Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Mở bài: Giới thiệu đôi nét về bài thơ ""Bài ca nhà tranh bị gió thu phá" và nội dung của bài: sự bất lức trước tình cảnh trớ trêu của một thân phận tuổi cao, bệnh tật, nghèo khổ bị thiên tai và nhân họa đày đọa cùng một lúc. Song Đỗ Phủ vẫn cho chúng ta thấy được tấm lòng và nhân cách cao quý của ông khi mơ về hạnh phúc ấm nó cho thiên hạ
2 Thân bài:
- Giới thiệu hoàn cảnh sáng tác
- Nói qua về nghệ thuật và nội dung của tác phẩm
- Tiến hành phân tích 3 câu đầu:
+ Nhìn nhà tranh bị gió thu phá nên nhà thơ đã ước có nhà rộng năm gian nhưng không phải cho bản thân mình mà là "Che khắp thiên hạ, kẻ sĩ nghèo hân hoan".
=> Trong những giây phút đau khổ nhất ông vẫn hướng tấm lòng đến người khác. Tình cảm ấy thật đáng quý đáng trân trọng. Có lẽ ông đã thấu tường mọi nỗi khổ thi sống trong túng thiếu nên ông hi vọng những kẻ sĩ trong khắp nhân gian đều có cuộc sống đủ đầy và sung túc.
+ Biện pháp so sánh "vững vàng như thạch bàn"
=> Cách biểu đạt khiến khổ thơ giàu tính tạo hình gây ấn tượng với người đọc Ông mong ngôi nhà ấy không chỉ rộng mà còn vững chắc. Ngôi nhà phải vững như vàng chứ đừng mong manh như lều tranh của ông tan trong gió bão.
- Phân tích 2 câu thơ cuối:
"Than ôi! Bao giờ nhà ấy sừng sững dựng trước mắt.
Riêng lều ta nát chịu chết rét cũng được."
- Hai tiếng "than ôi" vừa đau đớn vừa chua sót trước hiện thực tàn khốc. Đồng thời ta thấy khát vọng thiết tha tự nguyện chấp nhận khổ đau chỉ hi vọng bao kẻ sĩ khác được hạnh phúc. Sự hi sinh đó hoàn toàn vô vụ lợi, nó xuất phát từ sự đồng cảm của một nhà thơ, một kẻ sĩ có tấm lòng nhân hậu mênh mông sẵn sàng quên đi thân phận cá nhân mà hướng đến quảng đại đồng bào.
3 Kết bài:
- Đánh giá về giá trị nghệ thuật và nội dung của tác phẩm
- Nêu cảm xúc của em về nghĩa sống cao đẹp của nhà thơ Đỗ Phủ
Trong bài thơ “Mao ốc vị thu phong sở phá ca” của Đỗ Phủ, nhờ có năm dòng thơ cuối mà nỗi đau của một người đã trở thành tấm gương phản chiếu nỗi đau của muôn người, muôn nhà. Tình cảnh bi đát mà nhà thơ gặp phải không chỉ gặp ở một vài mảnh đời mà gặp ở muôn đời, muôn người. Kẻ sĩ nghèo rách bất hạnh trong thiên hạ nhiều không kể xiết, nếu có thể, phải dùng đến “nhà rộng muôn ngàn gian” che chắn. Hơn thế, năm dòng thơ ấy còn cho thấy tư tưởng nhân văn cao đẹp của nhà thơ khi đặt nỗi đau chung của đất nước, của muôn người lên trên nỗi đau riêng. Theo tâm lí thường tình, khi nghèo đói rách nát, nhìn những người khác yên ấm, no đủ con người thường có những cảm xúc tủi thân nếu không phải là ganh ghét, tị nạnh. Nhựng ỏ đây, Đỗ Phủ đã vượt lên trên những suy nghĩ thường tình, gạt đi nỗi đau riêng mà ước mơ cho nhân dân cần lao trong thiên hạ một mái nhà chung yên ấm. Ông đã dám đánh đổi hạnh phúc cá nhân lấy hạnh phúc của những cuộc đời chung: chỉ cần mọi người được yên ấm, ông châp nhận riêng mình chịu khổ. Ước mơ của nhà thơ tuy ảo tưởng nhưng rất đẹp, bởi có bắt nguồn từ khát khao về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, ấm no. Và như thế, khố thơ cuối của bài thơ chứa chan một tấm lòng vị tha nhân đạo sâu sắc.
Tư tưởng nhân đạo của một tác phẩm văn học được thể hiện qua các ý:
- Lên án phê phán tố cáo xã hội đương thời.
- Cảm thông với số phận bất hạnh của nhân vật.
- Phát hiện và bày tỏ niềm trân trọng trước vẻ đẹp, phẩm chất của nhân vật.
- Thể hiện niềm tin và khẳng định sự đổi thay cho nhân vật.
