Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tham khảo :
Vào những năm 1940 - 1941, đời sống người dân Pác Bó vô cùng cực khổ, lương thực chủ yếu chỉ là ngô. Có những gia đình thiếu đói, vào những ngày giáp hạt phải vào rừng để đào củ mài ăn qua ngày. Có những gia đình bốn đời truyền nhau một tấm áo chàm, miếng vá nọ chồng lên miếng cá kia. Bác Hô về nước trong thời điểm đó và chọn hang Cốc Bó làm nơi trú ẩn. Cuộc sống của người kham khổ đạm bạc, cũng chỉ cháo ngô và rau rừng như những đồng bào quanh vùng. Thấy Bác đã có tuổi, vất vả ngày đêm, lại phải ăn cháo ngô, sợ Người không đủ sức khỏe nên các đồng chí đã bàn nhau mua gạo để nấu riêng cho Bác. Biết vậy Người đã kiên quyết không đồng ý. Có lần ngô non xay lâu ngày mới dùng đến, nấu cháo bị chua. Các đồng chí lại đề nghị Bác cho nấu cháo gạo để Bác dùng mà Bác vẫn không nghe. Người hỏi các đồng chí :
- Có cách nào làm cho bắp non khỏi bị chua không?
Các đồng chí thưa:
- Nếu rang lên thì có thể ăn được nhưng không ngon.
Bác đáp lời:
- Không ngon cũng được, thế thì rang lên mà ăn, không nên bỏ phí. Một hạt bắp lúc này cũng quý.
Câu chuyện 2:
Lúc ở chiến khu, Người sống chung với cán bộ, nhân viên, cùng ăn ở, sinh hoạt như mọi người. Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, Bác cùng Trung ương Đảng trở về Hà Nội. Thể theo nguyện vọng của nhân dân, Đảng và nhà nước trân trọng mời Bác về ở tại tòa nhà của Toàn quyền Đông Dương trước kia, nhưng Bác đã từ chối. Bác đã chọn cho mình ngôi nhà nhỏ của một người thợ điện phục vụ Phủ Toàn quyền Đông Dương để ở và làm việc.
~ HT ~
mỘT BẾP LỬA CHỜN VỜN XƯƠNG SỚM
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Như " Bình Ngô đại cáo" của Nguyễn Trãi có viết " Như nước Đại Việt ta từ trước/ Vốn xưng nên văn hiến đã lâu". Từ xưa đến nay, bản sắc văn hóa dân tộc luôn là giá trị cốt lõi của nền văn hóa, là tâm hồn là sức mạnh của dân tộc. Nên việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là điều mà thế hệ trẻ cần làm. Đặc biệt, là trong thời kỳ hội nhập và phát triển, đất nước mở cửa nên chúng ta tiếp thu được nhiều nền văn hóa khác nhau. Quá trình hội nhập quốc tế đã có những tác động nhất định, làm thay đổi phương thức tư duy, lối sống của thế hệ trẻ theo hướng hiện đại và tích cực, chủ động hơn. Có điều kiện khám phá thế giới, tiếp thu và làm chủ các tiến bộ khoa học -kỹ thuật hiện đại, tri thức mới... Nhưng chúng ta không thể làm mai một đi những bản sắc văn hóa dân tộc. Mà là một người trẻ cần học tập, nâng cao tri thức, tiếp thu tinh hoa của nhiều nền văn hóa trên thế giới. Nhưng lấy nwhnxg sự học hỏi đó để làm giàu thêm, đẹp thêm vản hóa dân tộc. Mỗi người trong chúng ta cần phải tự mình phấn đấu, rèn luyện, tự trau dồi cho bản thân thật tốt, nỗ lực rèn luyện bản thân vì lợi ích chung của cộng đồng và vì chính sự phát triển của cá nhân.
a/ Cụm từ '' dị dưỡng tinh thần '' là hình thành và nuôi dưỡng tinh thần dựa trên yếu tố khác.
b/ Văn bản trên đề cập đến nếp sống đầy văn minh, giản dị và thanh đạm của Bác Hồ.
