Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Trong những câu được dẫn, câu (3) hay hơn cả vì thể hiện được tình cảm, cảm xúc (lòng mong muốn bạn tiến bộ) của người viết được bộc lộ rõ ràng, do đó hiệu quả thuyết phục sẽ cao hơn.
b. Cách sắp xếp các luận cứ theo trình tự trong sách đã thể hiện tính lô-gíc, chặt chẽ :
Ba câu đầu là hệ thống lập luận theo hướng thuận:
- Câu (1) nêu một vấn đề về tương lai, trong đó trình độ khoa học – kỹ thuật và văn hoá - nghệ thuật ngày một nâng cao.
- Câu (2) xác định vai trò của tri thức trong xã hội đó.
- Câu (3) được suy ra từ câu (2) : muốn có tri thức thì phải chăm chỉ học tập.
- Câu (4) là một kết luận có tính tất yếu và giàu sức thuyết phục.
c. Cách kết đoạn như của bạn ("Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui vẻ phỏng có được không ?") có những đặc điểm :
- Cách viết đó tạo ra một giọng điệu tinh nghịch (thậm chí hơi suồng sã), điều đó có thể làm giảm tính thuyết phục của đoạn văn.
- Để kết luận được như vậy, cả bài văn cũng phải có một giọng điệu tương tự thì mới phù hợp. Điều này thật khó tạo được hiệu quả như ý muốn.
Nói chung, để kết thúc đoạn văn này có thể sử dụng nhiều cách khác nhau, nhiều giọng điệu khác nhau nhưng điều chủ yếu nhất là những giọng điệu đó phải xuất phát từ (và cũng phải thể hiện được) một tình cảm bè bạn chân thành, từ lòng mong muốn thực sự cho sự tiến bộ của bạn cũng như của cả tập thể lớp.
d. Nếu kết luận theo hướng trên (câu chủ đề ở cuối đoạn) thì đây là một đoạn văn được viết theo lối quy nạp.
Nếu kết luận theo hướng trên (câu chủ đề ở cuối đoạn) thì đây là một đoạn văn được viết theo lối quy nạp.
Ví dụ :
"Người học sinh hôm nay càng ham chơi, không chăm học thì ngày mai càng khó có thể làm được việc gì có ý nghĩa, và do đó càng khó có được niềm vui trong cuộc sống. Điều đó được giải thích như sau : cùng với sự phát triển như vũ bão của khoa học – kỹ thuật, xã hội càng ngày càng phát triển, càng đòi hỏi con người phải được trang bị hệ thống tri thức tiên tiến...".
Thư gửi mẹ Hiền!
Mẹ ơi, con đã tự hỏi rằng " mẹ có bao giờ yêu thương con không? mẹ có bao giờ ghét con không? " Đó là câu hỏi mà con luôn tự hỏi bản thân khi mẹ mắng con. Nhưng có lẽ con đã sai khi hỏi những câu hỏi đó, những lúc con phạm lỗi sai chưa bao giờ mẹ mắng con mà mẹ chỉ dặn con" đừng như vậy nhé con" hay là " cố lên con nhé! " Vậy mà con chưa bao giờ hiểu lòng của mẹ, chưa bao giờ nghĩ cho mẹ. Công việc thành công là điều mẹ vui nhất về con , con cứ nghĩ rằng chỉ cần làm việc và làm việc sẽ khiến mẹ vui nhưng con đã lầm. Vì chỉ công việc ra mẹ còn muốn con dành thời gian bên mẹ và gia đình rất nhiều. Nhiều khi trong bữa cơm gđ vắng con mẹ cũng không ăn ngon được hay những lúc con bận rộn cả ngày trời mẹ cũng lo lắng xem con ăn uống đầy đủ không? Có làm việc quá sức mình không?
Mỗi buổi tối, mẹ lên phòng con và hỏi con về công việc và sức khỏe của bản thân bận quá đôi khi con quát lớn lên với mẹ và nói những lời lẽ không đúng. Giờ con đã hiểu ra rằng nếu không có mẹ thì con sẽ không bao giờ làm được việc gì cả. Con vấp ngã mẹ động viên con " đứng dậy đi con và đừng bỏ cuộc " nhờ câu nói ấy mà con đã có thêm nguồn động lực cho bản thân rất nhiều. Con ốm mẹ bên cạnh con, đợi con tỉnh dậy mẹ mới an lòng. Công việc rất bận rộn nhưng mẹ vẫn dành thời gian riêng cho con rất nhiều. Bỏ những trang giáo án, mà chia sẻ với con mọi chuyện.
