Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1 . Tác giả so sánh Quê Hương với Chùm Khế Ngọt và So sánh Quê hương với đường đi học
+ So sánh với Chùm Khế Ngọt: -> QH là những kỷ niệm tuổi thơ hằn sâu trong ký ức, quê hương là những tháng ngày vui đùa cùng lũ bạn, là vị ngọt thân quen còn đọng nơi đầu lưỡi
+ So sánh với Con đường đi học: -> QH là những gì không gian thân quen và gần gũi nhất, gần gũi và bình dị nhất, gắn bó với ta
Tác giả so sánh Quê hương với những điều thân quen bình dị nhất
=> Nhờ biện pháp tu từ so sánh trên mà người đọc cảm nhận quê hương không trừu tượng xa lạ mà trở nên gần gũi, thân thiết với tuổi thơ. Cũng qua biện pháp tu từ so sánh trên mà người đọc cảm nhận tình yêu quê hương của tác giả chân thành, mộc mạc…
2 . Bn vào link này nha , mk ko cs thời gian vt : https://olm.vn/hoi-dap/detail/104803951006.html
Biện pháp tu từ so sánh. so sánh quê hương như chùm khế ngọt, con đò nhỏ. Làm thổ lộ mền yêu quê hương vô bờ của tác giả, giúp người đọc hiểu thêm nhiều suy nghĩ của tác giả về quê hương .
Sorry bài 2 thì mình chịu😓
Cấu tạo của bài văn " Nắng trưa "
a) Mở bài: từ Nắng cứ.......đến mặt đất.
+ Nội dung: Nhận xét chung về nắng trưa.
b) Thân bài:
- Đoạn 1: Từ buổi trưa.......đến bốc lên mãi.
+ Nội dung: Hơi đất trong nắng trưa dữ dội.
- Đoạn 2: Từ tiếng gì........ đến khép lại.
+ Nội dung: Tiếng võng đưa và câu hát ru em của chị trong nắng trưa
- Đoạn 3: Từ Con gà........đến lặng im.
+ Nội dung: Tả con vật và cây cối trong nắng trưa.
- Đoạn 4: Từ ấy thế mà.......đến chưa xong.
+ Nội dung: Hình ảnh của người mẹ trong nắng trưa.
c) Kết bài: Từ thương mẹ.......đến mẹ ơi!.
+ Nội dung: Cảm nghĩ về mẹ.
Viết bài văn miêu tả cảnh vào thu. Yêu cầu: biết dùng từ, đặt câu, viết văn lưu loát. Bài văn có đầy đủ kết cấu 3 phần, hành văn lưu loát, sinh động, thể hiện cảm xúc người viết. Về cơ bản, phải nêu được các nội dung sau:
a. Mở bài (0.5đ)
- Giới thiệu cảnh mùa thu đến trên quê hương em. Nêu cảm nhận chung về cảnh vật trong thời khắc giao mùa (vào thu).
b. Thân bài (9đ)
- Tả khái quát cảnh vào thu trên quê hương em: thời gian, cảnh vật, không khí... (1đ)
- Tả một số cảnh tiêu biểu làm nổi bật nét đặc trưng của mùa thu: ánh nắng, bầu trời, gió, cây cối, hương thơm ... (2.5đ)
- Chọn một vài hình ảnh tiêu biểu để tả kĩ: nắng sớm, bầu trời xanh ngắt, những cơn gió se lạnh, những làn sương mỏng manh giăng mắc trên đường thôn ngõ xóm, hương thơm ngào ngạt của những chùm trái chín... (2.5đ)
- Cảm xúc cụ thể của bản thân khi được chứng kiến khoảnh khắc giao mùa tuyệt vời từ hạ sang thu. (1đ)
- Kỉ niệm đáng nhớ của em trong thời khắc đặc biệt giao mùa đó. (1đ)
- Sử dụng các biện pháp tu từ đã học vào miêu tả (1đ)
c. Kết bài (0.5đ)
- Nêu cảm nghĩ về cảnh được tả: yêu mến, gắn bó,...(thêm yêu mùa thu quê hương)
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đông. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất. Dưới cái nắng như thiêu như đốt như đổ lửa ấy, ai cũng muốn trốn trong bóng râm. Thế mà, bố mẹ em vẫn phải ra sân nóng như cái chảo rang ấy để dũi thóc, gẩy rơm, mặc cho mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt đỏ bừng hằn rõ nỗi vất vả, mệt nhọc. Nhưng nếu không có cái nắng trưa này thì liệu sân thóc kia sẽ ra sao? Rơm rạ kia sẽ thế nào? Còn quần áo củi lửa nữa chứ,...
