K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 11 2018

Tắm mưa á? Có thể nói đó là một trò nghịch của tuổi thơ. Mỗi khi mưa, em thường chạy sân đùa nghịch dưới làn nước mát lạnh.Em còn ảo tưởng cầm gậy ra đánh chém nhau với mua. Kết quả em đã thăng thiên vì bị sốt nặng.

12 tháng 11 2018

Những hạt mưa ào ào tuôn xuống, cả thành phố chìm trong một màn mưa trắng xóa. Không khí như được ướp trong hàng ngàn tinh thể nước. Lạnh và mát trong. Lâu lắm rồi mới bắt gặp Sài Gòn mưa như thế này. Nhìn những hạt mưa tí tách trên mái hiên, phía trước là một khoảng không mờ mịt, lại cho phép bản thân ngược dòng thời gian về những ngày còn bé thơ, mỗi lần trời mưa là lại í ới cùng lũ bạn ra nghịch nước, tắm mưa. Tắm mưa, người thì không sạch được bao nhiêu, nhưng nụ cười trẻ thơ lấp lánh thì không gì có thể đổi lại được.

Nếu thanh xuân là từ mà khi nghĩ đến, người ta cảm thấy rạo rực xen lẫn cùng với sự xót xa, tiếc nuối, thì tuổi thơ lại là điều làm người ta mỉm cười hạnh phúc khi nghĩ về. Đó là cả một khoảng trời bình yên, vô tư, khi những lo toan hay bồng bột của tuổi trưởng thành còn cách chúng ta thật xa và thật lâu.

Tuổi thơ là những ngày được nô đùa cùng chúng bạn, được khóc, được cười một cách chân thật nhất. Kí ức về những ngày mưa rơi, được chạy ào ra, thích thú đùa giỡn mà không lo sợ đau ốm hay nước mưa không sạch. Đường phố vắng xe cộ ngược xuôi, chỉ có những đứa trẻ tha hồ rượt đuổi nhau dưới trời mưa, không chút ưu tư và phiền muộn.

Những con sông quê nước cuồn cuộn chảy mỗi mùa mưa về, nhưng ngày ấy, những lũ trẻ đâu biết gì là sợ, vẫn cứ hò hét nhau ra khúc sông mà nhảy xuống, nước mưa hòa lẫn nước sông, tiếng mưa ào ào hòa cùng tiếng cười trong trẻo của trẻ thơ. Khung cảnh ấy, có lẽ mỗi lần nghĩ đến, không chỉ bản thân mình mà những ai đã từng trải qua đều có chung một cảm giác: hạnh phúc.

Mỗi lần mây đen bắt đầu kéo đến, tiếng sấm ầm ầm báo hiệu một cơn mưa lớn là lũ trẻ lại ra sức năn nỉ ba mẹ cho được tắm mưa. Không hiểu những lần tắm mưa ấy có sức cuốn hút như thế nào, mà những đứa trẻ chúng tôi lại say mê đến thế.

Nước mưa tuôn xuống từ máng xối cũng được tận dụng để đắp bờ, ngăn đê. Khoảng sân trước nhà là cả một khoảng trời cổ tích đầy hấp dẫn. Đó là nơi cùng với lũ trẻ hàng xóm nắm tay trên đường sình lầy trơn trợt và được ôm nhau cùng té nhào mình mẩy đầy bùn đất rồi cười thích thú.

Có lẽ, kí ức về những lần tắm mưa, về tuổi thơ không thể quay trở lại ấy, là kí ức êm đềm nhất trong suốt những năm tháng sau này. Dẫu cho sau những lần tắm mưa, có thể bị ốm hơn một tuần mới khỏi. Nhưng nếu mưa lại rơi, bạn bè lại réo gọi thì vẫn sẵn sàng lao vào cơn mưa, mặc kệ lời mẹ mắng ba rầy. Tắm mưa, tuổi thơ của người Việt Nam, cùng với những trò khác như thả diều, bắn bi, trốn tìm, chiều thong thả trên lưng trâu,…

Tận những ngày sau này, khi lũ trẻ chúng tôi đã lớn khôn, đã không còn bị cấm cản bởi ba mẹ, có thể thoải mái chạy ra khiêu vũ cùng mưa, nhưng chính chúng tôi cũng cảm thấy cơn mưa ấy không còn hấp dẫn như những ngày xưa ấy.

