K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao...
Đọc tiếp

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao nhanh thoát khỏi nó. Đến khi thoát khỏi nó thật, mình lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày. 

Có những khoảnh khắc bạn sẽ luôn mãi nhớ

Có những vết thương không bao giờ quên

Con đường trước mắt dẫu có bụi mờ

Vẫn khắc sâu trong tim mình hai chữ anh em...

Nếu có ai hỏi tình bạn giá bao nhiêu thì ta nên nhấn mạnh rằng “Tình bạn là vô giá”.

một lần nữa nhớ mãi đại gia dình 5/2 yêu thương...

15
15 tháng 11 2018

umk ❤️ ❤️ ❤️

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao...
Đọc tiếp

sắp đến 20-11 rồi, bao kỉ niệm ở mái trường xưa lại ùa về trong tâm trí mình, nhớ lắm cái lớp "cá biệt" ấy, nhớ cả những lần giận vu vơ nhau và nhớ cả khi chúng ta rời xa nhau, ai nấy đều khóc hết cả nước mắt...Thế mà khi còn ở dưới ghế nhà trường tiểu học chúng mình lại không trân trọng những khoảnh khắc ấy. Trường cũ là gì? Chính là lúc vừa mới tới, mình chỉ ước sao nhanh thoát khỏi nó. Đến khi thoát khỏi nó thật, mình lại chỉ hy vọng có thể được ở thêm, dù chỉ một hai ngày. 

Có những khoảnh khắc bạn sẽ luôn mãi nhớ

Có những vết thương không bao giờ quên

Con đường trước mắt dẫu có bụi mờ

Vẫn khắc sâu trong tim mình hai chữ anh em...

Nếu có ai hỏi tình bạn giá bao nhiêu thì ta nên nhấn mạnh rằng “Tình bạn là vô giá”.

một lần nữa nhớ mãi đại gia dình 5A yêu thương...

1
17 tháng 11 2018

thương thầy cô thương mái trường đã già bao năm kỉ niệm nhiều chứa chan trong mái trường kỉ niệm về thầy cô nhớ mãi

17 tháng 11 2018

yến ơi, tao ấn nhầm nhé.

_k dou pn xênh hơn nhiều ng kh trog mắt ny bn ak

_ko cần nóng ai sỉ nhục+hắt hủi pn zậy?

27 tháng 3 2019

😴 😴 😴

Mình và bạn quen nhau vào một buổi chiều mùa hạ cách đây đã lâu lắm rồi . Lúc ấy, cả hai đứa vừa đỗ vào trường Cấp 2 , Trường chuyên của huyện .Mình, một cô bé nhỏ nhắn, không thật xinh nhưng khá duyên bởi hai cái răng khểnh . Mình giỏi văn nên thường hay mơ mộng. Còn bạn thì cao, gầy và dáng vẻ rất thư xinh. Qua bạn bè, mình được biết, bạn học toán rất giỏi.Vì có duyên nên...
Đọc tiếp

Mình và bạn quen nhau vào một buổi chiều mùa hạ cách đây đã lâu lắm rồi . Lúc ấy, cả hai đứa vừa đỗ vào trường Cấp 2 , Trường chuyên của huyện .

Mình, một cô bé nhỏ nhắn, không thật xinh nhưng khá duyên bởi hai cái răng khểnh .

Mình giỏi văn nên thường hay mơ mộng. Còn bạn thì cao, gầy và dáng vẻ rất thư xinh. Qua bạn bè, mình được biết, bạn học toán rất giỏi.

Vì có duyên nên ngày đầu tới trường nộp hồ sơ, xe của mình đã dựng cạnh xe của bạn, vì có duyên nên hai đứa xếp hàng cạnh nhau chờ tới lượt gọi tên, và cũng vì có duyên, hai đứa được ghép vào chung một lớp và lại ngồi cùng bàn.

Và mình không biết hai đứa đã trở thành bạn thân với nhau từ lúc nào không hay .

Thời gian lặng lẽ trôi, những ngày cuối cùng của năm học lớp 6, mình đưa cho bạn cuốn sổ nhỏ để bạn ghi lưu bút. Bạn nhận lấy và giữ luôn, không trả lại, bạn nói, bạn sẽ viết hết cuốn này. Ghét quá, nhưng không lẽ đòi lại, mình đành phải mua cuốn sổ khác để các bạn trong lớp viết.

Kết thúc kỳ thi , bạn mới trả lại mình cuốn sổ. Thật không thể tin nổi, cuốn sổ đã được viết kín, không còn lấy một trang trống. Cuốn sổ như những trang nhật ký của bạn. Ngày nào bạn cũng viết. Giờ mình mới biết rằng bạn đã thân mình ngay từ ngày đầu tiên gặp gỡ, bạn nói lúc nào cũng muốn thấy mình cười và còn hứa hẹn với mình rất nhiều.

