Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngày xưa, cây cối trên trái đất đều chưa có tên gọi. Trời bèn gọi các cây lên để đặt cho mỗi loại cây một cái tên. Nghe tin đó, đám cây cối mừng lắm và mỗi loại đều cử một cây lên trời để nhận tên
Lên đến trời, trên một bãi rộng, các cây to, nhỏ, cao, thấp đứng chen chúc nhau. Trời ngồi trên một gò cao, lần lượt đặt tên cho các cây to rồi đến cây nhỏ. Trời trỏ tay vào từng cây và đặt tên:
– Chú thì ta đặt tên cho là cây dừa;
– Chú thì ta đặt tên cho là cây cau;
– Chú thì đặt tên cho là cây mít;
– Chú thì tên là cây nhãn;
– Chú thì tên là cây hồng…
Trời nói mãi, mỏi cả mồm mà vẫn chưa hết.
Vì vậy, lúc đầu trời còn nói câu dài. Về sau, trời chỉ nói vắn tắt:
– Chú thì là cây cải;
– Chú là cây ớt;
– Chú là cây tỏi…
Cho đến cuối ngày, khi ông Trời đã mệt, có một nhành cây nho nhỏ hớt hơ hớt hải chạy đến, chỉ xin tên gì cũng được. Nhành cây đó xin lỗi ông Trời đã đến trễ, vì nó phải chăm sóc bà của nó đang bị bệnh. Ông Trời thấy lòng hiếu thảo của nó thì cảm động lắm nên không phạt nó, nhưng ông không thể nghĩ ra được tên gì khác, cho nên ông ngập ngừng:
– Tên của con là… thì là…thì là…
Nhành cây nghe vậy, mừng quá hét toáng lên:
– Ôi tôi có tên rồi ! Tôi là Thì Là!
Nó vui quá nên vội vàng cám ơn ông Trời rồi chạy nhanh về nhà khoe bà của nó, và để xem sức khỏe của bà. Nó nào biết đâu rằng chữ “thì là” không phải là tên ông Trời dự định đặt cho, mà là sự ngập ngừng chưa nghĩ ra được cái tên cho nó.
Từ đó, muôn loài gọi nó là cây Thì Là, hay là Thìa Là. Tuy rằng cái tên đó rất bình dân, nhưng không một loài nào dám chế diễu, bởi vì lòng hiếu thảo của nó đã hơn tất cả các loại cây khác rồi.
Đây mới là sự tích cây thì là:)))

DT chỉ cón vật: Trâu
DT chỉ thời gian: chiều
DT chỉ hiện tượng tự nhiên: gió, nắng


Dưới bóng tre của ngàn xưa- Trạng ngữ
Thấp thoáng- Vị ngữ
Mái đình mái chùa cổ kính- Chủ ngữ
Dưới bóng tre của ngàn xưa là trạng ngữ
Thấp thoáng là vị ngữ
Mái đình mái chùa cổ kính là chủ ngữ

Tham khảo ạ
) Bởi chưng bác mẹ tôi nghèo – Vế NN (nguyên nhân)
Cho nên tôi phải băm bèo thái khoai – Vế KQ (kết quả)
b) Vì nhà nghèo quá – Vế NN
chú phải bỏ học. – Vế KQ
c) Lúa gạo quý – Vế NN
vì ta phải đổ bao mồ hôi mới kiếm ra được – Vế KQ
Vàng cũng quý – Vế NN
vì nó rất đắt và hiếm. – Vế KQ

a)gió thổi là CN1 ào ào là VN2/cây cối là CN2 nghiêng ngả là VN2/bụi là CN3 cuốn mù mịt là VN3/một trận mưa là CN4 ập tới là VN4
(và là quan hệ từ nên ko xác định)
Câu 5: Vào tháng hai (tháng Hai có số ngày ít nhất trong năm, nên tổng thời gian ngủ trong tháng cũng ít nhất).
Câu 6: Loại xe không có bánh thường thấy ở đường ray (tàu hỏa).
Câu 7: Nhà nào lạnh lẽo nhưng ai cũng muốn tới? Nhà băng (ngân hàng).
Câu 8: Hôn mà bị hôn lại gọi là trả lễ.
Câu 9: Tôi chu du khắp thế giới mà tôi vẫn ở nguyên một chỗ, tôi là tem thư.
Câu 10: Từ nào trong tiếng Việt có chín mẫu tự h? Không có từ nào (trong tiếng Việt không có từ nào chứa chín chữ "h").
Câu 11: Bánh gì nghe tên đã thấy sung sướng? Bánh su kem.
Câu 12: Bánh gì nghe tên đã thấy...?Bánh xe
Câu 5: Vào tháng nào con người sẽ ngủ ít nhất trong năm?
(Đáp án: Tháng 2. Vì tháng 2 có 28 ngày)
Câu 6: Loại xe không có bánh thường thấy ở đâu?
(Đáp án: Trong bàn cờ vua)
Câu 7: Nhà nào lạnh lẽo nhưng ai cũng muốn tới?
(Đáp án: Nhà băng)
Câu 8: Hôn mà bị hôn lại gọi là gì?
(Đáp án: Đính hôn)
Câu 9: Tôi chu du khắp thế giới mà tôi vẫn ở nguyên một chỗ, tôi là ai?
(Đáp án: Tem thư)
Câu 10: Từ nào trong tiếng Việt có chín mẫu tự h?
(Đáp án: Chính)
Câu 11: Bánh gì nghe tên đã thấy sung sướng?
(Đáp án: Bánh Khoái, một loại bánh có nguồn gốc từ Huế)
Câu 12: Bánh gì nghe tên đã thấy đau? (Đáp án: Bánh Tét)