TRẺ CON thích tắm mưa, cùng lũ bạn hàng xóm reo vui dưới những cơn mưa, đùa nghịch và vui cười vô tư lự, nhảy lên những chiếc xe đạp hò hét, phóng đi trong mưa cho nước mưa tạt vào mặt thích thú… LỚN LÊN ta cũng tắm mưa, nhưng mưa bây giờ không còn đọng lại tiếng cười vui mà bao giờ cũng là những nỗi niềm bâng khuâng. Ta lớn lên, ta yêu mưa theo cách của người đã trưởng thành, ta cũng phóng xe, mưa cũng tạt vào nhưng là để cho tỉnh những mộng mị giữa đời thường trắc trở, ta cũng tắm mưa, nhưng không phải để reo hò, mà để lặng đi che giấu những giọt nước mắt.

Nước mưa đối với trẻ con có vị ngọt của tiếng cười, có mùi thơm của tình bạn bè không toan tính và có màu hồng tươi vui của tuổi trẻ. Còn mưa với những người đang lớn lại có vị mặn của nước mắt, có mùi đắng chát của sự đời bất công và có màu xám của những sóng gió trong lòng người....

Sài Gòn mưa rơi tí tách, lại muốn chạy ra tắm mưa, bỏ mặc những lời thì thầm, chỉ trích. Nhưng rồi nhận ra đâu còn ai để thích thú chơi đùa cùng cơn mưa. Nếu có tour du lịch mùa hè, không ao ước đi xa xôi, chỉ mong muốn được một lần quay lại những cơn mưa mùa hè ấy, để được một lần hạnh phúc thật sự. Cơn mưa này, liệu có mang tôi quay lại tuổi thơ?

30 tháng 9 2017

Hai câu thơ rất hay, rất đẹp và rất có cảm tình. Mưa xuân thường đến rất nhẹ nhàng, êm ái như gieo vào lòng người những xuyến xao. Mưa xuân đến, hoa xoan rụng từng lớp, từng lớp vẽ nên một bức tranh quê trong tiết trời ấm áp của mùa xuân, song âu đó cũng là cảm xúc của tác giả về quê hương của mình, cách khắc sâu tâm hồn của bài thơ vào trái tim độc giả.

Đặc điểm: không có cấu tạo đầy đủ về mặt ngữ pháp nhưng không có từ ngữ nào có thể thay thế được

14 tháng 3 2023

bptt nói quá 

nhân hoá:quạ,sáo tắm

Cho biết nội dung  ý nghĩa của câu tục ngữ sau

Quạ tắm thì ráo, sáo tắm thì mưa

lúc đang mưa mà thấy quạ tắm là trời sắp tạnh, khi nắng ráo mà thấy sáo tắm thì trời sắp trở mưa [một kinh nghiệm thời tiết

Có công mài sắt có ngày nên kim

Câu tục ngữ trên muốn khuyên nhủ chúng ta khi làm bất cứ việc gì cũng đều cần  lòng kiên trì cũng như sự quyết tâm để thực hiện.  sự kiên trì thì dù là việc gì cũng  thể đạt được thành công như mong muốn.

Được mùa cau , đau mùa lúa

Kinh nghiệm trồng trọt của bà con nông dân: Năm nào được mùa cau thì lúa sẽ mất mùa.

