K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:

Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020 nên hôm nay ngoi lên đây viết vài câu văn án chào sân đã nha. Mong mọi người ủng hộ.Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:

Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến
---------------------------------------------------------------------------

CHAP 1:VĂN ÁN

Người ta vẫn thường bảo rằng: "Đúng người sai thời điểm là nuối tiếc cả đời". Quả thật là vậy, trong mắt người đời, yêu đơn phương là hèn nhát, là khổ sở vô ngàn. Nhưng với suy nghĩ người trong cuộc, sự đau đớn ấy như vị đắng của cafe, vị chát của rượu, vị cay của ớt mà những người thích ngọt không thể hiểu nổi, và cũng không thể giải thích bằng lời nói. Hay yêu thầm một người cũng giống như đeo tay nghe và mở nhạc ở mức to nhất. Người ngoài thì thấy thật tĩnh lặng, chỉ có ta mới biết bên trong đang điên cuồng gào thét như thế nào thôi.

Đơn phương mang đến cho ta cả một bầu trời u ám đầy chết chốc, dằn vặt ngấu nghiến tâm tưởng ta, điên loạn đập phá lí trí... Nó mang màu khổ đau, bi thương, tàn lụy. Và rồi cứ như thế từng ngày trôi quá, chút hi vọng yếu ớt vẫn không ngừng thoi thóp chiến đấu chống lại niềm đau tột cùng ấy. Con tim rỉ máu, tâm cạn dậy sóng, còn thân xác rũ rượi nhưng chỉ có cõi lòng ta vẫn rộng mở cửa chờ đón, cho dù là từng đợt gió lạnh lẽo vẫn ùa vào, thẩm thấu bờ môi nứt nẻ cùng tuyến lệ ngập tràn.

Nhưng hỡi những cô gái, chàng trai đang đắm chìm trong mộng tưởng khổ sở kéo dài ấy, hãy đừng từ bỏ, hãy mạnh dạn, hãy đương đầu với sự oặm đau, tàn xé ấy, hãy chiến đấu với tinh thần thép. Bởi thà rằng ta đón nhận một phút giây huy hoàng rồi vụt tắt, còn hơn buồn thương le lói suốt trăm năm. Yêu đơn phương là cho đi mà không mưu cầu nhận lại... Nó cũng là một tình cảm đáng quý, đáng nâng niu.

Và rồi dù ta thất bại, nhưng khi được nhìn bóng người yêu đang vui cười, hạnh phúc sống, lồng ngực ta lại thổn thức từng nhịp sung sướng. Ta vui, ta lùi lại để người ấy được bước đi cùng bờ vai mà mình tin tưởng, dựa vào. Có những nỗi nhớ không được đặt tên, có những yêu thương không được gửi trao nhưng vẫn lâng lâng một niềm hạnh phúc vì được yêu đúng cảm xúc trái tim.

Thế nhưng, khi ta làm trái tim ai kia rung động, trải lòng, ta cảm thấy toàn thể vũ trụ này thật nhỏ bé và ta hạnh phúc cùng người đi qua hàng ngàn hàng vạn thiên hà. Ta dạo chơi trong vườn yêu đẹp đẽ, ta vui đùa cùng những vì tinh tú. Từng bước đôi ta đi không thấm đẫm nước mắt đau thương mà ở đó rạo rực nở lên những bông hồng ngọt ngào.

Nhưng rồi có thể nào đi chăng nữa, tình yêu ấy vẫn là vĩnh hằng, vẫn tạc vào dòng thời gian những xúc cảm khó phai mờ. Để sau bóng nắng chiều thu dịu mát, ta bắt gặp một mảnh kí ức lung linh, tuyệt diệu. Dù ở đó là những cơn sóng dữ kêu gào đêm ngày, nhưng chỉ cần nhìn lại ta vẫn có thể mỉm cười thật tươi bởi chính ta cũng là một phần trong bao hồi tưởng xa xăm của người ấy mặc cho mờ ảo hay chỉ là vụt qua chốc lát.

-----------------------------------------------------------------

P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.

Kí: #Junny

4
23 tháng 6 2020

bạn là người mới đúng không?

