K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

19 tháng 1 2022

trả lời cái gì

19 tháng 1 2022

trả lời gì

"Ai trả lời hộ mình thì mình sẽ tích ,và kết bạn với bạn đó nha ^.^ hihihi ''

19 tháng 10 2021

Tl:

k

@TrầnBảoMinhThư

17 tháng 5 2020

Tham khảo:

Music is a very significant aspect in the life of the human being that plays a very vital role in educating, influencing and entertaining people. Although music is a very broad field, it has attracted and influenced many people. In fact, once music is played, it draws the attention of almost every person around. There are wide varieties and forms of music which include gospel, reggae, locals and hip hop among many others.

However, different people from various regions and background have different tastes for music. Some people gospel music, others reggae music while prefer locals to any other form of music. Nevertheless, almost all people have got one thing in common, that is, they are in mad love with certain tunes of music.

How I Came To Know the Song

I am not exceptional when it comes to music. I am very affectionate of music. I love almost all types of music although am very fond of gospel music. However, my most favorite song is a worship gospel by Michael W. Smith entitled, Draw Me Close. This is the song that highly blesses my soul. I was referred this song by my very close friend who first heard it from our local radio stations. I did not hesitate to browse the song over the YouTube.

On hearing the tune, my heart relaxed and calmness overwhelmed my nerves. I felt a sense of joy running down my streams despite the hardships and challenges I was facing after losing one of my beloved pals. Though I was feeling lonely and eradicate from the rest of the word, this song really changed my sad moods.

Importance of the Song to My Life

The beats of the song brings the sense of humility and humbleness in my life. The fact that I love gospel music and more specifically worship songs has played a significant role on the influence of this song in to my life.

Every time I feel lonely, stressed or in bad moods, I just listen to this song which really helps me to overcome my negative feelings and situations and give me courage and strength to face these challenges with boldness. Draw Me Close by Michael W. Smith is really a blessing song which I will ever love to listen every minute of my life.

Chúc bạn học tốt!

25 tháng 12 2018

Trong cuộc đời mỗi con người, chúng ta chắc hẳn luôn có những người bạn giúp chúng ta vượt qua những khó khăn và kề bên mỗi khi gặp chuyện vui cũng như chuyện buồn. Em cũng không phải là ngoại lệ, cũng có một người bạn thân luôn sẻ chia và giúp đỡ mỗi khi em gặp khó khăn. Kha – đó là tên đứa bạn thân nhất của em.

Kha năm nay bằng tuổi em, cũng là mười tuổi. Kha có nước da trắng như trứng gà bóc cùng dáng người thanh mảnh. Lúc nào đến lớp bạn cũng gọn gàng trong bộ đồng phục áo trắng quần đen, mái tóc dài được búi gọn gàng sau gáy. Kha có khuôn mặt bầu bĩnh và đôi mắt biết nói. Đôi mắt bạn to tròn lấp lánh ánh cười luôn cong cong như vầng trăng khuyết, nó như biết nói biết cười, biết sẻ chia mỗi khi em buồn và cổ vũ mỗi khi em gặp chuyện vui. Giọng nói của Kha trong trẻo như tiếng chim vàng oanh mỗi sáng, bạn đừng lầm tưởng rằng giọng nói ấy sẽ chua ngoa nhé. Bởi vì giọng nói ấy rất truyền cảm và vô cùng thu hút. Kha thường kể cho chúng em nghe những câu chuyện ma mà bạn ấy biết, với chất giọng ly kì hấp dẫn, nó luôn làm chúng em hét toáng mỗi khi đến đoạn cao trào. Đổi lấy một tiếng cười vang nhí nhảnh của nó là bộ mặt hoảng hồn của mấy đứa chúng em.

Thú thật lúc đầu em cũng không thích Kha bởi vì người đâu mà vừa học giỏi vừa xinh lại còn hát hay nữa. Không những thế ba mẹ lại rất hay lôi Kha ra để so sánh với em làm em cảm thấy rất bực bội cùng tủi thân bởi chẳng một đứa trẻ nào thích bị bố mẹ so sánh với bạn bè đâu, đặc biệt là trong khi đứa trẻ ấy còn không thích cô bạn kia nữa. Và có lẽ em vẫn sẽ ghét Kha như vậy nếu không có chuyện xảy ra lần đó.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo, từng cơn gió bấc rít gào bên ô cửa sổ khiến em run lên. Chẳng hiểu sao chiều hôm trước em còn khỏe mạnh, chạy từ đầu sân đến cuối sân chơi trò đuổi bắt với anh trai mà ngày hôm sau đã ốm đến không dậy nổi. Em mệt mỏi mở to đôi mắt thẫn thờ nhìn bầu trời xám đen bên ngoài ô cửa, lòng nghĩ thầm cách để đến lớp mà không làm phiền ai. Mùa đông đến, em biến thành con sâu lười ham ngủ, chính vì vậy mà em luôn là nguời ngủ dậy muộn nhất nhà. Ba mẹ thường cùng anh trai em ăn sáng rồi đi học, đi làm em dậy sau nên sẽ ăn sáng sau rồi tự đi học. Nếu không phải hôm nay trường anh em tổ chức làm tình nguyện nên phải đi từ sớm thì nếu không anh sẽ không để em như thế này mà đến trường. Em đang đau đầu định bước xuống giường thì nghe thấy tiếng của Kha vọng từ bên ngoài vào:
- Lan ơi, cậu không đi bây giờ là cậu muộn học đấy!