Tôi thầm cảm ơn buổi trưa hè, cảm ơn người nông dân, cảm ơn bố mẹ đã một nắng hai sương để làm ra hạt thóc vàng nuôi tôi khôn lớn.
Bài văn tả cảnh biển. Theo trình tự thời gian .sử dug bien phap so sanh
1, Đoạn văn miêu tả cảnh biển vào buổi sớm ,buổi chiều
2, Cảnh được miêu tả theo trình tự thời gian từ Sáng đến Chiều .Tác miêu tả như vậy để tái hiện lên cảnh đẹp của biển vào các không gian khác nhau .
3, Biện pháp nghệ thuật được sử dụng là So Sánh
"Những cánh buồm nâu trên biển được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh."
"Biển lặng đỏ đục, đầy như mâm bánh đúc,.."
"loáng thoáng những con thuyền như những hạt lạc ai ai đem rắc lên trên."
Trong ký ức ấu thơ đẹp đẽ của em, hồi còn sống ở dưới quê cùng ông bà nội thì khoảnh khắc vui chơi vào những trưa hè đầy nắng và gió ở làng quê Việt Nam là để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai mờ nhất theo thời gian. Em còn nhớ như in cảnh buổi trưa hè ở làng quê hồi đó, một khung cảnh có lẽ cả đời em cũng không bao giờ có thể quên được. Mà nó sẽ luôn luôn khắc sâu trong tâm trí em, trở thành một miền ký ức không bao giờ bị lãng quên trong tiềm thức. Cảnh buổi trưa hè ở làng quê Việt Nam mới đẹp và lộng lẫy biết chừng nào!
Chao ôi! Cảnh buổi trưa hè ở làng quê Việt Nam mới đẹp và lung linh, rực rỡ biết bao nhiêu! Hôm đó, em cùng chúng bạn rủ nhau buổi trưa ra ruộng đồng để bắt cào cào, châu chấu, hái hoa bắt bướm. Đó có thể coi là trò chơi không thể thiếu được của tuổi thơ trẻ con gắn liền với bờ trưa thuở ruộng từ xưa tới nay. Cảnh buổi trưa hôm đó mới thực sự là tuyệt vời biết bao nhiêu. Mặt trời mùa hè vào giữa trưa thì lên đúng đỉnh đầu người. Bóng người và bóng cây cối trùng luôn người thật và cây thật. Ánh nắng gay gắt, chói chang, tràn ngập khắp cả không gian, đất trời. Ánh nắng trưa hè như rót mật ở con đường làng quanh co, gập ghềnh, khúc khuỷu của quê em. Những ti nắng còn chiếu lan qua những bóng cây bưởi, cây xoài, hay tán tre hệt như những cậu bé tinh nghịch, nhảy nhót truyền từ cành này sang cành khác. Những tia nắng còn phản chiếu trên mặc dòng sông quê ôm lấy xóm làng, vườn tược như đính cườm, rải ngọc vậy. Trông mới thật lộng lẫy làm sao! Buổi trưa hè ở làng quê không hề yên tĩnh mà rất nhộn nhịp âm thanh. Âm thanh của những chú dế lấp sau vòm lá xanh rì rào, rì rào tạo nên một bản giao hưởng nghe thật là vui tai. Đó còn là âm thanh của những bác nông dân, tranh thủ cái nắng gắt của trưa hè vội vàng mang thóc ra sân, ra đường phơi. Mọi người nói chuyện ríu rít, nô nức. Còn lũ trẻ em chúng em thì thi nhau vào bụi rậm, đồng cỏ để bắt cào cào, châu chấu. Mọi thứ mới thật là thú vị làm sao!
Cảnh buổi trưa hè ở làng quê Việt Nam mới đẹp và lung linh, óng ánh sắc màu biết bao. Những kỷ niệm ấn tượng như vậy sẽ mãi mãi không bao giờ nhạt phai trong ký ức tuổi thơ của em.
Tham khảo:
Tôi đã đi nhiều nơi trên đất nước, những vùng thị thành giàu có cho đến những vùng nông thôn bình dị, nhưng nơi mà tôi thấy đẹp nhất vẫn là nơi tôi sinh ra và lớn lên - quê hương tôi.