23 tháng 6 2020

Trước kia ở đây còn rất nhiều Shop, Clb, ... cho nên bạn không cấm đc bạn đó

Với lại truyện là một loại giải trí cứ gì bạn đó không đc đăng lên mà trong khi đó Shop, Clb, ... rất nhiều

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 5: NGẮM NHÌN KHI TRỜI BỚT NẮNG

Qua vệt mưa phùn đầu mùa đọng lại trên tấm kính cửa sổ trong suốt, tôi thờ thẫn nhìn ngắm nàng thơ cuộc đời. Hội học sinh hôm nay vắng người, chỉ có tôi và chị.

Chị đã sớm ở dưới mái hiên, bên cạnh là chàng trai cao lớn, tuấn tú. Anh ta ôm trọn chị vào lòng. Chị có ấm áp không? Còn tôi, tôi lạnh tới mức cõi lòng tan rã thành từng mảnh vỡ vụn héo tàn, pha lẫn một chút nhức nhối nơi lồng ngực trái, lọt thỏm đáy tâm tưởng trống trải triền miên.

Này nàng thơ của em, chị thật lộng lẫy dưới cơn mưa phùn nhưng sự lộng lẫy ấy không dành cho em, chị lộng lẫy bên chân ái của chị. Hào quang từ nụ cười rạng rỡ nơi bờ môi ấy sắp tàn vẩy lên tim em một chút ướt át, một hơi thở lạnh lẽo cõi nhân gian.

Vẫn là đôi bàn tay rắn chắc luồn vào mái tóc mượt như nhung lụa của chị, vẫn là bàn tay nhỏ nhắn siết chặt vạt áo sơ mi trắng phau.

Chị và anh ta trao nhau nụ hôn dưới mái hiên cùng màn mưa phùn của tạo hóa.

Nếu là một đứa mê tiểu thuyết ngôn tình thì hình ảnh trước mắt thật lãng mạn biết bao. Nhưng không, tôi chỉ thở dài, đáy lòng như đeo quả cân ngàn kí. Và cảm giác, tâm can vẫn đau đớn, bất lực như vậy. Nó hết như một con rắn độc gieo rắc vào tiềm thức ta những miền kí ức buồn khổ, thê lương.

Mưa phùn giăng mù lối vào con tim chị rồi, nói cho em biết, em còn có thể tiếp tục như vậy tới bao giờ?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Chúc thi tốt nha ! Thi tốt để còn onl trên Hoc24 nà ! Goodluck ღRyo_ゆうの夫☆ ❤️❤️❤️

2 tháng 7 2020

Thi xong òi chị ơi

Điểm thấp qué

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả: Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020. Mong mọi người ủng hộ. Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:

Như đã hứa, mình sẽ ra truyện mới vào ngày 26/06/2020. Mong mọi người ủng hộ.

Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:

Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 2: NẮNG THÁNG BA

Tôi ngắm chị. Khoảng sân trường tháng ba ngập tràn mùi nắng...

Chị đứng cạnh một anh chàng với bờ vai cao lớn, chẳng giống vai tôi hao gầy.

Nắng chiếu vào vai chị mang theo cả ánh hào quang tỏa sáng không gian chiều cuối xuân bồn bã. Nắng chiếu vào vai anh ta, bóng râm che khuất gương mặt trong trẻo của chị.

Này chị ơi, cho em che nắng hộ chị nhé!

Tôi thì thầm gửi vạt nắng mai, nhưng tạo hóa vô tình quá, lụi tắt mất khi chưa kịp truyền cho chị, hoặc có lẽ trời cao không ủng hộ chúng tôi chăng?

- Cậu nhìn gì thế, Seungwan?

Seulgi từ đằng sau tới vỗ vai tôi.

- Tình yêu của mình đấy. Hôm nay nắng đẹp quá ha?

Seulgi chớp chớp cặp mắt một mí rồi bật cười khẽ khàng.

- Ừ, với tên ngốc Son Seungwan thì đẹp lắm.

Tôi cũng bị cuốn theo nụ cười của cô bạn đáng yêu này. Đúng quá mà! Nắng tháng ba thật đẹp, long lanh giòn tan trên mái tóc chị, trải dài từng vệt lấp lánh. Tháng ba, sinh nhật chị sắp đến rồi.

-----------------------------------------------------------------

P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.

Kí: #Junny

2
26 tháng 6 2020

Black Coffee mình cũng không đến mức là fan nhưng mình rất ủng hộ bạn ấy, mong bạn có thêm nhiều bài viet hay leuleu

26 tháng 6 2020

Linh bạn ơi

đây là chap đầu hậu văn án mà

đã đến phần truyện chính đâu hiha

hóng lém m eh~~,t méch Bảo Anh h

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap V: Ngắm nhìn khi trời bớt nắng:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 6: MÓN QUÀ MUỘN

- Quà của chị này.

