Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: “ Cũng như tôi, mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nửa hay dám đi từng bước nhẹ. Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ. Sau một hồi trống thúc vang dội cả lòng tôi, mấy người học trò cũ đến sắp hàng dưới hiên rồi đi vào lớp: Cảm thấy mình chơ vơ là lúc này. Vì chung quanh là những cậu bé vụng về lúng túng như tôi cả. Các cậu không đi. Các cậu chỉ theo sức mạnh kéo dìu các cậu tới trước. Nói các cậu không đứng lại càng đúng hơn nữa, hai chân các cậu cứ dềnh dàng mãi. Hết co lên một chân, các cậu lại duỗi mạnh như đá một quả banh tưởng tượng. Chính lúc này toàn thân các cậu cũng đang run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp.”
( Ngữ văn 8- tập 1)
Tham khảo:
Đoạn văn được trích trong văn bản "Tôi đi học" của nhà văn Thanh Tịnh đã thể hiện rất rõ tâm trạng của nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học vào lớp 1. Thật vậy, cũng giống như bao cô cậu học trò khác, nhân vật tôi cũng có tâm trạng bỡ ngỡ, bẽn lẽn và rụt rè vào ngày hôm ấy. Trong ngày hôm ấy, hình ảnh những cô cậu học trò nhỏ đáng yêu"bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ, như con chim con đứng trên bờ tổ, muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ, thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ" đều cho thấy được tâm trạng rụt rè và nhút nhát của các em. Đứng trước thế giới mới lạ, nhân vật tôi mang trong mình tâm trạng như một chú chim non, vừa sợ hãi nhưng cũng vừa khao khát muốn khám phá thế giới mới toanh này, thế giới hứa hẹn sẽ đem đến những niềm vui cho chính các em. Và khi bước vào lớp, tâm trang của nhân vật tôi đó là sự rụt rè, e thẹn được thể hiện qua cử chỉ bước vào lớp. Tiếng trống trường vang lên như một lời thúc giục mạnh mẽ. Thế nhưng nhân vật tôi và những người bạn khác lại "vụng về lúng túng, không đi, dềnh dàng, run run". Đó chính là tâm trạng lo lắng, sợ hãi, bỡ ngỡ của nhân vật tôi khi đứng trước khoảnh khắc thực sự phải khám phá thế giới mới lạ. Đó là tâm trạng mà ai cũng có ngày đầu tiên đi học, trong sáng và đáng yêu vô cùng. Qua đoạn trích, ta có thể thấy được nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật cực tài tình, cùng giọng văn trong trẻo, nghệ thuật miêu tả trạng thái nhân vật vô cùng tài hoa và tinh tế của tác giả.
Hầu như ai cũng vậy, lần đầu tới trường, tới lớp, ai cũng mang trong mình một nỗi sợ hãi trước cảnh vật lạ, trước một khung cảnh mới mà chưa gặp bao giờ, tôi cũng vậy. Tôi đi học nhưng cũng mang trong mình một nỗi rụt rè, e ngại, sợ phải xa vòng tay mẹ cha, sợ phải tiếp xúc với một môi trường mới. Trong ngày hôm ấy, hình ảnh những cô cậu học trò nhỏ đáng yêu"bỡ ngỡ đứng nép bên người thân, chỉ dám nhìn một nữa hay dám đi từng bước nhẹ, như con chim con đứng trên bờ tổ, muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ, thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ" đều cho thấy được tâm trạng rụt rè và nhút nhát của tôi và các bạn học sinh khác. Đứng trước thế giới mới lạ, tôi mang trong mình tâm trạng như một chú chim non, vừa sợ hãi nhưng cũng vừa khao khát muốn khám phá thế giới mới toanh này, thế giới hứa hẹn sẽ đem đến những niềm vui cho chính bản thân tôi. Và khi bước vào lớp, tâm trang của tôi đó là sự rụt rè, e thẹn được thể hiện qua cử chỉ bước vào lớp. Tiếng trống trường vang lên như một lời thúc giục mạnh mẽ. Thế nhưng tôi và những người bạn khác lại "vụng về lúng túng, không đi, dềnh dàng, run run". Đó chính là tâm trạng lo lắng, sợ hãi, bỡ ngỡ của tôi khi đứng trước khoảnh khắc thực sự phải khám phá thế giới mới lạ. Đó là tâm trạng mà ai cũng có ngày đầu tiên đi học, trong sáng và đáng yêu vô cùng.