Trong đó, mình nhớ nhất lời hẹn của bạn trong mùa khai giảng tới. Mình bắt đầu thấy bâng khuâng. Mình sẽ cố gắng để không lỡ hẹn cùng bạn , cô bạn thân của mình .❤️

6

bài viết lưu bút của bạn ý nghĩa quá

16 tháng 11 2018

chhao mọi người

THật sự tôi hk thể hiểu được ngôi trường THCS Nam Cao có gì mà nhiều người muốn vào học thế. Ừ, thk phủ nhận đấy là trường chuyên, hk phủ nhận phương pháp học tốt, hk phủ nhận có nhiều học sinh giỏi. Nhưng tôi phủ nhận về giáo viên trường đấy. Thái độ bọn họ rất đáng ghét, bên trong họ đều có sự thiên vị và quá mức kiêu ngạo. Còn toàn thể học sinh trường THCS Nam Cao...
Đọc tiếp

THật sự tôi hk thể hiểu được ngôi trường THCS Nam Cao có gì mà nhiều người muốn vào học thế. Ừ, thk phủ nhận đấy là trường chuyên, hk phủ nhận phương pháp học tốt, hk phủ nhận có nhiều học sinh giỏi. Nhưng tôi phủ nhận về giáo viên trường đấy. Thái độ bọn họ rất đáng ghét, bên trong họ đều có sự thiên vị và quá mức kiêu ngạo. Còn toàn thể học sinh trường THCS Nam Cao tôi cũng ghét, tôi đã làm gì khiến nhiều người ghét tôi đến thế? Tôi hận, tôi hận đến tận xương tủy vì hk thể chuyển trường, càng hận hơn khi tôi không thể băm họ ra thành từng khúc. Kiếp này có lẽ tôi đã chọn nhầm con đường. Nếu có kiếp sau, tôi nguyện sẽ làm tất cả, chỉ để hk thể bước chân vào ngôi trường đó... TRƯỜNG TRUNG HỌC CƠ SỞ NAM CAO !?!

1
18 tháng 5 2023

Bạn có ghét học bài không chứ tôi rất ghét học bài

mà ba mẹ bắt học mãi miết dù tôi ghét cay ghét đắng việc học

tôi chỉ ước việc học sẽ biến mất và không còn tồn tại tại cái thế giới

chết tiệt này nữa,ước mọi thứ đơn giản không cần học chỉ cần chơi game giỏi là được tất cả 

Tôi hận ai đã sáng tác ra việc học ,tôi hận! Tôi hận

Nếu tôi mà đã gặp ai tạo ra việc học tôi thề sẽ băm người đó ra trăm mảnh

Tôi hận việc học tới tận xương tủy , tôi hận tất cả mọi thứ,tôi ghét học nhất trên đời

Có lẽ tôi sẽ tự kỉ vì tôi ghét học

15 tháng 3 2020

m là ai, t muốn lm quen vs m:>>>

Tôi vẫn nhớ cảm giác của mình vào những ngày cuối cấp cách đây nhiều năm. Quyển sổ lưu bút được nâng niu, dán bao nhiêu ảnh thần tượng, rồi viết profile cá nhân bằng đủ màu bút nhũ. Nó được trịnh trọng gửi gắm cho từng đứa trong lớp, rồi hồi hộp chờ tới lúc đứa cầm lưu bút trả lại cho mình, lật giở từng trang để xem nó đã viết những gì, nó nghĩ về mình ra sao. Mỗi trang...
Đọc tiếp

Tôi vẫn nhớ cảm giác của mình vào những ngày cuối cấp cách đây nhiều năm. Quyển sổ lưu bút được nâng niu, dán bao nhiêu ảnh thần tượng, rồi viết profile cá nhân bằng đủ màu bút nhũ. Nó được trịnh trọng gửi gắm cho từng đứa trong lớp, rồi hồi hộp chờ tới lúc đứa cầm lưu bút trả lại cho mình, lật giở từng trang để xem nó đã viết những gì, nó nghĩ về mình ra sao. Mỗi trang lưu bút là cái vẫy tay trìu mến, là nụ cười của từng đứa bạn đã từng thân thiết. Mỗi dòng chữ là một kỷ niệm, một mảnh ký ức thật đẹp được lưu giữ lại trên mặt giấy, một cái gì đấy chứng minh cho những tháng ngày thật trong sáng và đẹp đẽ mà chúng tôi đã cùng nhau bước qua.

Cho đến tận bây giờ, mỗi khi lật giở lại những trang lưu bút của ngày ấy, tôi vẫn tìm thấy trong mình một cảm xúc nuối tiếc khó mà phân giải. Chỉ biết là nó giống những nỗi bâng khuâng khi chúng ta nhìn lại một thời đã xa, và nhận ra rằng đó là một khoảng thời gian đẹp đẽ đã chẳng thể nào quay trở lại được nữa. Những năm tháng ấy, phải đến lúc chúng ta đứng ở cái ngưỡng chia tay hoặc đã đi xa lắm rồi - mới thấy cảm giác nuối tiếc nghèn nghẹn ở cổ nó rõ đến thế nào.

Để thực hiện bài viết này, chúng tôi đã đi khắp các trường cấp 3, hỏi những bạn học sinh cuối cấp về chính những điều khiến họ sẽ nuối tiếc nhất khi nói lời tạm biệt năm tháng học sinh. Và đây sẽ là một tấm vé đưa bạn trở lại với những cảm xúc bồi hồi, bâng khuâng của ngày chia tay đầy lưu luyến ấy…

0