Đưa ra trước mặt chị là hộp quà lớn hơn một xíu, một món quà khác.

- Chị mở nhé!

Chị cười, ôn nhu đến lạ. Đôi mắt cong thành hình bán nguyệt, khóe miệng khẽ mở ra như hàng vạn sự trỗi dậy của những bông hoa xinh đẹp chốn thần tiên. Nụ cười chị mang màu dịu nhẹ của nắng, tan ra trong không gian nhẹ nhàng.

Tôi chỉ gật đầu, không nói gì nữa. Rồi khóa chặt vẻ vui thích của chị khi mở quà trong mắt. Nàng thơ của tôi thật duyên dáng.

- Chị rất thích, Seungwan đeo cho chị đi.

Tôi tặng chị một sợi dây chuyền bằng bạc, mảnh nhỏ với mặt dây là hình bông tuyến đính đá. Sợi dây lấp lánh dưới ánh mặt trời, nằm gọn trong bàn tay búp măng nhỏ bé của chị.

Tôi cười, cầm lấy sợi dây chuyền rồi vòng ra đằng sau giúp chị đeo nó.

Khẽ vén lên mái tóc đen mượt như nhung kia, để lộ ra phần cổ trắng nõn cùng khuôn cằm xinh tươi. Nhẹ nhàng đeo giúp chị, mùi hương của nàng thơ phảng phất khắp không trung, đậu lại vào lòng tôi bao suy tư, mến mộ. Xong xuôi, tôi lại thả mái tóc về chỗ cũ cùng bàn tay lưu luyến khôn nguôi. Mùi hương chị vẫn quẩn quanh cánh mũi, ngọt ngào pha chút đắng cay.

- Chị đẹp lắm.

Sợi dây chuyền cứ như sinh ra để dành riêng cho chị, lấp lánh trên xương quai xanh tinh xảo.

- Cảm ơn Seungwan.

Lạ quá, đây là lần đầu tiên tôi thấy chị cười ngượng ngùng như vậy. Hoặc có lẽ hôm nay trời nắng gắt, hoặc vỗn dĩ tính cách của chị đã như vậy. Chị với tôi trong trẻo đến lạ lùng.

Một thoáng yêu đương
Chút nắng gắt đâu làm nên mùa hạ
Một thoáng nhìn chưa hẳn đã là yêu
Sao tim em cứ ngập ngừng rất lạ
Chị là ai, hỡi bóng dáng yêu kiều?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

2
6 tháng 7 2020

vậy thì đừng đọc, có đứa nào ngu đến mức chạy liền lên chap 6 mà đọc đâu

6 tháng 7 2020

Đọc từ đầu dùm cái......

Không hợp gu thì thôi, sân si ghê

Chào mn ! Hôm nay mình mở 1 cuộc thi vẽ nhé, cũng như giải trí cho các bạn nhức óc để nghĩ làm toán, còn nghĩ mãi mới dc câu văn hay nên mở cuộc thi này cho các bạn đỡ căng thẳng nhé.Thì đề hôm nay là vẽ về youtober Nam Ok nhé!Đấy như mn cũng biết, nếu ai mà xem kênh Duy thường team hay duy thường tv thì có video rất là xúc động trước cái ra đi mà ko bao giờ trở lại của anh Nam Ok, vào chiều ngày 4 - 10 -2021, anh Nam...
Đọc tiếp

Chào mn !

 Hôm nay mình mở 1 cuộc thi vẽ nhé, cũng như giải trí cho các bạn nhức óc để nghĩ làm toán, còn nghĩ mãi mới dc câu văn hay nên mở cuộc thi này cho các bạn đỡ căng thẳng nhé.

Thì đề hôm nay là vẽ về youtober Nam Ok nhé!

Đấy như mn cũng biết, nếu ai mà xem kênh Duy thường team hay duy thường tv thì có video rất là xúc động trước cái ra đi mà ko bao giờ trở lại của anh Nam Ok, vào chiều ngày 4 - 10 -2021, anh Nam đi hỏi vợ cho anh Minh Tú cùng 5 người bạn đi trên chiếc xe xấu số đó thì ko may đã va phải một chiếc ô tô to thì có 3 người chết, 3 người bị thương nhưng ko may anh nam là người lái nên đã qua đời...

