Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a)ánh mắt:dịu dàng
Hàm răng:đều đặn
đôi môi:đỏ thắm
b)Vóc dáng:cân đối
cử chỉ:
lời nói:ngắn gọn
hành động:kéo
a, Miêu tả đôi mắt.
(một mí, hai mí, bồ câu, ti hí, đen láy, linh lợi, linh hoạt, sắc sảo, tinh anh, gian giảo, soi mói, long lanh, mờ đục, lờ đờ, lim dim, mơ màng,...)
Miêu tả hàm răng
(trắng bóng, đều đặn như những hạt bắp, răng khểnh duyên dáng, đen bóng, móm mém, ...)
Miêu tả đôi môi
(chúm chím, nhỏ nhắn, môi dày, môi mỏng, xinh xinh, mềm mại, hồng phớt, thâm xì, nứt nẻ, nứt toác, ....)
b,
Miêu tả vóc dáng
(vạm vỡ, mập mạp, to bè bè, lực lưỡng, cân đối, thanh mảnh, nho nhã, thanh tú, vóc dáng thư sinh, còm nhom, gầy đét, dong dỏng, tầm thước, cao lớn, thấp bé, lùn tịt,...)
@Trunglaai?
4. Dùng một số từ ngữ vừa tìm được (ở bài tập 3), viết một đoạn văn khoảng 5 câu miêu tả hình dáng của một người thân hoặc một người em quen biết.
Trả lời:
Ông ngoại em năm nay vừa tròn 70 tuổi. Ông là bác sĩ quân y đã từng tham gia hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ. Mái tóc ông bạc phơ, cắt ngắn. Vầng trán ông cương nghị. Ông có đôi tai to, dài như tai Phật. Gương mặt ông phúc hậu, lúc ông cười trông ông rất hiền. Răng ông trắng bóng, chưa rụng một chiếc nào. Bạn bè ông nhiều cụ có bộ râu dài đẹp, nhưng ông thì không để râu. Cặp mắt ông lúc nào cũng mở to, ánh lên tinh anh, dịu dàng. Khi đọc báo, ông mới đeo kính.
c) khuôn mặt hình trái xoan , rất phúc hậu hiền lành
e) dáng người cao , đẹp
a)dài,ngắn,xoăn,thẳng,...
b)tròn,xanh,nâu,...
c)tronf,chữ điền,trái soan,....
d)đen thui,dán nắng ,hăm đen,...
e)thấp , lùn,cao,...
Người bạn thân đồng hành với tôi đi suốt chặng đường học tập là (tên).Bạn có mái tóc đen óng ánh,mượt mà. Khuôn mặt hình trái xoan rất đáng yêu. Dáng người bạn nhỏ nhắn thon gọn .Đôi mắt đen tuyền như chim bồ câu. Tôi rất yêu người bạn của tôi
a) Miêu tả mái tóc : đen nhánh, mượt mà, mềm mại, xanh mượt, xanh đen, óng ả, thướt tha, đen bóng, bạc phơ,…
b) Miêu tả đôi mắt: mắt bồ câu, mắt lá răm, mắt sáng, xanh trong, sâu thẳm, mắt lồi, mắt híp, mắt lươn, mắt cú vọ,…
c) Miêu tả khuôn mặt: chữ điền, trái xoan, hồng hào, lưỡi cày, phúc hậu, thanh tú, tàn nhang, cau có, hầm hầm, niềm nở,…
d) Miêu tả làn da: trứng gà bóc, da mồi, da khô, nhăn nheo, bánh mật,…
e) Miêu tả vóc người: cao lớn, lực lưỡng, thấp bé, loắt choắt, gầy gò, bé nhỏ, lênh khênh, vạm vỡ, béo phì, ngực nở, lùn tịt,…
Phương Bình năm nay vừa tròn 10 tuổi . Vóc người cân đối , khỏe mạnh . Dáng đi nhanh nhẹn , hoạt bát . Mái tóc cắt ngắn gọn gàng . Bạn có khuôn mặt chữ điền , sống mũi thẳng và cao . Trên khuôn mặt bạn thích nhất là đôi mắt sáng và đen . Nơi đó có nét gì thông minh khó tả . Trong lớp khi cô giảng bài bạn chăm chú lắng nghe , vế nhà bạn làm lại ngay . Người ta nói : "Học đi đôi với hành" là vậy .