Em muốn nói thật to cho nó rằng tớ đang bị ốm nhưng lời nói chẳng thể nào thoát ra khỏi cổ họng được. Chờ mãi không thấy ai trả lời, lại thấy đèn nhà em đang sáng, nó tò mò bước vào nhà không quên kèm theo câu: “Cháu xin phép ạ.”. Vào đến phòng em nó hoảng hốt chạy vào, hết sờ mặt lại sờ đến trán:
- Cậu sốt rồi, sao không gọi tớ vào, bố mẹ cậu đâu, anh trai cậu đâu sao cậu ở nhà một mình thế?
- Bố…mẹ…tớ…đi làm. Còn… còn anh tớ đi tình nguyện rồi…khụ..
- Cậu đã ăn sáng chưa? Rồi còn nhà cậu có thuốc không, để đâu chỉ tớ, tớ đi lấy.

Nhìn bộ dạng lo sốt vó của nó mà em ngỡ ngàng, bấy lâu nay em nghĩ Kha cũng chẳng ưa em vậy mà khi em ốm bạn liền lo lắng đến như vậy. Tự nhiên em cảm thấy mình đúng là một đứa bạn tồi, không nhận ra Kha tốt như thế nào mà chỉ theo suy nghĩ riêng của mình mà ghét bạn. Em ngại ngùng đón nhận sự giúp đỡ từ bạn mà vui sướng khi có một người bạn tốt như Kha. Sau khi nấu cháo cho em ăn, bạn còn giúp em uống thuốc và gọi điện xin phép cho cả hai chúng em cùng nghỉ bởi vì chăm sóc em đã khiến bạn muộn giờ học.

Từ hôm ấy ngày nào Kha cũng qua nhà giảng bài cho em, nhờ vậy mà em đã theo kịp bạn bè khi đi học trở lại mà không cần đến sự giúp đỡ của gia sư hay thầy cô phụ đạo thêm. Dù trước đây luôn ham chơi bỏ bê bài tập nhưng sau kỉ niệm lần ấy em đã chú ý hơn và nâng cao được điểm số khiến thầy cô và bố mẹ rất vui lòng. Tất cả là nhờ có sự tận tâm giúp đỡ của Kha, cuối học kì I vừa rồi chúng em đã đứng trong top 10 của lớp và được các thầy cô tuyên dương là đôi bạn cùng tiến đấy!
Em rất yêu quý cô bạn thân của mình và mong muốn tình bạn của chúng em cũng sẽ bển chặt qua thời gian để em có thể lưu lại được những kí ức tuổi học trò khi ở bên bạn bè và gia đình.
 

3 tháng 1 2018

con ốc sên nha bn !

3 tháng 1 2018

con ốc sên

6 tháng 6 2021

trả lời nhiều câu hỏi là đc

thực ra là vậy nè

SP là học sinh olm k đúng cho bạn

GP là giáo viên olm k đúng cho bạn 

để có điểm SP thì cẩn trả lời 1 câu hỏi của người có 10 SP trở lên nha chứ ko phải trả lời nhìu là cứ được

8 tháng 11 2017

Hễ .... mà hả bạn? Bạn viết không dấu nên mình ko hiểu

8 tháng 11 2017

Các bạn ơi mình cần gấp lắm nếu bạn nào thông minh thì giải hộ mình nha

19 tháng 9 2018

Mk tạo câu luôn nha :

 - Bạn Minh có chân trong đội bóng của trường 

( ý là bạn Minh có tham gia vào trong đội bóng đó )

NHỚ K CHO MK NHA ^ _ <

19 tháng 9 2018

chân đồi, chân núi,chân bàn, chân ghế , chân trời ,...