Nên mình muốn mở cuộc thi để chia buồn cùng với gia đình cũng như là 2 anh cj duy thường và cj luyến cùng với các ae trong nhà.

Lưu ý: Mình sẽ chọn 5 bạn vẽ đẹp nhất, trong chiều nay và sáng mai.

Trân trọng cảm ơn !

3
15 tháng 11 2021

được thưởng gì không

15 tháng 11 2021

tích đúng

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :( Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha ! Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :) Truyện: A Tứ Chap 1: Lần đầu...
Đọc tiếp

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chị CTV Hồ Bảo Trâm đừng xóa bài em nha !

Vẫn như xưa, thể loại mình viết sẽ có đôi khác với thể loại mình thường viết nha. Truyện thể loại dài nha các bạn :)

Truyện: A Tứ

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... Tứ muốn chạy ngay đi, nhưng đôi chân thì không khập khiễng nổi, nó cứng đờ lại như thể bị liệt...

~Hết Chap 1~

À mọi người đoán xem, diễn biến sẽ như thế nào? Truyện này thể loại gì? Người phụ nữ ấy là ai?

Nhớ cmt cho mình biết nha~

5
20 tháng 7 2020

I don't know

Mk chỉ là nói trc thôi để như lần trc xóa mãi mà vẫn cứ bị khôi phục mệt

20 tháng 7 2020

HAY LÉM Ạ

HÓNG CHAP 2 CỦA CJ

Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh...
Đọc tiếp
Nam Khang Bạch Khởi: Mối tình đồng tính buồn đầy tiếc nuối nằm lại mãi dưới lòng sông Tương Giang Đã 12 năm -mỗi khi nhắc đến cái tên "Nam Khang Bạch Khởi", người ta vẫn phải rơi nước mắt vì chàng trai si tình đã chọn trầm mình xuống sông tự vẫn vì không thể đợi được người mình yêu đến năm 35 tuổi.Nam Khang Bạch Khởi, sinh ngày 26/5/1980 - mất trong khoảng thời gian từ ngày 9/3 - 12/3/2008, anh sinh ra ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông và là một nhà văn đam mỹ nổi tiếng trên mạng Trung Quốc với 2 bút danh là "Nam Khang" và "Bạch Khởi. Vào ngày 9/3/2008, cư dân mạng nước này vô cùng bàng hoàng khi hay tin thi thể anh được tìm thấy ở sông Tương Giang, Hồ Nam. Chàng trai ấy đã tự kết thúc cuộc đời mình khi chỉ mới 28 tuổi để lại sự tiếc thương cho biết bao người và hé lộ một câu chuyện tình buồn đầy day dứt phía sau.Nguyện bên người dài lâuNăm 1999, Nam Khang rời quê nhà Nội Mông đến thành phố Trường Sa, tỉnh Hồ Nam học tập. Tại đây, chàng trai phương bắc đã gặp và nảy sinh tình cảm với người bạn cùng phòng kí túc xá gọi là "Trương tiên sinh" - người đã mang đến tình yêu và cũng là kẻ gây ra nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời Nam Khang. Mặc dù ngay từ phút giây hai ánh mắt chạm nhau, họ đã cảm thấy có chút rung động với đối phương nhưng ngại ngùng không dám thổ lộ. Đặc biệt là vào thời điểm đó, xã hội vẫn còn nhiều định kiến và cấm cản, khiến họ không chỉ lo ngại ánh nhìn của người đời mà còn không dám thừa nhận chính giới tính thật của bản thân, chỉ có thể chôn chặt những xúc cảm thầm kín đó vào sâu tận đáy lòng.Đến mùa xuân năm 2000, trong thời gian quan hệ giữa hai người vẫn còn "mập mờ", Nam Khang cũng đã thử tránh né người ấy một thời gian rồi có bạn gái, nhưng không lâu sau đã nhanh chóng chia tay. Phải đến năm 2002, năm cuối Đại học, hai người đã quyết định không tiếp tục đè nén tình cảm của bản thân thêm nữa, Nam Khang và người ấy chính thức trở thành người yêu của nhau, anh cũng âu yếm gọi bạn trai mình là "ông xã".Trong cuốn Phù Sinh Lục Ký Nam Khang đã kể lại những năm tháng thanh xuân này bằng