-----------------------------------hok tốt nha----------------------------------------
Mẹ - một tiếng thật thiêng liêng và cao quý . Và mẹ em cũng vậy . Mẹ em đã ngoài 30 nhưng đối vs em mẹ luông là người rất trẻ . Mẹ có 1 dáng người cao,dù mẹ hơi mập 1 chút nhưng đối vs em mẹ luôn là người đẹp nhất . Tóc mẹ ngang vai ,màu vàng nhạt ,trông rất mượt và đẹp , rất hợp với gương mặt trái xoan của mẹ . mắt mẹ đen huyền ,to sáng như đôi mắt bồ câu . giọng của mẹ hơi khàn nhưng rất ấm , bằng dọng nói ngọt êm đó mẹ đã khuyên bảo em những điều hay lẽ phải . Thế đấy , mẹ của em là như vậy đó . Bây giờ em chỉ ước rằng ,em dc chạy đến bên mẹ , ôm chầm lấy mẹ vào nói :"Mẹ ơi , con yêu mẹ nhiều lắm !"
Năm nay mẹ 45 tuổi, nhưng so với độ tuổi đó em thấy mẹ còn rất trẻ. mẹ có dáng người cân đối mái tóc của mẹ dài thướt tha, đôi mắt đen tròn như mắt bồ câu, miệng đỏ hồng lúc nào cũng cười thật tươi, mũi cao sọc dừa thanh tú, mẹ lúc nào cũng khoác trên mình một chiếc áo lịch sự và hợp với độ tuổi của mẹ.em rất yêu quý mẹ em
a) - Tả sông, suối, kênh: Dòng sông như một dải lụa trắng hữu tình.
b) - Tả đôi mắt em bé: Đôi mắt bé đen tròn như hai hột nhãn.
c) - Tả dáng đi của người: Chú bé vừa đi vừa nhảy như con chim chích xinh xăn dễ thương.
Không như những đứa trẻ khác ngày đầu tiên đến trường với gương mặt sợ sệt, đối với tôi, được đi học là niềm vui sướng không thể tả. Ngồi trên xe tôi cứ hối thúc mẹ chạy nhanh, rồi trông thời gian qua mau để sớm gặp được các bạn mới, tiếng trống trường và các thầy cô. Cũng không có gì ngạc nhiên khi tôi lại vui mừng đến thế, bởi ngay từ 3 tuổi tôi đã được mẹ đưa đến trường. Mẹ tôi là giáo viên tiểu học ngay chính trường tôi đang học. Những lần bà bận việc không trông tôi được, mẹ buộc phải dẫn tôi đến lớp. Lúc đó, mẹ sắp xếp cho tôi ngồi vào bàn đầu cùng các anh chị, tuy không hiểu mẹ giảng những gì nhưng tôi thấy thú vị vô cùng, mong cho đến ngày đủ tuổi đi học
Vốn muốn được chính tay mẹ dạy nên tôi cứ nằng nặc đòi mẹ phải dạy cho mình, mặc dù mẹ tôi đang dạy lớp 5. Bố dỗ dành: "Ráng học giỏi, lên lớp, rồi con sẽ được mẹ dạy. Không ai một bước bay vọt lên trời đâu, phải bước lên từng nấc, con trai ạ!". Nghe lời mọi người trong nhà, tôi cố gắng học thật chăm, đạo đức tốt, lao động cũng chẳng thua ai. Bù lại cho những tháng ngày vất vả đó là năm nào tôi cũng được lĩnh thưởng trong tốp 5 của lớp.
4 năm học trôi qua đối với tôi là một thời gian rất dài, nhưng cũng chóng vánh qua đi. Ngày vào lớp 5 cũng đã đến. Mẹ sắp xếp cho tôi vào lớp 5/2 do mẹ chủ nhiệm. Thế nhưng mọi việc không như tôi mong ước. Khi vào lớp mẹ dạy, tôi mới biết, mẹ không như ở nhà chiều chuộng tôi. Trong lớp mẹ là một giáo viên cứng cỏi, nghiêm túc và không thiên vị một ai.