Thời gian qua con đã có những hành động không đúng với mẹ, con xin lỗi mẹ nhiều lắm mẹ ạ! Con hi vọng mẹ có thể tha thứ lỗi lầm cho con, mẹ nhé! COn hứa sẽ không bao giờ làm mẹ buồn đâu. Con cả đời này công lao của mẹ không thể trả hết, con nợ mẹ hai chữ " cảm ơn " Cả đời này mang nặng ân tình sâu nặng của người. Con không muốn nói con yêu mẹ mà con muốn thay vì nói câu đó thể hiện qua hành động của bản thân con. Mẹ mãi là của con mẹ nhé!
Chúc bạn học tốt!
Thư gửi mẹ yêu của con!
Nếu mẹ có hỏi:''Con yêu ai nhất''.Con sẽ rành mạch trả lời không chút ngừng ngại:''Con yêu mẹ nhất!Còn mẹ,mẹ có thương con không''.Mỗi khi mẹ ''đánh' con nhiều khi con nghĩ rất nhiều rằng:''Sao mẹ lại đánh con''.Con nghĩ đó là con nghĩ sai mẹ ''đánh ''con bởi vì mẹ thương yêu con đúng không mẹ.Mỗi khi con điểm xấu hay làm điều sai mẹ luôn nhắc nhở con rằng:''Cố lên con nhé.Thất bại là mẹ thành công.Con hãy ghi nhớ điều này cho me.Con vẫn còn mẹ mà''..Vậy mà con chưa bao giờ hiểu mẹ hết con luôn nghĩ rằng mẹ hay ''đánh'' con vì mẹ ghét con không thương con.Mẹ chẳng quan tâm đến con mà chỉ quan tâm đến công việc hằng ngày,mẹ chẳng theo dõi con học như thế nào hay con làm điều gì.Nhiều khi con đi học về muộn mẹ vẫn chờ con ngoài cửa xem con đã về chưa.Mẹ làm việc tất bật ngoài công việc ở công ti mẹ còn phải là người nội trợ của gia đình.Ngày nào mẹ cũng làm việc,nhìn mẹ con thấy rất ''thương''''tội nghiệp'' mẹ làm sao.Có lẽ mẹ cũng muốn dành thời gian cho co kể cho con những điều bổ ích thú vị.
Khi con ốm,mẹ nghỉ việc trông con chăm sóc con từng li từng tí.Nhìn ''bàn tay'' của mẹ gầy nhom xương và gân nổi lên.Bây giờ con đã hiểu rồi tình cảm mà mẹ dành con như là tình mẫu tử,mẹ sẽ bất chấp mọi thứ để dành hết cho con dù có chuyện gì đang xảy ra với con.Mỗi khi con vấp ngã mẹ nói rằng''Cố lên con hãy cố gắng lên con còn có mẹ mà dù có chuyện gì xảy ra mẹ vẫn bên con''.Nhờ câu nói đó của mẹ đã làm trái tim con lay động biết nhường nào,mẹ đã cho con thêm sức mạnh nguồn động lực để con đứng dậy không bao giờ thất bại,neus thất bại con vẫn còn có mẹ mà.
Thời gian trôi qua những hành động cử chỉ cách ăn nói của con đối với mẹ là không đung.''Con xin lỗi mẹ,mẹ hãy tha thứ cho con nhé bởi con không hiểu được tấm lòng của mẹ và tình mẫu tử mà mấy năm qua mẹ dành cho con'!Con hứa con sẽ không bao giờ làm mẹ buồn nữa.Mẹ mãi là mẹ của con một người mẹ luôn ở bên con không bao giờ bỏ rơi con.Nhiều khi con nghĩ con là đứa trẻ may mắn khi có mẹ.Những đứa trẻ bất hạnh ngoài kia thật tội nghiệp không có người mẹ che chở khi vấp ngã hay chia sẽ nỗi buồn niềm vui.Con rất yêu mẹ!''