những câu văn ngọt ngào và tràn đây tình cảm nhất. "Ông xã" xuất hiện dày đặc trong những trang sách, thể hiện được tình yêu vô bờ bến mà chàng trai trẻ dành cho người mình thương. Nam Khang từng hạnh phúc viết: "Thật là đáng sợ, anh sinh ra ở Thiểm Tây, lớn lên ở Cam Túc; em sinh ở Liêu Ninh, lớn lên ở Nội Mông, cách xa cả ngàn dặm, rồi Trung Quốc lại có đến 1,3 tỷ người. Thế mà chúng ta lại có thể thi đỗ cùng một trường đại học, ở trong cùng một phòng kí túc xá. Thử tính xem, xác xuất đó nhỏ đến mức nào. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, em đã không thể gặp được anh rồi".Họ cứ bình yên bên nhau như thế suốt từ năm 2002 - 2006, đến sau khi tốt nghiệp đại học, Nam Khang và bạn trai chuyển đến sống chung với nhau tại một căn nhà trọ gần trường cũ. Ngoài mặt, mọi người vẫn nghĩ họ chỉ là những người bạn thân đơn thuần như trước đây, mà không hề hay biết rằng bên trong tim họ, tình cảm dành cho đối phương cứ sâu sắc từng chút, từng chút một đến khắc cốt ghi tâm.Niềm hạnh phúc "trộm" về được cũng phải đến ngày hoàn trảCứ ngỡ hạnh phúc sẽ kéo dài mãi, khi Nam Khang gặp được người mà mình yêu bằng cả trái tim ở những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người. Từ 19 tuổi đến 26 tuổi, bảy năm thanh xuân chỉ dành hết những gì chân thành, trân quý nhất cho riêng một người con trai, để rồi nhận lại một lời thông báo rằng chúng ta không thể bên nhau được nữa, anh phải lấy vợ rồi.Ngày 1/1/2006 có lẽ chính là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Nam Khang, người ấy đã không thể vì tình yêu mà vượt qua những khó khăn, ngăn cấm của gia đình và xã hội. Sau khi "ông xã" đã trở thành "ông xã" của người khác, Nam Khang viết cuốn tuỳ bút: Em đợi anh đến năm 35 tuổi; như mộtlời tựa hứa với lòng rằng sẽ cho mối tình này một kỳ hạn, nếu người ấy muốn quay về, anh sẽ vẫn luôn ở đây. Cũng vào thời điểm đó, phong cách viết của Nam Khang bắt đầu trở nên ảm đạm hơn với những dòng chữ ngập tràn nỗi u uất. Người ta cho rằng sự bế tắc trong tình yêu suốt thời gian dài đã khiến anh mắc bệnh trầm cảm."Chỉ còn nửa tháng nữa là anh ấy kết hôn rồi. Anh cũng đã dọn ra ngoài 1 tuần. Kể từ đó, chúng tôi không còn gặp lại nhau, anh cũng không trả lời tin nhắn của tôi, không biết lúc nhìn thấy những dòng chữ trên điện thoại anh sẽ có suy nghĩ gì? Chuyện đến nước này, tôi cũng không oán trách ai cả. Bởi tôi đã sớm nhận ra và tự an ủi mình với ý nghĩ "được ngày nào hay ngày ấy". Tất cả những hạnh phúc và vui vẻ bấy lâu nay đều là tôi "trộm" về được, bây giờ cũng đã đến lúc phải hoàn trả rồi". Hẳn anh đã viết những dòng chất chứa tâm sự này trong những đêm cô đơn ở căn phòng trọ. Khi xung quanh chỉ là 4 bức tường hoà lẫn trong màn đêm tối đen như mực, mà người từng nắm tay cùng mình vượt qua gần cả thập kỷ đã cất bước ra đi và không bao giờ còn quay trở lại nữa."Khi một người đang nâng chén mừng tân hônLại có người trầm mình dưới sông lạnh lẽo".Có người nói, khi nỗi đau đạt đến tận cùng, người ta sẽ không còn thấy đau đớn. Nhưng mấy ai vượt qua được quãng thời gian dày vò, nhớ quay quắt một người từng là của mình nay đã ở bên cạnh người khác. Những đêm ngồi một mình viết nên những dòng văn bi thương, Nam Khang lại nghĩ về quãng thời gian anh và người ấy vẫn còn mặn nồng. Họ sống với nhau như những đôi tình nhân thực thụ, nhưng lại chưa từng dũng cảm thốt lên một lời: "Anh yêu em" hay là "em yêu anh".Kể từ khi người mình yêu thương rời đi, Nam Khang bắt đầu chống chọi với những cơn mất ngủ kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Có những khi vừa chợp mắt, lại nghe thấy đâu đây giọng nói thân quen rồi choàng tỉnh dậy, nhận ra bản thân chỉ có một mình rồi cứ nhìn trân trân vào khoảng không vô định cho đến tận trời sáng.