Đoạn văn trên được trích trong văn bản : "Tôi đi học" của Thanh Tịnh. Ở đây tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ so sánh. Hình ảnh chim con được dùng để diễn ta tâm trạng của "Tôi" và các bạn học sinh khác lần đâu đến trường. Mái trường như tổ ấm, mỗi cậu học trò chư cánh chim non đang mơ ước được khám phá chân trời kiến thức, nhưng cũng rất lo lắng trước chân trời kiến thức mênh mông và bao la bất tận ấy. Nhờ sử dụng phép tu từ so sánh đã làm cho đoạn văn thêm hay. Cho đoạn văn nói riêng và bài thơ nói chung. Qua đó ta cảm nhận được tấm lòng mãi biết ơn, yêu quý nhà trường, thầy cô và bạn bè của nhà văn. Ta thấy ngưỡng mộ trước tài năng của nhà văn. Đoạn thơ là chứng minh sống cho điều đó.
( E tự gạch chân nhé! )
1. Nội dung: khoảnh khắc bỡ ngỡ, rụt rè của những cậu học trò nhỏ trong ngày đầu tiên đi học.
2. Biện pháp so sánh:
- Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ.
- Họ thèm vụng và ước ao thầm được như những học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ.
Bạn tham khảo đoạn văn sau:
Trong văn bản "Tôi đi học", nhà văn Thanh Tịnh đã sử dụng khá nhiều những hình ảnh so sánh giàu giá trị biểu cảm. Nhìn những cô cậu học trò ngày đầu tiên đến lớp như mình, nhân vật tôi lại có một niềm đồng cảm sâu sắc: "Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thẩm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ". Những so sánh nêu trên xuất hiện ở các thời điểm khác nhau để diễn tả những cảm xúc phong phú của nhân vật “tôi”. Các hình ảnh so sánh rất nhẹ nhàng, đẹp đẽ: mấy cánh hoa tươi, làn mây lướt, con chim non,... Nhờ các hình ảnh giàu sức gợi cảm mà cảm giác và ý nghĩ của nhân vật tôi được thể hiện cụ thể, rõ ràng hơn, đồng thời cũng gợi ra cho truyện cái chất thơ trong trẻo.
3. Tham khảo
Chúng ta được sinh ra và nuôi dưỡng trong vòng tay yêu thương của gia đình. Và trường học sẽ là mảnh đất tốt tươi để ươm mầm tri thức cho mỗi người, là bước đệm để mỗi chúng ta vươn tới tương lai rực rỡ. Ở nơi đó, chúng ta được thầy cô – người mẹ hiền thứ hai, sẽ dạy dỗ, truyền tải những tri thức khoa học, là hành trang quan trọng theo chúng ta suốt cả cuộc đời. Thầy cô còn dạy ta biết yêu thương, biết ứng xử sao cho đúng đắn với mọi người. Không những vậy, trường học là một thế giới thu nhỏ nơi có bạn bè, để cùng sẻ chia niềm vui nỗi buồn, cùng nhau đoàn kết để tạo nên sức mạnh trong mỗi tập thể lớp. Ngôi trường là nơi nuôi dưỡng và chắp cánh cho những ước mơ, hoài bão của những cô cậu học trò. Ở thế giới đó, chúng ta được yêu thương và che chở, được học làm người trước khi bước ra cánh cửa cuộc đời rộng lớn và khắc nghiệt hơn. Có thể nói, mái trường như ngôi nhà lớn thứ hai, che chở cho ta trong suốt những năm tháng học trò tươi đẹp.