Tôi nhớ có lần mải lo xem truyện tranh mà quên việc học bài môn văn. Mẹ nhắc nhở: "Ngày mai mẹ sẽ gọi con lên trả bài đấy, không thuộc là xơi trứng ngỗng!". Tôi vẫn dửng dưng trước câu nói ấy vì biết mẹ sẽ không làm thế đối với con mình. Nào ngờ, sáng hôm sau, mẹ kêu ngay tên tôi lên trả bài. Tôi sửng sốt đến đỏ bừng mặt, cầm quyển tập từ từ lên bục giảng lí nhí bảo: "Thưa cô, em không thuộc bài". Mẹ thẳng tay cho tôi điểm 0. Cả lớp trố mắt nhìn tôi và tự đặt câu hỏi. Hôm ấy, về đến nhà, tôi giận mẹ, lao vào phòng đóng cửa không chịu ăn cơm. Mẹ và bà gọi mãi nhưng tôi không trả lời. Lát sau bố về tới, gõ cửa phòng và nhẹ nhàng gọi tôi. Tưởng bố là đồng minh nên tôi mở cửa. Nào ngờ bố chỉ cười và khuyên: "Mẹ làm như thế là đúng, con trai ạ! Con phải hiểu cho mẹ, để là một giáo viên gương mẫu, đòi hỏi phải có đạo đức, yêu nghề và không thiên vị bất cứ một học sinh nào, ngay cả con của mình. Cố gắng học tập để mẹ con không còn phải khó xử, và con cũng đánh tan mọi sự nghi ngờ của bè bạn về việc mẹ mình là cô giáo". Tôi thấm thía lời nói của bố, ngoan ngoãn ra ngoài ăn cơm và không quên khoanh tay xin lỗi mẹ.
Chẳng những mẹ là cô giáo công bằng mà còn có lòng bao dung, thương học sinh như con ruột mình. Tôi đã từng cùng mẹ và các bạn đến thăm lớp trưởng ốm, hay mẹ vận động cả lớp quyên góp tiền ủng hộ học sinh nghèo... Mỗi chủ nhật, mẹ dành ra 2 tiếng để dạy phụ đạo kiến thức khó, chưa hiểu. Suốt năm học lớp 5, tôi mới thấu hiểu tình cảm của mẹ dành cho học trò mình. Những việc làm ý nghĩa đó đã nhân đôi tình yêu thương của tôi dành cho mẹ và cố gắng học thật tốt.
Giờ đây, sau rất nhiều năm ngồi trên ghế nhà trường, được trau dồi rất nhiều kiến thức từ nhiều thầy cô giáo nhưng ấn tượng về người giáo viên lớp 5 khiến tôi không thể nào quên. Dù ở mãi tận đô thành nhưng cứ vào 20-11 hàng năm là tôi thu xếp về thăm gia đình, thăm thầy cô giáo, đặc biệt là tặng mẹ một món quà thật ý nghĩa thay cho lòng tri ân của tôi đối với người. Tất cả những món quà do học sinh gửi tặng, đặc biệt là của tôi, mẹ đều cất giữ cẩn thận, lâu lâu lấy ra ngắm rồi cười mãn nguyện. Những lúc thế, bố hay trêu mẹ: “Cả đời mẹ con làm giáo viên không thiên vị bất cứ ai, nhưng nay về hưu thì ngược lại”. Tôi hỏi bố: “Mẹ thiên vị chuyện gì?”. Bố bảo: “Tất cả những món quà do học sinh tặng, mẹ chỉ ưu ái với món quà của con nhiều nhất thôi”.
Trong gia đình em, mẹ là người mà em yêu quý nhất. Năm nay mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng mẹ còn trẻ lắm. Dáng người nhỏ nhắn. Khuôn mặt trái xoan, rạng rỡ. Mái tóc đen mượt lúc nào cũng được chải gọn gàng. Đôi mắt đen nhánh nhìn em thật hiền từ và đấy trìu mến.Thường ngày mẹ dậy thật sớm để dọn dẹpvà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ nấu ăn rất ngon, em thích nhất món canh bí tôm của mẹ nấu. Tối đến, mẹ thường dạy em học bài, bài nào em chưa hiểu,mẹ giảng cho em ngay. Rồi mẹ đưa em vào giấc ngủ với những câu chuyện thần tiên mà mẹ kể, chắp cánh những ước mơ cho em. Em rất yêu mẹ và cố gắng hái được nhiều bông hoa điểm mười để tặng mẹ.
ciu to, cao
cao to,lực lưỡng,vạm vỡ,mảnh khảnh ,mập mạp,mũm mĩm ,dong dỏng