đ Nỗi nhớ gặm nhấm tâm hồn chàng trai trẻ như vết thương bị nhiễm trùng, gây ra những cơn đau dai dẳng mà không biết đến bao giờ mới chịu liền lại.Ngày 9/3/2008, sau khi liên lạc lần cuối cùng với một người bạn, không ai còn gặp lại Nam Khang nữa. Cho đến 15 ngày sau, vào ngày 27/3, người ta tìm thấy thi thể anh trên dòng sông Tương Giang thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Năm ấy, anh vừa tròn 28 tuổi.Đã từng hứa sẽ đợi người ấy đến tuổi 35, nhưng chàng trai tài hoa bạc mệnh ấy quyết định gieo mình xuống sông tự vẫn, để những dòng nước cuốn trôi hết mọi ưu phiền, rửa sạch những nỗi đau mà người khác đã gây ra cho anh. Nam Khang mãi mãi là chàng trai ở tuổi 28, luôn mang một trái tim si tình dành hết tất cả những gì chân thành, tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Vì không bao giờ đến được tuổi 35, nên Nam Khang sẽ vẫn luôn chờ người ấy.Nam Khang tự vẫn không phải do cảm xúc nhất thời, anh đã từng đợi, đợi sau 2 năm trời kể từ khi người ấy bước vào lễ đường đặt nụ hôn trên môi cô dâu. Khi những cặp đôi nắm tay nhau nói cười trên phố, là lúc Nam Khang phải gồng mình chiến đấu với căn bệnh trầm cảm và những khúc mắc rối bời không cách nào tháo gỡ. Anh xóa số liên lạc của tất cả bạn bè trong điện thoại, chỉ giữ số của gia đình, rồi buông mình phiêu bạt trên dòng sông Tương Giang như để thực hiện chuyến đi cuối cùng của cuộc đời.Người đã đi rồi, đừng đợi nữa Đã 12 năm trôi qua kể từ khi người con trai ấy tìm đến cái chết để kết thúc cuộc đời đầy đau khổ của mình. Mỗi năm trôi qua, người hâm mộ vẫn luôn nhớ đến lời hẹn thề đến năm 35 tuổi. Nếu Nam Khang vẫn còn, liệu anh có tiếp tục chờ đợi người đã cất bước ra khỏi cuộc đời mình vội vã, chẳng còn chút luyến lưu? Có người hâm mộ đã nói, họ ước một lần được đi dạo bên bờ sông Tương Giang, gió xuân tháng 3 nhè nhẹ thổi và nhớ về chuyện tình buồn ấy. Ai thương ai, chờ ai cũng chỉ còn là chuyện quá khứ, tất cả mọi người đều đã già đi, chỉ có tuổi thanh xuân của Nam Khang là còn mãi. các bạn có thể đọc cuốn tuỳ bút: ' Em đợi anh đến năm 35 tuổi 'của anh .Nếu bạn thật sự đọc tác phẩm này một cách nghiêm túc, đọc toàn bộ một cách chân thành và nghiền ngẫm rồi chợt thấy xót xa , thấy thương cảm . Bạn đã tìm hiểu về anh , thấy buồn vì anh , buồn cho chuyện tình của anh thì bài hát này sẽ là món quà tốt nhất dành cho bạn: https://www.youtube.com/watch?v=HMsDv0KivmY ------------------------------ 9/3 là tròn 12 năm anh mất. dù có là 2008 - 2020hay năm nào đó, thì anh cũng vẫn là 28 tuổi - độ tuổi thanh xuân rực rỡ của một kiếp người. nguồn :VNreview đôi lời muốn nói :Nếu cuộc đời, có 2 lần ngoảnh lại Nguyện dùng một lần cho tình duyên. Nếu cuộc đời là vạn kiếp bi thương Thì xin dùng một nửa hóa thành cát bụi .Nếu cuộc đời là vạn ngàn xót xa Nguyện dùng thứ tha để khép lại nỗi buồn .Nếu cuộc đời là vầng trăng sáng Xin hãy chừa lại góc khuất để chứa nỗi buồn của anh.Chúc anh kiếp sau bình an Ảnh phía bên dưới
1
29 tháng 2 2020

Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và văn bản

Trong hình ảnh có thể có: thiên nhiên

Trong hình ảnh có thể có: 1 người

Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật và văn bản

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha) Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để...
Đọc tiếp

Chào các bạn thân yêu! Để cho các bạn mới đọc khác đỡ mất công đi tìm Chap 1 thì mình đã sao chép lại bài này vào đây để cho dễ đọc nhé! Bạn nào đọc rồi có thể lướt nhanh Chap 1 để đọc luôn Chap 2 hoặc đọc lại cũng được! (Tùy các bạn nha)

Đôi lời gửi tới độc giả :Các CTV không xóa bài của em nha. Em đã xin chị CTV Linh và chị ấy đã đồng ý cho em viết truyện. Truyện này em mất bao thời gian để viết và sáng tác nên đừng xóa bài nha làm ơn đó :(

Chap 1: Lần đầu gặp nhau.

Cả làng Huỳnh Nhơn ai cũng biết thằng A Tứ. Cái thằng suốt ngày bia rượu rồi rạch mặt chửi bới, chỉ cần nhìn bộ dạng lấm lét của nó ai cũng thấy phát kinh rồi. Có vài người thương nó, khuyên nó tìm công việc ổn định mà làm, nó chỉ thản nhiên đáp một câu:

- Tứ ở thế này quen rồi, đi làm chi cho mắc mệt, quanh năm thưởng thức những chén rượu sa- kê ngọt ngào có phải vui hơn không? Từ lúc sinh ra Tứ đã quanh quanh bốn góc chợ rồi, ở thế này cả đời Tứ cũng chịu.

Vậy đấy, thế là chẳng ai khuyên được nó cả. Một ngày nọ, chẳng hiểu tấm thân lấm lét đấy đang ở đường cùng hay phát chán vì xó chợ, nó tuyên bố với cả làng là đi bốc sào, rửa mộ xác chết, cả làng được trận cười ngặt ngẽo, ông Siêu bảo:

-Mày còn chưa làm nổi được gì giúp người ta mà đòi đi làm ở nghĩa địa gì hở? Thôi, về nhà tao sắm cho cái cày, lương ổn định mà không lo lắng gì.

-Thằng đấy là một thằng điên! Thằng điên!

Tứ mặc kệ người ta. Bao lâu nây, Tứ đã quen với việc bị miệng đời xỉa xói vào chuyện đời tư. Nó đi vay nợ mãi mới làm được một cái chòi rách nát ở sát bên nghĩa địa Hụy Nhơn cho tiện đi lại. Ngay hôm đầu tiên, hắn đã có sở thích kì lạ với xác chết, hôm nào có đám giỗ, đám tang là người ta lại thuê nó. Gần như hôm nào nó cũng tiếp xúc với xác chết. Vì vậy, nhiều người thường bảo thằng cha đó tiếp xúc với người chết nhiều hơn người sống. Bộ dạng của nó xơ xác trông chẳng khác gì người chết vậy, thế nên cái biệt danh ''Tứ Tử'' của nó được xuất phát từ đây. Cứ gặp nó, người ta không quên hỏi :

-Dạo này gặp bao nhiêu người chết rồi?

-Gặp được ma không hở chú ?

Bọn trẻ con cũng không bỏ lỡ cơ hội. Gặp Tứ là chúng nó nháo nhào đi theo nhìn xác chết cho bằng được khiến Tứ rất khó chịu.

-Chúng mày không thể không đi theo tao được à?

Nửa đêm nọ, Tứ nghe thấy tiếng lạo xạo ở nghĩa địa. Dù nghĩa địa này gần như là mái nhà của nó nhưng nó vẫn cảm thấy ớn người và cầm sẵn con dao bầu theo. Càng đi, tiếng lạo xạo càng rõ hơn nữa, nghe chẳng ra tiếng người, tiếng gió. Bỗng, Tứ phát hiện một người phụ nữ da trắng tuyết, tóc phủ hết mặt, mắt nhìn đăm đăm vào mắt Tứ... \

(Sang Chap 2 rồi nè)

- Giết....giết....ta phải giết nó....thứ đàn ông đần độn...-người phụ nữ lẩm bẩm. Tứ biết ngay đây là ma không phải người. Nhưng ai mà biết trước được? Tứ chạm nhẹ vào vai:

- Sao cô lại ở đây?