Con yêu,
Phương Anh
Tham khảo:
Văn hóa ứng xử là cách chúng ta thể hiện ra bên ngoài về thái độ, hành vi, cử chỉ, ánh mắt, của chính ta với những người xung quanh. Để là một người ứng xử có văn hóa thì chúng ta phải học cách giao tiếp, về chỉ lời nói, thái độ của chúng ta với mọi người cũng như mọi tình huống trong cuộc sống. Văn hóa ứng xử có ý nghĩa vô cùng quan trọng với chúng ta. Đối với gia đình việc chúng ta thể hiện lòng kính trọng, yêu thương cha mẹ ông mẹ là thể hiện đạo đức của một người con ngoan hiếu thuận. Đối với nhà trường thì lại có một thước đánh giá chuẩn mực hơn, mỗi chúng ta đều có một mực đó là hạnh kiểm và học lực, khi đi học chúng ta thể hiện văn hóa đạo đức của mình ra sao sẽ được thầy cô đánh giá đúng như vậy. Đối với xã hội việc thể hiện văn hóa ứng xử tốt sẽ được mọi người tôn trọng, yêu quí. Từ đó ta có thể thấy ứng xử là điều quan trọng không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta. Để trở thành những mầm non tươi sáng của thế hệ mới thì chúng ta hãy không ngừng học tập cả về kiến thức trong sách về và kiến thức ngoài thực tiễn. Hãy dập tắt những phần xấu trong tâm trí mình để phần đẹp trỗi dậy và tươi sáng hơn. Những cái đẹp, cái thiện vẫn luôn có chỗ đứng trong cuộc sống. Hãy biến mình thành con người có văn hóa luôn được mọi người quý trọng. Những điều tốt đẹp bạn mang đến sẽ tiếp sức cho đất nước chúng ta hướng đến một đất nước có nền văn hóa ứng xử tốt đẹp.
Em tham khảo:
Cách ứng xử là yếu tố quan trọng tạo nên thành công của mỗi con người trong cuộc sống. Ứng xử là cách thể hiện thái độ, hành vi, là sự giao tiếp, xử sự giữa con người với con người. Thông qua đó, tình cảm, khả năng biểu đạt và sự thiết lập mối quan hệ giữa mọi người được hình thành. Một người cư xử đúng mực luôn biết cách tuân thủ những lễ nghi, chuẩn mực đạo đức được xã hội thừa nhận, không tạo nên những hành động thô lỗ, phản cảm. Nhờ vậy, họ dễ dàng nhận được yêu quý và tôn trọng, khiến người đối diện hài lòng, từ đó có thể có những bước tiến xa hơn trong sự nghiệp cũng như các mối quan hệ xã hội. Vậy nhưng, trong xã hội ngày nay, không khó để bắt gặp những cách cư xử thiếu văn hóa, thậm chí là thô thiển, đáng chê trách. Chẳng hạn, trong đám tang nghệ sĩ Minh Thuận, rất nhiều người đã gọi tên, xin chữ kí, đòi chụp ảnh với những người nổi tiếng tham dự, gây mất trật tự an ninh cũng như thể hiện sự thiếu tôn trọng với người đã khuất. Cha ông ta đã dậy: “Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Tất cả chúng ta cần rèn luyện cách ứng xử hằng ngày để có thể trở thành một người giao tiếp thông minh, để có thể đạt được thành công trong công viêc và trong cuộc sống.
Ứng xử vốn được coi như một tiêu chuẩn khẳng định kiến thức. Đối với nhiều người, chỉ cần qua cách ứng xử là có thể biết được tính cách cũng như học thức của người đối diện. Vậy ứng xử là gì? Làm thế nào để ứng xử một cách có văn hóa?
Ứng xử là một biểu hiện của giao tiếp, là cách mà con người phản ứng lại trước sự tác động của người khác với mình trong một tình huống nhất định. Ứng xử được thể hiện cụ thể qua thái độ, hành vi, cử chỉ, cách nói năng của con người với cá nhân, tập thể xung quanh.
