Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ví dụ : lao xao , anh ánh , ào ào , rào rào , âm ấm ,.....
Thể thơ lục bát
ND: Nói về công lao như núi, biển của cha mẹ dành cho con cái và nhắc nhở con cái phải có hiếu với cha mẹ
Bạn lên phần hỏi đáp,có thấy ai muốn kết bạn thì bạn vào trang cá nhân của họ ấy.Nếu bạn thấy ai mà bạn muốn kết bạn thì bạn chỉ cần bấm vào phần kết bạn của họ thôi.Nó ở đầu tiên góc trái ấy.Còn nữa,nếu bạn ko biết thì sao ko lên phần hướng dẫn ấy,đây là diễn đàn,bạn đăng mấy câu hỏi như thế này sẽ bị mọi người trách đấy.Lần sau bạn hỏi thì hỏi cái khác nhé.
Hok tốt
^_^
Bạn lần sau nên hỏi bài nhé,như thế mọi người sẽ ko trả lời bạn đâu.Mình thấy bạn mới hỏi trên diễn đàn lần đầu nên mình sẽ giúp thôi chứ lần sau mình sẽ ko giứp những câu hỏi thế này đâu á.
Hok tốt
^_^
Mỗi loài hoa đều mang trong mình một sắc đẹp riêng, một ý nghĩa riêng. Như: Hoa phượng đỏ rực một góc trời mỗi khi hè về; Hoa sen như một nàng tiên đang ngồi chơi trên mặt hồ; Hoa đào thì xinh xắn, tạo dáng lúc Tết đến Xuân về;... Nhưng đối với em, loài cây mà mang nhiều ấn tượng sâu sắc nhất vẫn chính là loài hoa hồng. Hoa hồng là nữ hoàng của các loài hoa bởi sự quyến rũ từ bộ đầm dạ hội đỏ thắm. Khi nhìn từ xa đến gần bộ đầm đó toát ra vẻ sang trọng khó tả nổi. Mà loài cây này cứ mỗi lần ra bông nào thì bông ấy đẹp mê hồn. Mỗi bông hoa là mỗi nàng công chúa xinh đẹp, kiều diễm. Lớp lớp những cánh hoa đỏ tươi như những bậc thang. Khi chạm vào, ta cảm nhận được sự mịn màng, mượt mà như tơ lụa, kết vào nhau tạo nên bông hồng duyên dáng.
~ Huhuhuhu, sợ thiếu quá ( có khi thừa ), nếu thấy còn thì bạn viết thêm zô nha ~
( Cho mình xin lỗi, mình cũng dám chắc là mik gạch đúng 100% đâu ) TwT
" Rừng cọ ơi ,rừng cọ !
Lá đẹp ,lá ngời ngời
Tôi yêu ,thương vẫn gọi
Mặt trời xanh cua tôi "
Khổ thơ trên được trích ra từ bài thơ ''Mặt trời xanh của tôi '' của nhà thơ Nguyễn Viết Bính . Qua những hình ảnh rừng cọ xanh tươi đẹp gắn bó thân thuoc với tác giả , khổ thơ ấy đã bộc lộ tình cảm thiết tha yêu quý của tác giả đối với rừng cọ của quê hương. Tác giả trò chuyện với rừng cọ như trò chuyện với người thân ("Rừng cọ ơi! Rừng cọ!"), tả những chiếc lá cọ vừa đẹp vừa ngời ngời sức sống. Hình ảnh "Mặt trời xanh của tôi" ở câu thơ cuối không chỉ nói lên sự liên tưởng, so sánh chính xác của tác giả (lá cọ xoè những cánh nhỏ dàI trông xa như "mặt trời" dâng toả chiếu những "tia nắng xanh") mà còn bộc lộ rõ tình cảm yêu mến và tự hào của tác giả về rừng cọ của quê hương.
Từ đa nghĩa
Vì nghĩa gốc của nó là hành động di chuyển nhanh bằng 2 chân còn nghĩa chuyển thì ví dụ như là " Chiếc đồng hồ đang chạy" , thì từ "chạy" ở câu này lại là máy móc hoạt động
Khổ thơ trên bộc lộ tình cảm thân thương, mến yêu, tự hào của tác giả đối với rừng cọ của quê hương qua phép điệp "rừng cọ", "lá" Người đã thể hiện vẻ đẹp của cây cọ cho đọc giả thấy. Đồng thời nhà thơ còn tinh tế sử dụng phép hoán dụ "mặt trời xanh" để chỉ đến rừng cọ là điều đặc biệt trong tim Người càng cho thấy em thấy một tình thương da diết chân thật!.
có nhé
phải