Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
2 tháng nữa ... xa xôi quá
bạn thử tự tay làm bó hoa bằng giấy xong bọc lại ... chỉ zậy thui
BẠN KIẾM Ý TƯỞNG TRÊN YOUTUBE DƯỢC MÀ.
BẠN CÓ THỂ LAMMF 1 ĐÓA HOA BẰNG GIẤY NÈ, ....
CÓ NHIỀ Ý TƯỞNG HAY TRÊN YOUTUBE LẮM BẠN ƠI.
CHÚC BẠN THÀNH CÔNG.
~GOOD LUCK~
Em vẫn nhớ trương xưa
Lời thầy cô
Bụi phấn
Mình đã lọc vài bài nên xin 1 cái k đc chứ?
Tiết học cuối cùng
Tháng 5 ko trở lại
Những ngày học cuối
Lời thầy cô ,.....
Đêm nay mưa lớn, gió rít từng cơn lạnh buốt. Mẹ em mê man trong cơn sốt cao 40 độ. Nhìn gương mặt xanh xao của mẹ, lòng em như thắt lại. Thương mẹ vô cùng. Cũng chỉ vì mẹ làm việc quá sức...
Ước gì mẹ khỏi ốm thì tốt biết mấy!
m thiu thiu ngủ...Bỗng một cô tiên mặc váy xanh hiện ra thật hiền từ hỏi:
-Ta cho con một viên ngọc ước rất quý giá. Con ước đi! Ước điều mà con muốn nhé!
-Cháu...cháu ước mẹ cháu khỏi ốm ạ!
-Cháu quả là người con hiếu thảo. Được cô sẽ giúp cháu
Nói xong, em chưa kịp nói lời cảm ơn thì cô đã phất cây đũa thần. Mẹ em tỉnh lại, khỏe mạnh như xưa.
Em cảm ơn rối rít. Cô tiên xanh biến mất...
*Điều ước thành sự thật
-Mẹ khoe lại, hồng hào như xưa
-Mẹ lại nấu món ăn ngon cho em
-Mẹ vuốt ve bàn tay bé bỏng của em, chải tóc và tết tóc cho em thật khéo
-Mẹ lại dạy em học, kể chuyện cho em
Những tia nắng vàng của buổi sớm mai làm em tỉnh giấc. Thì ra là một giấc mơ đẹp
-Mẹ đã dậy: "Mẹ đỡ nhiều rồi. Con lấy cho mẹ bát cháo nhé!"
Em mừng quá. Phải chăng điều ước đó đã thành sự thật?
Nếu có cô tiên tặng viên ngọc điều ước em chỉ muốn ước cả thế giới này ai cũng giàu có hạnh phúc ai cũng chiều chuộng con cái ai cũng có bố mẹ ai cũng ko bị bệnh tật nhà nào cũng vui vẻ luôn kết đoàn với nhau chăm chỉ lao động.Nhưng đó hoàn toàn là giấc mơ.
HOK TỐT CHO MÌNH 3 K ĐI PLEASE
Mình thấy như vậy là cô giáo của bạn thiên vị. Còn thằng Lượng thì lôi nó lên phòng hiệu trưởng, nói thẳng với thầy ( cô ) hiệu trưởng coi lại camera của lớp, đuổi học nó luôn. Ngoài ra, bạn còn tranh thủ canh giờ ra về để mách bố mẹ nó. Nó mà ở lớp mình là mình đ** sợ nó ( tại mình là lớp trưởng ). Mình sẽ " xử lý " nó như thế này ( bạn có thể áp dụng ) :
Me : Lượng!
Nó : Gì? Kiếm chuyện à?
Me : No, tui có cái này cho ông.
Nó : Có gì, nói lẹ!
Me : Theo tui.
Mình đã mách thầy hiệu trưởng và thầy đã đi xem camera hoặc theo dõi thằng Lượng từ trước.
Mình lừa nó đến gặp thầy hiệu trưởng.
Đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp ( lúc đó nên cố gắng đứng sau nó ) rồi đột ngột đá mạnh nó 1 cái đến chỗ thầy hiệu trưởng ( mình đứng cách thầy hiệu trưởng một khoảng cách thích hợp để nó không để ý. Nếu mình đứng gần thầy hiệu trưởng thì nó sẽ biết mánh khóe của mình và nó sẽ đập mình ).