Một người có khả năng đối đáp thông minh, ứng xử khéo léo, lịch thiệp sẽ được nhiều người yêu quý, tôn trọng. Ngược lại, những kẻ nói tục chửi bậy, thô lỗ bất lịch sự lại bị xa lánh và ghét bỏ. Họ không chỉ cho thấy rằng bản thân đnag không tôn trọng người khác mà chính họ cũng đang không tôn trọng mình. Họ tạo nên một hình ảnh xấu trong mắt những người xung quanh. Một học sinh ngoan ngãn, vâng lời và luôn chào hỏi thầy cô sẽ được yêu quý hơn những học sinh ăn nói xấc xược, có thái độ vô lễ. Hay như trong các cuộc thi hoa hậu chẳng hạn. Trong vòng chung kết bao giờ cũng sẽ có một câu hỏi về kiến thức xã hội để kiểm tra cách ứng xử của thí sinh. Người có câu trả lời thông minh, sắc bén sẽ luôn được lòng mọi người và ban giám khảo đánh giá cao và có khả năng trở thành hoa hậu cao hơn những thí sinh khá
Vì vậy, ngay từ bây giờ, khi đang là học sinh chúng ta nên học cách ứng xử. Rèn luyện ngay từ những điều nhỏ nhặt sẽ hình thành cho chúng ta một thói quen ứng xử lịch thiệp, có văn hóa. Tục ngữ có câu "Lời chào cao hơn mâm cỗ", lời nói lịch sự, nhã nhặn sẽ luôn tạo được ấn tượng tốt với người đối diện. Cách ứng xử không chỉ thể hiện qua lời nói mà còn là những hành vi có ý thức. Lễ phép với thầy cô, chan hòa với bạn bè, yêu thương bố mẹ,… sẽ giúp chúng ta có lối sống lành mạnh và từ đó cách ứng xử cũng trở nên phù hợp. "học ăn, học nói, học gói, học mở" – ứng xử biểu hiện bản thân là một con người phải phép, được giáo dục, có văn hóa.
"Chim khôn hót tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe"
Ứng xử thể hiện trí tuệ và nhân cách của một con người. Vì vậy, có thể nới, ứng xử chính là chiếc chìa khóa để chúng ta tiếp xúc với xã hội, hòa đồng với những con người có hiểu biết, văn mình, lịch sự.
Trong xã hội ngày nay, học sinh là những người tiến bước cho thế hệ tương lai thì cần phải có cách ứng xử tốt lịch sử với mọi người. Bên cạnh đó còn có vài người đi ngược với điều đó. Vậy ứng xử là gì ?
Ứng xử là quá trình giao tiếp, xử lí, giải quyết vấn đề trước mắt mình và nói năng với người khác trong cộng đồng. Ứng xử phải có lòng tự trọng , lịch sự và khiểm tốn để vừa lòng người nghe vừa dễ chịu lời mình nói.
Trong học sinh hiện nay, có một số học sinh ứng xứ rất tốt. Thầy cô đến là các học sinh khoanh tay chào và nói chuyện rất lễ phép. Bạn bè trong trường nói năng hòa đồng, cởi mở lẫn nhau. Thế nhưng trong trường lại có những bạn nói năng, ứng xử khiến chúng ta không hài lòng. Một số bạn dùng những từ nói tục chửi thề, nói như đánh vào tai, ăn nói vô cùng bất lịch sự, gây mất đoàn kết với mọi người xung quanh
Ứng xử chính là thước đo của người học sinh. Người học sinh ứng xử tốt luôn được bạn bè thương yêu, thầy cô trân trọng và mọi người quý trọng. Người không ứng xử tốt sau này sẽ không có ai bên cạnh, trở thành người không có ích cho xã hội.
Vì vậy, chúng ta phải biết cách dùng từ ngữ và xử lí cho tốt và tránh xa những lời nói bất lịch sự, hành động không thể chấp nhận để mọi người có thể gần nhau hơn
Ứng xử của học sinh rất cần cho chúng ta ngay bây giờ. Chúng ta phải ra sức rèn luyện cách ứng xử với mọi người, ăn nói dễ nghe, cùng nhau học tập để trở thành những người công dân có ích cho xã hội.