Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Cảm xúc: khi đứng trước bức tranh được giải của em thì người anh ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ và muốn khóc.
- Thái độ: không còn xem thường mà thấy có lỗi với em.
- Hành động:
+ Giật sững người.
+ Bám chặt lấy tay mẹ.
+ Nhìn như thôi miên vào dòng chữ trên bức tranh: “Anh trai tôi”.
+ Không trả lời mẹ.
=> Tất cả những cảm xúc, thái độ, hành động của nhân vật "tôi" cho thấy người anh đã thay đổi cái nhìn về em, cậu cảm phục, xấu hổ và yêu quý em hơn không phải chỉ vì tài năng mà vì tấm lòng nhân hậu của em.
Bài này mình học rồi , nên mình trl đựt nha . Thông cảm nếu mk kh trl hết dc
1.Điều không tính trước của nhân vật "tôi" khi gặp Nghi là :Lúc đang chuẩn bị tấn công Nghi , nhân vật "tôi" không thể không ngạc nhiên khi thấy Nghi đưa cho mình quyển sách luật bóng đá và rủ đi xem phim.Điều không tính trước này đã làm cho nhân vật "tôi" xúc động
2.Trước tâm trạng của nhân vật "tôi" là tức giận , vì không được công nhận bàn thắng nên đã muốn trả thù Nghi . Nhưng sau đó , tâm trạng của nhân vật tôi đã thay đổi thành vui vẻ xúc động khi thấy Nghi tốt với mình
3.Khi phước chuẩn bị bắn Nghi , nhân vật tôi đã lấy thân mình để che đạn cho Nghi
4.Nhân vật Nghi đã trêu chọc , "cười lên hô hố"trước pha bóng việt vị của đội bạn
5.Nhân vật Nghi đã đưa quyển sách về luật bóng đá cho nhân vật tôi và rủ nhân vật tôi đi xem phim.Qua đó , em thấy nhân vật Nghi là 1 người có tính tình tốt bụng và tôn trọng bạn bè
Trả lời:
nhân vât “tôi” quyết định đánh nhau để giành lại công bằng, thậm chí còn chuẩn bị sẵn vũ khí và rủ thêm Phước làm đồng bọn, nấp sẵn trong bụi cây đánh lén hòng muốn cho Nghi một trận nhớ đời
Qua câu chuyện của hai anh em, tác giả đã gợi lên trong người đọc sự suy ngẫm để đi tới nhận thức và hành động đúng đắn trước những tình huống tương tự. Tác phẩm có ý nghĩa giáo dục nhân cách nhưng không rơi vào giáo huấn khô khan, vì bài học được thể hiện một cách tự nhiên mà sâu sắc qua sự nhận thức của nhân vật chính.Mặc dù tài năng được đánh giá cao và được mọi người quan tâm nhưng cô bé Kiều Phương vẫn không hề mất đi sự hồn nhiên trong sáng của tuổi thơ. Cô vẫn dành cho anh trai mình những tình cảm thật tốt đẹp, thể hiện là bức tranh. Khi dự thi trở về, trước thái độ lạnh nhạt của anh trai, Mèo vẫn thì thầm vào tai anh: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải.Điều đáng lưu ý là người anh cảm thấy xấu hổ. Xấu hổ vì nhận ra những yếu kém của mình và thấy mình không xứng đáng: Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Người đọc hình dung được trạng thái dằn vặt của cậu ta. Với những suy nghĩ, lời nói và hành động không tốt, cậu ta không xứng đáng được đối xử tốt như thế. Người anh đứng trước bức tranh ấy cũng giống như soi mình vào tâm hồn trong sáng và nhân ái của em gái để nhìn thấy rõ hơn những cái xấu của lòng tự ái, tự ti và đố kị.
- Nhân vật người em thường được tái hiện qua hành động:
+ Sau khi có vẻ đã hài lòng, nó lôi trong túi ra ba bốn lọ nhỏ, cái màu đỏ, cái màu vàng, cái màu xanh lục,... đều do nó tự chế.
+ Nó đưa mắt canh chừng rồi lại nhét tất cả vào túi sau khi cho màu đen nhọ nồi vào trong một cái lọ còn bỏ không.
+ Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải".
- Nhân vật người anh thường được tái hiện qua tâm trạng:
+ Tôi luôn cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài.
+ Những lúc ngồi bên bàn học tôi chỉ muốn gục đầu xuống khóc.
+ Tôi giật sững người.
+ Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ.
+ Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá.
- Ngôi kể: rất thích hợp với chủ đề, hơn nữa để cho sự hối hận được bày tỏ một cách chân thành hơn, đáng tin cậy hơn.
Tham khảo
Trước cái chết của Dế Choắt: Dế Mèn rất tự mãn với bản thân mình và nghĩ rằng mình là nhất, thường xuyên Chê bai kẻ khác. Anh ta là một kẻ kiêu căng, tự phụ, hợm hĩnh, chỉ nói cho sướng miệng mà không nghĩ đến hậu quả, luôn bắt nạt và coi thường Dế Choắt.
Sau cái chết của Dế Choắt: Dễ Mèn đã cảm thất hối hận và xót thương, không còn dáng vẻ oai vệ, hống hách nữa. Thay vào đó đã trở nên điềm tĩnh hơn, biết ăn năn, nhận lỗi và tự kiểm điểm mình
Sự hối hận ấy bộc lộ qua những hành động:
Quỳ xuống, nâng dế Choắt lên mà than.
Đắp mộ cho Choắt, đứng lặng hồi lâu nghĩ về bài học đường đời đầu tiên.
Cay đắng vì lỗi lầm của mình.
Xót thương Choắt (mong Choắt sống lại)
Nghĩ đến việc thay đổi cách sống của mình.
Sự thay đổi của nhân vật "tôi" qua tâm trạng, suy nghĩ và hành động ở phần 3:
+ Cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài.
+ Tôi chẳng tìm thấy ở tôi một năng khiếu gì.
+ Chỉ cần một lỗi nhỏ ở nó và tôi gắt um lên.