường.Gần trường em em thấy có rất nhiều chiếc xe buýt màu trắng đang đợi để đưa chúng em đi chơi.Lúc mới bước vô trường,em thấy trường mình có vẻ nhộn nhịp hẳn hơn mọi ngày.Mặt của nấy đều hớn hở,vui đùa với nhau.Em ngồi xuống dàng xe của lớp và có một chú hướng dẫn viên đi tới đưa chai nước cho em.Em nhẹ nhàng mỉm cười và cảm ơn chú với khuôn mặt thân thiện.Ngồi nói chuyện với bạn kế bên được một hồi lâu thì lớp em cũng đã bắt đầu đông đủ và chuyến xe đã được khởi hành.Trong lúc đang chán nản vì chưa đến nơi thì cô bạn ngồi bên cạnh em đưa cho em một miếng bánh quy.Trong lúc đang say sưa nói chuyện thì chú hướng dẫn viên đã tổ chức một trò chơi.Em liên tục mang điểm về cho nhóm nên cả nhóm đã được mỗi người một viên kẹo coi như là phần thưởng dành cho người thắng cuộc.Vừa lúc vừa chơi trò chơi xong thì cũng đến nơi.Em cầm hành lý của mình rời khỏi hành xe chậm rãi bước đến.Vì mới vô nên chúng em được nghỉ sớm.Trong lúc ấy,có một chú bộ đội bước đến kiểm tra phòng cả nhóm nên em cũng bật dậy mở cặp để chú kiểm tra hành lý.Lúc ấy,chú thấy có một chiếc điện thoại của em nên chú ấy đã tịch thu khi về mới trả cho em.Lần lượt mọi người trong phòng rồi hết chú mới đi ra.May là chỉ có mình em mang theo điện thoại nên chả ai bị tịch thu nữa.Em chán nằm xuống giường của mình và ngủ.Trong lúc đang mơ màng em không may bị mọi người gọi dậy đi tắm.Tắm xong em ra phòng ăn cùng mọi người rồi ăn một buổi ăn ngon lành.Tối hôm ấy em đi ngủ từ rất sớm để sáng mai dậy tập thể dục như lời các chú căn dặn.Lúc mặt trời chưa móc lên cao thì chúng em đều phải dậy.Em chạy khá nhiều vòng nên được cho vô nhà ăn sớm.Có vẻ như đồ ăn hơi khô nên em không còn thấy đồ ăn ngon như tối hôm qua nữa.Ăn xong bữa sáng thì em về phòng chờ mọi người.Qua hằng phút thì cuối cùng mọi người cũng xong nên em cũng ra với mọi người.Các chú bộ đội cho chúng em vượt qua những thử thách khó khăn nhưng em thấy rất tự hào vì mình đang được thử trải nghiệm của những người bảo vệ tổ quốc là như thế nào.Sau khi tập luyện xong cả người em nhễ nhãy mồ hôi cầm cái khăn lau mặt rồi ra ăn cơm.Ăn xong, vì chúng em là học sinh nên được ngủ trưa.Ngủ xong thì chúng em đi tắm,ăn cơm rồi đi ngủ tiếp.Thời gian cứ thế trôi qua nhiều ngày rồi cuối cùng chúng em cũng phải về.Chúng em bước lên xe buýt và chào tạm biệt các chú bộ đội.Sau khi ba đón em,em kể rất nhiều điều thú vị cho ba nghe.
Em rất vui vì mình đã được trải nghiệm và đóng vai thành các chú bộ đội.Em rất cảm ơn những người anh hùng Việt Nam vì đã bất chấp những khó khăn để cứu nước.
Cho like nha,gõ mỏi tay lắm á
Nguyễn Ngọc Ký quả là một tấm gương sáng ngời về nghị lực vượt lên số phận. Ông đã chứng minh cho mọi người thấy một người tật nguyền như ông vẫn có thể trở thành người có ích cho xã hội. Tên tuổi Nguyễn Ngọc Ký đã được mọi người biết đến với lòng trân trọng, ngưỡng mộ, cảm phục. Mãi mãi, cái tên Nguyễn Ngọc Ký sẽ còn in sâu trong tâm trí mỗi người dân Việt Nam hôm nay và cả mai sau.
Bác Hồ mà?