Mưa tháng ba hoa đất,mưa tháng tư hư đất

Ngày xưa, một năm nhân dân ta chỉ làm hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ mùa (vụ mười). Tháng ba nắng hạn, ruộng đồng khô cạn, khi lúa đang trổ đòng đòng. Mưa tháng ba đối với nhà nông là ‘cơn mưa vàng’ làm cho lúa tốt bời bời, bội thu. Trái lại, trong tháng tư, lúa sắp chín, khoai đỗ sắp thu hoạch, nếu mưa nhiều sẽ gây nhiều thiệt hại lớn cho nhà nông

Ăn trông nồi ngồi trông hướng

Ăn trông nồi” khuyên nhủ mỗi người về cách cư xử đúng mực trong ăn uống, khi ta ăn, cần phải biết giữ chừng mực, không nên ăn quá nhiều, ăn hết phần của người khác, đặc biệt là khi có những người lớn tuổi.

Ăn phải nhai nói phải nghĩ

Ăn phải nhai để thức ăn được nghiền nhỏ nhào trộn ngấm dịch tiêu hóa giúp cho sự tiêu hóa và hấp thụ dinh dưỡng đạt hiệu quả cao

noi phải nghĩ là một phản xạ để lời nói đúng giá trị từng hoàn cảnh thì phải cân nhắc tức là chuyển phản xạ thành nhiều phản xạ để lời nói có dộ chính xác cao

Ruộng không phân như thân không của

làm ruộng phải có bón phân thì mùa màng mới tốt

 