Bài làm
Câu 1: Tâm trạng khao khát muốn được khám phá những điều mới mẻ nhưng còn ngập ngừng, e sợ của các cô cậu học sinh trong buổi đầu đến trường
Câu 2 Phép so sánh : "Họ như con chim con đứng bên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ”
So sánh : Họ ( mấy cậu học trò mới bỡ ngỡ đứng nép bên người thân ) với con chim con
Tác dụng của phép so sánh :
+ Làm cho câu văn sống động, giàu hình ảnh
+ Hình ảnh so sánh tinh tế đã nói lên được mái trường là tổ ấm yêu thương đùm bọc, chở che cho những cô cậu học sinh, những cậu học trò là những cánh chim nhỏ muốn được sải cánh bay để tìm hiểu những điều mới mẻ phía trước nhưng còn e sợ trước không gian bao la, rộng lớn.
+ Qua đó, tác giả đã nêu cao vai trò vô cùng quan trọng của nhà trường : chắp cánh ước mơ cho những cô cậu học trò nhỏ.
Câu 3:
Mỗi người trong chúng ta chắc chắn đều đã trải qua khoảng thời gian làm học sinh đầy đẹp đẽ , vui vẻ, đáng nhớ. Khoảng thời gian ấy đều trải qua dưới mái trường, ngôi nhà thứ hai của chúng ta. Trường cho chúng ta môi trường học tập lành mạnh, cho chúng ta những người thầy đáng mến , cho ta những người bạn trời đánh đáng mến, cho ta những phút giây kỉ niệm đáng quý , đáng trân trọng . Trường dạy cho ta đức , kỉ luật, dạy ta cách trưởng thành , đào tạo ta thành con người có ý thức, có ích với cuộc sống , xã hội. Trường là vòng tay dang rộng ôm ấy ta vào lòng , là người mẹ hiền lành bao dung những đứa con nhỏ bé, ngốc nghếch, hồn nhiên , ngây thơ. Trường là chiếc thuyền đưa ước mơ ta tới bến, là cánh chim chắp cánh cho những khát vọng của ta bay cao, bay xa. Trường quả là mái nhà thứ hai của chúng ta.
1. Đoạn trích được trích từ văn bản ''Tôi đi học'' của Thanh Tịnh
2. Câu nào in đậm vậy em?
3.
Em tham khảo:
+ Cảm nhận của tôi và các cậu bé khi vừa đến trường : không gian ngôi trường tạo ấn tượng lạ lẫm và oai nghiêm , khiến cho các bạn học sinh cùng chung cảm giác choáng ngợp
+ Hình ảnh ông đốc hiền từ và nhân hậu giúp giảm đi nỗi sợ hãi nhỏ bé khi phải xa mẹ. Khi nghe đến tên không khỏi giật mình và lúng túng.
Em tham khảo nhé:
Ở đây tác giả đã khéo léo sử dụng phép tu từ so sánh. Hình ảnh chim con được dùng để diễn tả tâm trạng của " Tôi" và các cô cậu lần đầu tiên đến trường. Mái trường như tổ ấm, mỗi cô cậu học trò như cánh chim non đang ước mơ đc khám phá chân trời kiến thức, nhưng cũng rất lo lắng trước chân trời kiến thức mênh mông, bao la bất tận ấy.Nhờ sử dụng tài tình phép tu từ so sánh đã làm cho đoạn văn thêm hay tăng tính gợi hình gợi cảm cho đoạn văn nói riêng và bài thơ nói chung. Qua đó ,ta cảm nhận đc tấm lòng mãi biết ơn, yêu quý mái trường, thầy cô, bn bè của nhà văn. Ta thấy ngưỡng mộ trước tài năng của nhà văn. Đoạn thơ trên là minh chứng sống cho điều đó...
pls help me