Tư tưởng nhân đạo của Đỗ Phủ được thể hiên trong khổ thơ trên hiện lên rõ nét qua lòng thương người. Chính vì thương người nên ông đã quên đi tình cảnh khó khăn cực khổ của mình mà "ước nhà muôn ngàn gian" cho nhân dân. Đỗ Phủ không trách những đứa trẻ ngỗ nghịch ôm lớp nhà tranh của ông đi. Ông cũng không trách chế độ đương thời bất công, để nhân dân khổ cực lầm than trước thiên tai bão lũ. Tư tưởng của ông vượt tầm thời đại khi mong muốn nhân dân đều được ấm no. Nếu được như vậy thì ông nguyện nhận lấy phần khổ về mình. Như thế tư tưởng nhân đạo thể hiện rõ qua lòng thương người, thể hiện niềm mong muốn về cuộc sống yên ổn cho nhân dân. Trong tình cảnh của bản thân còn thiếu thốn, điêu đứng mà Đỗ Phủ có những ước nguyện như vậy thật đáng trân trọng.
nhờ có năm dòng thơ cuối mà nỗi đau của một người mới trở thành tấm gương phản chiếu nỗi đau của muôn người, muôn nhà. Hơn thế, nó còn cho thấy tư tưởng nhân văn cao đẹp của nhà thơ (khi đặt nỗi đau chung của đất nước, của muôn người lên trên nỗi đau riêng). Khổ thơ cuối chứa chan lòng vị tha nhân đạo. Ước mơ của nhà thơ tuy ảo tưởng nhưng rất đẹp, bởi có bắt nguồn từ khát khao về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc, ấm no.
Luận điểm:-Ca dao không những là tiếng nói của khối óc mà chủ yếu còn là tiếng nói trái tim của nhân dân ta. Thật vậy, trong hàng ngàn năm sống, làm việc và chiến đấu đã qua, cha ông ta đã bày tỏ tình cảm buồn vui của mình trong vô vàn câu ca dao gợi cảm. Qua đó, chúng ta cảm nhận được nhữngtình cảm thiết tha và cao quý của người Việt Nam mình thật rõ rệt.
- Chính từ tình yêu cao cả ấy mà mỗi người Việt Nam xác định được một thái độ tình cảm đúng đắn, đối xử thân ái với nhau, “chị ngã em nâng”, “lá lành đùm lá rách”, hỗ trợ nhau trong hoàn cảnh ngặt nghèo
-Qua ca dao, người bình dân Việt Nam đã thể hiện được những tình cảm thiết tha và cao quý của mình
-Trong ca dao Việt Nam, tình yêu đất nước đồng bào thiết tha, nồng thắm bao nhiêu thì tình cảm gia đình càng thiết tha nồng thắm bấy nhiêu. Điều này đã rõ. Gia đình từ nghìn xưa vốn là đơn vị cơ bản của đất nước. Gia đình thuận hòa, êm ấm là góp phần làm nên một xã hội phồn vinh hạnh phúc. Ai cũng biết trong tình cảm gia đình, cao quý nhất là tình cảm của con cái đối với các bậc sinh thành
-Trân trọng tình cảm gia đình, nhân dân ta đề cao tình yêu vợ chồng gắn bó nồng thắm, thủy chung. ‘“Thuận vợ thuận chồng, tát biển Đông cũng cạn”. Cả trong cảnh ngộ đói nghèo, khổ cực, người bình dân vần yêu đời: Râu tôm nấu với ruột bầu Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.
-Trong cuộc sống, nhân dân phải làm việc vất vả, thường xuyên va chạm với biết bao trở ngại chông gai, hiểm nguy, cùng cực, nhưng từ nghìn xưa, người lao động vẫn luôn giữ được lòng son sắt với cuộc đời. Có gì nhọc nhằn hơn công việc một nắng hai sương, dầm mưa dãi gió, để mong sao có được “dẻo thơm một hạt”.
-Gắn bó khăng khít với thiên nhiên, hơn ai hết, người nông dân yêu mến, hãnh diện trước bức tranh thiên nhiên hào phóng, tươi đẹp, có cả phần xương máu, mồ hôi của cha ông bao đời, của cả chính mình góp phần tô điểm:
-Chính lòng yêu đời, niềm lạc quan, đã giúp người lao động vượt lên mọi gian khổ nhọc để vui sống, vững tin:
-Cho dầu phải lâm vào cảnh đời đau thương tủi cực, phải lỡ bước sa chân, người nông dân hướng thiện, trước sau vẫn giữ vẹn một tấm lòng nhân hậu thủy chung, nào khác con cò trong câu ca dao gợi cảm: dù chết vẫn muốn được chết trong sạch, thanh cao
-Là phương tiện để bày tỏ tiếng nói trái tim, nói chung, ca dao đã thể hiện khá sinh động
Phần còn lại là dẫn chứng để Cm cho luận điểm
Đáp án: B