o l m . v n

19 tháng 10 2016

Sài Gòn không nóicó cơn mưa đêm vừa ghé chơi đây…Sài Gòn là thành phố giàu có, sung túc, thu hút hàng ngàn người tứ xứ đổ về sinh sống, làm ăn. Giữa chốnphồn hoa đô hội tất bật và bộn bề ấy, mưa Sài Gòn xuất hiện để làm chậm lại nh*****p sống, giúp người ngườicó thêm những phút giây ngắn ngủi để nhìn lại mình cùng bao kỉ niệm đã qua.Tuy cùng là mưa, nhưng ở mỗi vùng miền sẽ có từng đặc điểm khác nhau. Mưa phùn Hà Nội thanh thoát, nhẹ nhàng, lất phất từng hạt nhỏ xíu trắng tinh. Mưa dầm xứ Huế dai dẳng, lắm khi kéo dài mấy ngày liền. Còn mưa Sài Gòn, hễ nhắc đến thôi là ai cũng nghĩ ngay đến những trận mưa xối xả, dữ dội, nhưng chợt đến, rồi lại chợt đi. Cứ như đùa giỡn, trêu ngươi, hễ thích là mưa lại về. Những lúc hiền lành, mưa báo cho người người biết để chuẩn b*****: mây đen kìn k*****t, ùn ùn đổ về một góc trời cùng những cơn gió gào rít hung hãn. Những lúc tinh ngh*****ch, mưa chẳng hề báo trước mà đã ghé sang: một bầu trời trong vắt điểmxuyết vài áng mây trắng lững lờ trôi cùng cơn gió mát lành. Sắc trời đẹp là thế, ấy vậy mà lại mưa, mưa ào ạt. Có lẽ vì vậy mà người Sài Gòn có thói quen hễ ra đường, ngoài mũ găng, áo khoác để trốn cái nắnggay gắt thì nhất đ*****nh bên mình phải có một chiếc áo mưa. Nói là thói quen, nhưng có khi do lơ đãng, hay vì một lí do nào đó không rõ, như sáng sớm vừa mới mặc để tránh mưa chẳng hạn, nhiều người đã bỏ áo mưa ở nhà. Chỉ chờ có vậy, mưa ào xuống làm nhiều người không k*****p trở tay, ướt như “chuột lột”. Mưa xem đó là niềm vui của bản thân, cứ thế mà đỏng đảnh khiến nhiều người dù cẩn thận lắm cũng phải lao đao mấy bận…Trời Sài Gòn chợt mưa, chợt nắngEm chợt đi, chợt đến không ngờCon phố buồn, phố bổng bơ vơQuyện trong gió tiếng chuông trầm lắngNhớ những ngày còn bé xíu, tôi thích mưa rất nhiều đặc biệt là những cơn mưa lớn. Mấy đứa nhóc xóm tôi hễ thấy mưa đến là nhao nhao lên, chạy lanh quanh rủ bạn đi tắm mưa. Dĩ nhiên, tôi nằm trong số đó. Chúng tôi thỏa sức hò hét, í ới gọi nhau mà chẳng sợ hàng xóm than phiền, bởi dưới làn mưa trắng xóa, âm thanh dường như chỉ còn mỗi tiếng mưa. Trong xóm có vài nhà làm đường ống thoát nước từ sân thượng trực tiếp xuống đất. Vậy là khi mưa đến, chúng vô tình trở thành những “vòi nước cỡ lớn” – nơi chúng tôi thường tụ tập chơi đùa. Chúng tôi đổ đầy nước vào những chiếc bóng bay, buộc chặt lại làm đạn. Thế là trận chiến nước “khốc liệt” bắt đầu. Chúng tôi đỡ đạn bằng giày dép, bằng tay, thậm chí… bằng cả đồng đội. Tiếng cười trong trẻo ngày ấy hòa cùng tiếng mưa, trở thành bản nhạc âm vang mãi đếnbây giờ.Mặc dù giờ đây đã lớn, tôi vẫn không bỏ được thói quen lúc nhỏ. Còn nhớ những ngày tập bóng rổ, sau khi hứng ch*****u cái nắng thiêu đốt th*****t da hàng giờ liền, chúng tôi mệt mỏi rã rời. Khi ấy, trời bỗng đổ mưa,mang lại không khí mát mẻ dễ ch*****u. Chúng tôi lại chơi đùa cùng mưa. Mưa hắt nước sang bên này, rồi lại bên kia, cứ thế từ từ làm chúng tôi ướt sũng. Mưa gọi gió nhập cuộc. Gió thổi từng cơn rét buốt, đánh rối mái tóc chúng tôi. Tuy vậy, tôi lại chẳng thấy lạnh chút nào, có lẽ do đã quen, hoặc cũng có lẽ do niềm vui sướng hạnh phúc đang bùng cháy. Tuy biết rằng sau những lần lén ba mẹ tắm mưa thế này sẽ là những cơn cảm sốt đợi chờ, nhưng tôi vẫn không hối hận vì tôi và mưa đã trở thành đôi bạn thân.Quả thật, mưa và tôi là đôi bạn thân, rất thân. Hầu như mọi sinh hoạt, mọi kỉ niệm vui buồn của tôi đều gắn liền với mưa. Lần đầu tiên tôi b***** điểm kém, đó cũng là một ngày mưa, nhưng không phải ào ạt mà lại rất nhẹ nhàng. Mưa xoa đầu tôi, vỗ về, như thể muốn gánh hết mọi u sầu, phiền não trong tôi. Đó cũng là lần đầu tiên tôi thấy mưa buồn đến thế. Rồi cũng nhanh như khi mới đến, mưa tạnh hẳn. Sau khi an ủi, san sẻ cùng tôi, mưa tặng tôi một món quà tuyệt diệu: cầu vồng sau mưa. Bảy sắc màu cứ thế lung linh nơi chân trời xa vợi. Cây cối sau khi được tắm gội tràn đầy sức sống, xanh mướt một màu. Không khí cũng chẳng còn hâm hấp khó ch*****u nữa mà trở nên thoáng đãng hơn, thậm chí có phần se lạnh. Có lẽ, mưa muốn bảo tôi rằng, dù hôm nay tôi thất bại, nhưng ngày sau tôi sẽ thành công, chỉ cần tôi vững tin, đứng dậy sau khi ngã xuống để bước tiếp con đướng đã chọn. Mưa đã vực tôi dậy như thế đấy. Tuy nhiên, cũngcó nhiều lúc mưa làm tôi giận. Những khi kiểm tra, thi học kì, tôi thường phải dậy thật sớm hoặc thức khuya để học, bởi đó là quãng thời gian yên tĩnh nhất. Tuy nhiên, chỉ cần có mưa là mọi chuyện sẽ hỏng hết. Mưa rơi lộp bộp, lộp bộp từng nh*****p trên mái tôn. Gió hiu hiu thổi. Thế là cơn buồn ngủ mãnh liệt trỗi dậy. Nếu may mắn, tôi sẽ tiếp tục học được; nhưng nếu ngược lại, tôi ngủ gật luôn tại bàn để rồi hôm sau thức dậy, tôi lao đao hơn với cả đống bài tập cao gấp đôi. Nhưng cảm xúc ấy chẳng giữ được bao lâu. Mưa đến, thẹn thùng, tí tách từng giọt rơi rơi ngoài cửa sổ như muốn ngỏ lời xin lỗi, mong tôi tha thứ. Mưa phả vào phòng tôi luồng gió thơm ngát, mát d*****u mùi hương đặc trưng mà chỉ mưa mới có. Tôi khoankhoái ngắm mưa, còn cơn giận kia bay biến tự bao giờ. Nhiều người có lẽ sẽ ghét cái lạnh của mưa, ghét những khi kẹt xe và con đường ngập nước do mưa tạo thành, ghét tính thích đùa của mưa,… Nhưng với tôi thì khác. Tôi thấy mưa ấm áp và tràn đầy tình cảm, thấy những con đường kẹt xe ngập nước ấy không phải do mưa cố tình muốn vậy, thấy tính tình trẻ con của mưa mới đáng yêu làm sao. Mưa đã kéo tôi ra khỏi chuỗi ngày học tập căng thẳng để thả mình vào dòng sông của kí ức tuổi thơ, cho tôi sống lại những cảm xúc diệu kì khi còn thơ bé.