Quê hương tôi là một vùng quê trù phú, tốt tươi. Vào những ngày nắng nóng oi bức, tôi rủ lũ bạn ra rừng bạch đàn hóng mát. Mắc võng trong rừng bạch đàn, nghe tiếng lá cây thầm thì, nhìn con sông êm ả chảy xuôi mà lòng tôi có cảm giác sảng khoái lạ thường. Nhìn lên trời cao, trời xanh biếc không một gợn mây, cao và rộng. Những khoảng trời bình yên như được nhuốm màu vàng của nắng lung linh, huyền ảo. chỉ thấy mấy chú bướm vàng mải chơi, quên cả đường về. Gió lên, mát rượi. Gió làm những khóm cỏ rung rinh, làm con diều bay cao vút, mang theo những ước mơ, những khát vọng của chúng tôi. Diều cũng là một niềm vui của trẻ thơ. Xa xa, chúng tôi nhìn thấy một vườn lựu, hoa đỏ thẫm giữa những chùm lá xanh mướt. Hoa lựu như những hạt nắng được chiếu vào vườn để làm cho khu vườn thêm rực rỡ. Cả khu vườn như một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp!
Quê hương tôi thật đẹp! Tôi yêu quê nhiều lắm!
”Hôm nay trời nắng như nung
Mẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày
Ước gì em hóa thành mây
Em che cho mẹ suốt ngày bóng râm’’
Nghe cô giáo đọc những vần thơ này, lòng em rưng rưng nhớ đến người mẹ thân yêu của em cũng có những trưa tháng sáu cấy lúa trên đồng.
Đó là một buổi trưa hè, trên cánh đồng Chùa. Mẹ em vẫn cặm cụi thoăn thoát ra mạ để cấy hết thửa ruộng cho kịp vào vụ. Chao ôi, Cái nắng oi ả của những trưa tháng sáu thật kinh khủng. Mọi vật dường như cháy dần dưới ánh nắng mặt trời chói chang. Mặt ruộng nóng hổi như đang nằm trong một cái nồi đun khổng lồ. Thỉnh thoảng có vài con cá cờ nổi lên mặt nước như không thể chịu nổi cái nóng khủng khiếp. Những chú cua đồng tuy có bộ áo giáp bao bọc xung quanh nhưng cũng đành bó tay, phải trồi lên bờ tìm nơi mát mẻ nghỉ ngơi.
Ấy vậy mà mẹ phải vơ lấy cái nón cũ, đội lên đầu, bước ra đồng trong nắng gay gắt để cấy nốt thửa ruộng này. Bóng mẹ in tròn trên thửa ruộng. Nó có lúc vỡ vụn ra, rồi thu lại, di chuyển từ đầu bờ này đến đầu bờ kia. Mẹ một tay cầm nắm mạ, taykia thao thóa đưa những rảnh mạ cắm xuống bùn thoan thoắt. Dáng mẹ gầy gầy xương xương nhưng có gì đó rất rắn chắc và khắc khổ. Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi! Em thấy, trên đồng không mông quạnh, không có một bóng cây, bóng dâm nào cả. Chỉ có bùn đất bám vào đôi chân mẹ và mạ non xanh mơn mởn như đang cháy xém đi vì nắng. Mẹ vẫn cần cù , miệt mài để cấy những hàng mạ thẳng đều và trong mẹ mơ ước một mùa vàng bội thu, hạt gạo thơm ngon. Qua rặng tre dài, bóng mẹ chập chờn, mồ hôi ướt đẫm lưng áo, những giọt mồ hôi lăn xuống đôi má nóng hổi của mẹ ngày càng nhiều. Đôi mắt tinh nhanh của mẹ không hề bỏ sát bất kì một chỗ dày, chỗ mỏng nào. Tất cả những cây lúa tương lai đều thẳng tắp, trông thật đẹp. Một lát sau, như chừng đã làm xong công việc. Mẹ về nhà với một vẻ mệt mỏi nhưng tràn đầy hạnh phúc.
Em rót bát nước chè xanh cho mẹ. Em lấy khăn cho mẹ lau mồ hôi. Khuôn mặt mẹ rạng ngời có vẻ như cháy xạm vì nắng. Mẹ vẫn nở nụ cười mãn nguyện. Nụ cười của mẹ xua đi hết cái mệt mỏi của cái nắng hè.
Mẹ em là vậy. Em biết mai này có được hạt gạo trong ngần thì trong đó có vị mặn chát của mồ hôi mẹ những trưa tháng sáu trên đồng làng. Ôi! Mẹ mới vất vả làm sao! Em thương mẹ nhất trần đời
ai giúp mình trả lời câu này với
hepl me pleas