Còn kết quả nó bị gì thì tất nhiên sẽ là... tùy cách xử của hiệu trưởng ( có thể là nhéo tai nó lôi vào phòng của thầy với bố mẹ nó và... đuổi học ngay lập tức. Về nhà thể nào nó cũng được bố mẹ thưởng cho mấy roi à. )
Ngoài ra, các bạn cũng nên biết cách tự vệ.
Hi vọng cách của mình sẽ trị được nó nhé!
Đó là tiền : Nó làm cho con người mù mắt. Con người có thể bán cả con của chính họ chỉ để có tiền .
Mọi người nghe bài HOA RƠI CỬA PHẬT - NIGHTCORE ĐI !!!
Chỉ còn ít ngày nữa thôi là em sẽ phải xa mái trường Tiểu học Đại Đình yêu dấu – nơi đầu tiên đã đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá! Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỉ niệm thân thương suốt năm năm học
Tất cả đang dần xa, dần xa, tiễn em lên ngôi trường mới: trường Trung học cơ sở. Song, có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ về mái trường này sẽ không bao giờ có thể phai mờ trong em.
Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em đến trường. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng vô cùng háo hức. Đến nơi rồi. Ngôi trường sao mà lớn thế! Người nào cũng lạ. May ra lác đác có vài đứa học cùng mẫu giáo là quen quen. Rụt rè, em nép mình đằng sau lưng mẹ. Cũng như em là mấy đứa học trò mới cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân. Chỉ có những cậu con trai là bình tĩnh, lại còn nô đùa trên các dãy phòng học nữa chứ.
Vào lớp Một, em được học cô Hoa. Cô Hoa là một cô giáo dạy giỏi, nghiêm khắc mà cũng rất dịu dàng và yêu học sinh. Cô như mẹ em vậy. Và thế là từ đó trở đi, thế giới rộng lớn dần được mở ra trong trí óc non nớt của em. Cô đã giảng dạy cho em thật nhiều điều. Em biết đọc, biết viết, biết làm toán, viết văn – điều mà em không thể làm được khi học ở mẫu giáo, chỉ biết vui thì cười, buồn thì khóc nhè làm nũng bố mẹ.
Nhớ lại những câu chuyện đó, lòng em cứ xao xuyến mãi. Em giờ đã khác xưa nhiều . Em đã lớn hơn, đã sắp trở thành một cô học sinh cấp 2. Sắp xa mái trường chứa đựng biết bao tình cảm về một thời học trò đầu tiên, em cảm thấy lưu luyến quá . Em sẽ chẳng còn được thấy cảnh những đám bạn khoác vai nhau, hò hét trên sân trường này. Sẽ chẳng còn được hoà mình vào những trận chiến xảy ra ở cái tuổi mới lớn trên sân trường này nữa. Lại còn cánh cổng xanh. Đó là nơi em vẫn đợi mẹ sau mỗi buổi học … Tất cả… tất cả… Em sắp phải nói lời chia tay.
Được lên lớp Sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời ‘‘cảm ơn’’ và một lời ‘‘xin lỗi’’.Cảm ơn các thầy cô đã dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải . Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã để các thầy cô nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, chúng em đâu có biết được sự vất vả của thầy cô. Cho đến giây phút này, chúng em – những cô cậu học trò lớn tuổi nhất trong trường mới nhận ra điều đó có ý nghĩa thật đẹp biết bao.
‘‘Mái trường ơi, xin cho em được gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu .Những bài giảng của mỗi thầy cô sẽ mãi là hành trang quan trọng trên chặng đường học tập đang chờ đón em phía trước. Tạm biệt thầy cô, các em khối 1,2,3,4. Sẽ có một ngày em trở về nơi đây…’’
Thời gian thấm thoát thôi đưa , mơi ngày nào em còn nép sau lưng mẹ đi dự buổi lễ khai giảng hồi lớp 1 mà bây giờ sắp phải nói lời chia tay , lời tạm biệt với mái trường Tiểu học thân yêu .
theo mình nghĩ món quà không quan trong là đẹp hay xấu ,quan trọng là tấm lòng của bạn,một nụ hôn dành cho cô giáo,thầy là một món quà hay ý nghĩa,hay là một lá thư bằng cả tấm lòng với thầy cô .(mình đã gửi thư tay cho cô và...cô đã khóc )
1 nụ hôn