c/ Lối sống rất bình dị, rất Việt Nam, rất phương Đông được hiểu là: Một lối sống thanh cao, giản dị, đơn sơ mà lại hòa nhập với phương Đông trên thế giới. Lối sống ấy không bị khác thường, xa lạ với phương đông mà cũng không quá cầu kì
rong những năm tháng kháng chiến chống thực dân Pháp gian lao, lẽ đương nhiên, hình ảnh những người lính, những anh bộ đội sẽ trở thành linh hồn của cuộc kháng chiến, trở thành niềm tin yêu và hi vọng của cả dân tộc. Mở đầu bài thơ Đồng chí, Chính Hữu đã nhìn nhận, đã đi sâu vào cả xuất thân của những người lính:
Quê hương anh đất mặn đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Sinh ra ở một đất nước vốn có truyền thống nông nghiệp, họ vốn là những người nông dân mặc áo lính theo bước chân anh hùng của những nghĩa sĩ Cần Giuộc năm xưa. Đất nước bị kẻ thù xâm lược, Tổ quốc và nhân dân đứng dưới một tròng áp bức. Anh và tôi, hai người bạn mới quen, đều xuất thân từ những vùng quê nghèo khó. hai câu thơ vừa như đối nhau, vừa như song hành, thể hiện tình cảm của những người lính. Từ những vùng quê nghèo khổ ấy, họ tạm biệt người thân, tạm biệt xóm làng, tạm biệt những bãi mía, bờ dâu, những thảm cỏ xanh mướt màu, họ ra đi chiến đấu để tìm lại, giành lại linh hồn cho Tố quốc. Những khó khăn ấy dường như không thể làm cho những người lính chùn bước:
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ
a. PTBĐ: Nghị luận
Nội dung: về nếp sống giản dị của Bác Hồ.
b. Nếp sống giản dị của Bác là quan niệm thẩm mĩ về cuộc sống vì nó giúp đem đến sự thanh cao cho cả tâm hồn và thể xác. Khi con người biết sống giản dị thì sẽ không bị những vật chất bề ngoài ràng buộc, có tâm sức làm những điều quan trọng và mình cho là có ích cho đời. Khi giúp đỡ và trở nên có ích trong cuộc đời này, con người sẽ thấy tâm hồn được thanh thản, nhẹ nhõm, sảng khoái. Từ đó mà càng thêm vui tươi, yêu đời và có nhiều năng lượng. Như vậy, sống giản dị là quan điểm thẩm mĩ về cuộc sống, là lối sống tích cực.
c. Quan niệm về cuộc sống đẹp: Sống đẹp là sống có ích, không vì những tư lợi hay lợi ích vật chất mà làm cải biến hay suy chuyển những tư tưởng, mục đích của bản thân. Sống đẹp là lối sống tích cực, không bi quan, bi lụy, sầu muộn, sống an nhiên tự tại giữa dòng đời bon chen xô bồ. Sống đẹp là không chỉ nghĩ đến sự tiến bộ của bản thân mà còn có thể giúp đỡ được nhiều người. (dẫn chứng + phân tích)
a. Phương thức biểu đạt: nghị luận
Nội dung: Nếp sống giản dị của Bác Hồ có nguồn gốc, giống như sự giản dị của những danh nho xưa, là một thú di dưỡng tinh thần.
b. Vì "Cái đẹp bắt nguồn từ sự giản dị", khi vẫn nuôi dưỡng được tâm hồn, vẫn cảm thấy sự thoải mái, tự do thì sự gản dị vươn tới tầm cái đẹp, không khoa trương, cầu kì.
c. Viết đoạn văn, học sinh có thể tự do bày tỏ ý kiến của mình. Tham khảo quan niệm thế nào là cuộc sống đẹp sau đây:
- Là biết sống vì người khác, biết yêu thương, sẻ chia với người khác.
- Biết nghĩ đến bản thân mình, hoàn thiện bản thân mình.
- Sống có lí tưởng, ước mơ, khát vọng.
- Có ý chí, nghị lực.
Chọn đáp án: C