29 tháng 8 2021

Bởi vì buổi sáng sớm em thường tất bật cho việc chuẩn bị ăn sáng và đi học, nên không có thời gian ngắm bình minh ở khu vườn, chính vì vậy mà em đã chọn lúc chiều tà để ra ngắm cảnh hoàng hôn ở khu vườn.

Khu vườn nhỏ do ông nội em đã chăm sóc và trồng trọt từ lâu, trong khu vườn có rất nhiều loại cây, các cây ăn quả thường đã lớn, thân cây rất cao và to, tán xòe ra chiếm đến hơn nửa diện tích khu vườn. Trong khu vườn bố em đã lấy những mảnh đá hoa vụn, đá cuội và những viên gạch xếp thành những lối đi nhỏ trong vườn rất sạch sẽ. Khi mặt trời bắt đầu ngả bóng, ánh nắng dần dịu đi là lúc em được phép ra vườn, khi ấy nắng không còn chói chang và gay gắt, mà những con muỗi cũng chưa tới giờ kiếm ăn.

Em lang thang trong khu vườn, từng ánh nắng của hoàng hôn đang chuyển màu, dần từ màu cam sang màu hồng hồng rồi đỏ lựu. Ánh nắng nhẹ nhàng len lỏi, xuyên qua những cành cây, kẽ lá, dường như còn chút luyến tiếc với khu vườn. Từng đàn chim bay trên trời đang chao đi chao lại, lượn vòng xung quanh để tìm kiếm sự an toàn trước khi sà xuống những chiếc tổ của mình.

Dường như có sự xuất hiện của em trong vườn nên chúng cứ tíu tít ríu rít với nhau, đủ mọi tiếng chim cứ đua nhau hót, trò chuyện rộn ràng cả khu vườn. Dần dần, từ mặt đất bắt đầu tối, mặt trời đang lặn sau lũy tre, chỉ một lát nữa thôi, cả khu vườn sẽ chìm vào đêm tối, chúng cũng sẽ đi nghỉ giống như con người sau một ngày làm việc mệt nhọc.

Em rất yêu khu vườn nhà em, nó không chỉ mang lại không gian thoáng mát, cho hoa thơm, trái ngọt mà còn là nơi để em thả mình vào thư giãn sau một ngày học tập căng thẳng.

k mik nha

Quê hương của em là nơi gắn liền với những cánh đồng, mái ngói và một mảnh vườn nhỏ bé xinh xinh. Đối với em để tìm kiếm một cảm giác bình yên và thư giãn chẳng có gì khó khăn, bởi chỉ cần nằm đung đưa võng và ngắm nhìn từng ánh nắng chiều trong vườn cây ấy là thoải mái nhất.

Chiều tà, đó là khoảng thời gian mà mọi hoạt động cuối ngày đang diễn ra trong sự gấp gáp và nhanh chóng, mọi người ở ngoài đồng thu dọn và trở về nhà. Ông mặt trời lúc này cũng muốn đi nghỉ rồi, chẳng còn chói chang như ban ngày nữa. ánh mặt trời chuyển sang màu hồng, khắp mặt đất và trên những ngọn cây ngập tràn màu hồng. Từng đàn chim bắt đầu từ mọi phương trời trở về tổ ấm, khu vườn tưởng cứ như vậy chìm vào bóng tối, nhưng không, nó bỗng rộn ràng lên tiếng chim ríu tít.

Chúng như đang hỏi han nhau về một ngày kiếm ăn vất vả và chào nhau trước khi chui vào tổ của mình. Những bông hoa râm bụt đang nhẹ nhàng, chậm rãi khéo những chiếc cánh lại, chờ cho ánh sáng ngày mai lại bung nở. Trên những ngọn cây cao, lá nhãn, lá ổi như đang vẫy vùng với gió mát, sau một ngày phơi nắng, chiều tà cùng gió thoảng từ ngoài đồng về khiến chúng không ngừng nhảy múa. Những quả bưởi dưới tán cây đang dần chuyển từ màu xanh nhạt sang xanh sẫm rồi chỉ chốc lát nữa thôi, tất cả sẽ là một màu đen. Nằm trên võng, khẽ đung đưa, em cảm giác như những cành cây đang đưa võng cho mình, nhẹ nhàng và tình cảm. Rồi tới giờ nấu cơm, thi thoảng lại có cơn gió đưa mùi khói của rơm rạ tới khu vườn, bị khu vườn giữ lại, mãi mới xua tan đi.

Em rất thích ngắm vườn cây khi chiều về, đó là khoảnh khắc kết thúc một ngày và là lúc để em nghĩ tới những dự định cho ngày mai.

Viên phấn nhé

26 tháng 9 2021

viên phấn