Cô gái quay lại. Vâng, đó là khoảnh khắc đáng sợ nhất mà một thằng gan to bằng trời như Tứ cũng không thể nào quên được. Đó là một người phụ nữ ngực chảy xệ, mắt đỏ rứa máu đã đông đực, miệng và cả cơ thể bốc mùi hôi thối như thịt người bị rữa. Nó lè cái lưỡi trắng bệch ra nhìn Tứ ....

-Thứ đàn ông chúng mày...có chết cũng không thể trả giá cho tao...chúng mày đã xô đầy đời tao vào vực thẳm! Tao sẽ giết từng thằng một rồi lôi chúng mày xuống tận cùng của địa ngục..bắt đầu từ mày......H....H.....-Người phụ nữ lẩm bẩm, tay cầm con dao, đôi mắt to lồi hẳn ra nhìn Tứ.

-Mày chết chắc rồi con đ* ạ!- Tứ lẩm bẩm (chắc mọi người đang thấy lạ đúng không, đọc tiếp đi)

Tứ lôi tuột găng tay vật lộn với con quái vật. Nó bất ngờ dùng dao găm để chọc vào bụng Tứ nhưng anh đã né được. Anh hất cái găng tay kia lên rồi thọc vào mồm con yêu nữ. Nó bị tắc họng nhưng vẫn cố giẫy giụa với Tứ cho đến phút cuối cùng...

''Con chỉ cần nhớ... nếu tĩnh tâm thì loại yêu nhân nào cũng đổ gục.''-Lời dạy của ông Cần Kiêu đang chảy qua tâm trí anh, đầy mãnh liệt và cảm xúc.

Chẳng mấy chốc, con quái vật bị ngã trước đòn tấn công của Tứ. Con quái vật hiện nguyên hình thành một cô gái xinh đẹp đúng nghĩa ''một nữ nhân có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần- một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến người ta mê mẩn ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng''....

0
30 tháng 6 2020

k đou, hay mà

Ribi Sachi umk

Cám ơn :)

Cô gái trong truyền thuyết - Nấm Thể loại: Chuyển sinh, historical, fantasy, ... . Chương I: Khi sự thật bị chôn vùi sâu trong dòng chảy của thời không, người ta luôn luôn bịa đặt ra những câu truyện để có thể che dấu sự thật đằng sau nó. Mọi thứ đều bị đảo lộn, trái với quy luật của nó. Vậy đâu mới là sự thật, đâu mới là dối trá. Đó là một câu hỏi khó. Và truyền thuyết kể rằng có 1 cô gái mang...
Đọc tiếp

Cô gái trong truyền thuyết - Nấm
Thể loại: Chuyển sinh, historical, fantasy, ... .

Chương I:
Khi sự thật bị chôn vùi sâu trong dòng chảy của thời không, người ta luôn luôn bịa đặt ra những câu truyện để có thể che dấu sự thật đằng sau nó. Mọi thứ đều bị đảo lộn, trái với quy luật của nó. Vậy đâu mới là sự thật, đâu mới là dối trá. Đó là một câu hỏi khó.
Và truyền thuyết kể rằng có 1 cô gái mang trong mình dòng máu của quỷ, của thiên thần cũng như của ác ma, của cả con người vì thế mà cô có thể sống hàng chục, hạng nghìn năm. Trong mắt mọi người cô là 1 nữ thần, là 1 thần đồng, cô rất mạnh và không 1 ai có thể đánh bại cô. Mọi người truyền miệng câu chuyện về cô như sau: lúc cô còn bé, cô là 1 thiên thần với mái tóc màu trắng gợn sóng rất đẹp. Nhưng cô đã bị chính người chị yêu quý của mình đẩy xuống địa ngục. Cô vì thế mà đem lòng căm hận cô chị, trở thành thần chết, sát hại vô số sinh linh bé nhỏ. Cuối cùng cô bị ma vương cho lên trần gian làm người thường.
Nhưng ... đó chỉ là 1 truyền thuyết đc truyền miệng từ người này qua người khác, ko ai có thể chắc chắn 100% là nó có thật. Chỉ mình cô gái trong truyền thuyết đó mới biết đc thực hư ra sao.

1
TL
26 tháng 6 2020

:)) cũng được mà

26 tháng 6 2020

Cốt truyện ổn nè