Thật sự, tôi thấy mình thật hạnh phúc khi có mưa – một người bạn thiên nhiên tuyệt vời!

Có cơn mưa nào qua đây

Sao trời trong xanh là thế…

Bạn tham khảo nha!

 

19 tháng 10 2016

cơn mưa ở nông thôn nha Nguyễn Phương Linh

27 tháng 11 2019

Trong chương trình văn 7 ấn tượng nhất trong em là văn bản "Mẹ Tôi". En-ri-cô vì một phút ngông cuồng, khi có mặt của cô giáo đã thốt một lời thiếu lễ độ với mẹ. Hành động đó đã làm cho bố của cậu bé cảm thấy buồn, ông đã viết cho En-ri-cô một bức thư. Những lời bố nói với En-ri-cô về mẹ đã làm En-ri-cô "vô cùng xúc động". Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà " cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!" qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể "hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con". Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ "sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng...". "Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh"... Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô. Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ! Ôi! có thể dùng từ ngữ nào để nói về người mẹ nữa đây!

Chúc bạn học tốt!

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
28 tháng 9 2023

Bài thơ “Một mình trong mưa” với hình ảnh con cò lặn lội gợi cho em liên tưởng tới những người mẹ tảo tần vất vả nuôi con, chăm lo cho gia đình. Trong các khổ thơ, em đặc biệt ấn tượng với khổ thơ thứ ba, khổ thơ khắc họa thành công hình ảnh người phụ nữ cô đơn lặn lội giữa bập bùng mưa gió, không ngại khó không ngại khổ, miệt mài bươn chải vì con, vì chồng. Qua đây, em lại càng thêm trân trọng và yêu thương những người chị, người mẹ, người bà. Em tự nhủ sẽ cố gắng học hành thật tốt để không phụ lòng mẹ mong mỏi, chăm lo.