
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.



Nhà em có nuôi một con mèo. Nó là thành viên khá quan trọng trong gia đình em. Con mèo vừa tròn một tuổi. Chú ta nặng khoảng một cân rưỡi. Nó là giống mèo đực được bác em cho năm ngoái. Con mèo này béo tốt, nằm vừa trong vòng tay em. Chú mèo khoác lên mình chiếc áo hai màu: trắng và vàng. Lông chú mượt như tơ, nhìn xa như một khối mây biết đi. Lông phía trên lưng màu nâu vàng, còn lông cổ, đầu và chân đều màu nâu trắng. Cái đuôi dài thướt tha, mượt mà lúc ngoe nguẩy bên này, lúc lắc lư bên kia. Bốn cái chân thon thon. Bên dưới bàn chân là tấm nệm êm của mèo, làm cho những bước chân của chú thêm nhẹ nhàng. Đồng thời chú cũng có hàng móng vuốt sắc nhọn - vũ khí lợi hại nhất của chú ta. Đầu mèo ta chỉ to bằng quả cam sành, lắc lư liên tục. Đôi tai nhỏ hình tam giác dựng đứng để nghe ngóng. Em sờ vào tai chúng nhưng chú ta không thích cứ lắc lắc cái đầu. Cáimũi hồng hít hít ngửi ngửi trông thật dễ thương. Hàng ria mép trắng muốt trông oai vệ gớm! Đôi mắt tinh ranh, đen nhánh như có thủy tinh luôn trông ngang ngó dọc. Mỗi khi chú ngáp để lộ mấy cái răng bé xíu như mấy cái gai nhỏ. Những ngày trời nắng, sáng dậy chú lại ra giữa sân rồi liếm cái lưỡi hồng vào chân trước, còn hai chân sau duỗi ra đằng sau. Thế là chú ta lại nằm sưởi nắng. Chú vờn cái đuôi rồi cắn cắn gặm gặm. Còn mùa đông chú nằm trên người em ngủ tít. Tai chú cực thính. Một tiếng động nhỏ mèo ta cũng nghe thấy. Ô kìa! Chú mèo nằm sau thùng gạo để rình chuột đấy. Bỗngmột con chuột mon men đến bên chiếc lồng bàn đậy thức ăn. Chợt, chú mèo lấy đà. Đoạn, nó nhảy phóc đến chỗ con chuột. Chú chuột ranh mãnh đã nằmtrong móng vuốt mèo ta. Chú mèo nhà em là thế đấy. Từ ngày đó, “vệ sĩ” mèo canh gác nhà em sạch bóng chuột. Chú còn chơi với em mỗi lúc rảnh rỗi. Nó là người bạn nhỏ của gia đình em
Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Tả con chó nuôi trong nhà (ảnh sưu tầm)
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.

Gia đình em có 4 người bố, mẹ em và một cậu em trai ngoan ngoãn. Em trai em tên là Khoa và em cũng rất yêu quý em Khoanhất trong nhà.
Em Khoa năm nay em mới có 4 tuổi. Em Khoa ngoan lắm cho nên cả nhà ai ai cũng yêu quý em. Là con trai nên em cũng có lúc nghịch ngợm nhưng khi được cả nhà chỉ bảo là em nghe theo ngay. Mái tóc của em lưa thưa thật mềm mại biết bao nhiêu, ở lớp em cũng rất được cô giáo yêu quý. Bạn bè của Khoa cũng thích chơi với.Khoa. Mỗi lần đi chơi nhà bạn gần nhà em cũng đều xin phép bố mẹ cần thận rồi mới đi. Khi em học bài thì Khoa cũng thích lắm, nó cứ chăm chú nhìn em học và cũng biết được những chữ cái mà cô giáo trong trường mầm non dạy cho. Khoa có trí nhớ cũng thật tốt, chỉ cần học vài ba lần là nó cũng đã thuộc được những câu thơ ngắn. Hay thỉnh thoảng còn đứng kể truyện cổ tích cho cả nhà nghe nữa.Những câu truyện cổ tích Khoa kể nó cũng chỉ là kể được những điểm cốt chuyện, lắm khi còn lộn xộn, kể qua một đoạn mới nhớ ra quên mất chi tiết làm cả nhà cười lăn ra.
Khoa có dáng người nhỏ nhỏ nhưng nhanh nhẹn lắm, ở lớp không ai chạy nhanh bằng nó. Ai cũng thích nói chuyện với Khoa vì Khoa lại có tính hài hước nữa.Em cũng rất quý em Khoa và tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt để cho em Khoa noi theo.

Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên, hiếu động, thích tìm tòi, khám phá. Đôi mắt to, tròn và long lanh như hai hòn bi ve toát lên vẻ thông minh, tinh nghịch của tuổi thơ. Mái tóc dài, óng ả được Phương thắt hai bím trông rất dễ thương và dịu dàng. Phương rất thích cười, mỗi khi cười đôi môi chúm chím, đỏ như anh đào để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp. Làn da trắng hồng càng làm cho gương mặt trái xoan thêm phần xinh đẹp.

Nghệ sĩ Hoài Linh
Việt Nam ta có rất nhiều những nghệ sĩ hài, những người mang đến cho ta những tiếng cười thật thoải mái, vui vẻ sau những giờ học hành, làm việc căng thẳng. Trong số đó, em thật sự ấn tượng về chú Hoài Linh, một trong những danh hài mà ai ai cũng biết.
Chú Hoài Linh xuất thân vốn đã khốn khó, ấy vậy mà điều đó không làm tắt đi nụ cười và tinh thần của chú. Và ta cũng thấy, lúc nào chú cũng xuất hiện với một sự giản dị, chất phác cho dù chú đang hóa thân vào bất kì vai diễn nào. Sự mộc mạc đó trước tiên đã đem đến cho khán giả, những người thưởng thức một sự quen thuộc, gần gũi tự nhiên.
Dáng người chú không mập mạp chút nào, thay vào đó là sự mảnh khảnh, trông có vẻ gầy lắm. Tóc chú thường dài đến ngang vai, chắc tại chú hay đóng là con gái nên để vậy suốt.
Chú đóng hài, làm cho người ta cười lên cười xuống, nhưng cũng có những lúc, lại im lặng, có khi còn khiến mình rơi nước mắt. Những bài học của chú mang vào trong vai diễn giống như là những điều mà chú từng trải qua, cay đắng ngọt bùi đủ cả...
Chú Hoài Linh có biệt tài giả nữ. Không chỉ từ cách ăn mặc, điệu bộ, mà còn cả giọng nói nữa. Có người còn khen chú Hoài Linh có khi còn đẹp gái hơn mấy cô người mẫu nữa kia.
Riêng về giọng nói, chú có thể giả giọng được rất nhiều vùng miền. Từ giọng ngoài Bắc, miền Trung, miền biển, miền Tây sông nước nữa. Nhớ có lần được xem chú thể hiện, giả giọng của rất nhiều cô chú ca sĩ nổi tiếng như chú Duy Khánh, Tuấn Ngọc... khiến cho khán giả ngồi dưới kinh ngạc và bái phục chú.
Cách chú nói chuyện trong khi diễn rất tự nhiên, lâu lâu lại có những câu "mất nết" nhưng lại làm cho mọi người phải ồ lên thích thú.
Dạo này nghe nói sức khỏe của chú đang đi xuống. Có lần người ta có nói chú mỗi lần diễn xong là vào trong, có người phải đỡ chú đi nữa. Ai biết được đằng sau những tiếng cười ngoài sân khấu kia là sự hy sinh vô bờ bến của chú, nói riêng và những người như chú nói chung. Điều này càng làm cho chú trở nên đáng kính trọng hơn nhiều nữa.
Mong chú luôn luôn mạnh khỏe, luôn mang tiếng cười đến mọi người và cả cho bản thân. Mong chú biết được rằng chú luôn được mọi người mến mộ và kính trọng nhé.

Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ….
Trong làng nhạc Việt Nam, có rất nhiều ca sĩ tài năng với giọng hát truyền cảm, nhưng người khiến em ngưỡng mộ và yêu thích nhất chính là sơn Tùng M-TP. Anh không chỉ là một ca sĩ nổi tiếng mà còn là một nhạc sĩ, nhà sản xuất âm nhạc tài ba, luôn mang đến những bản nhạc đầy sáng tạo và cảm xúc.
Sơn Tùng có một phong cách rất riêng, từ giọng hát đến hình ảnh trên sân khấu. Giọng anh trầm ấm, có sức truyền cảm mạnh mẽ, nhất là khi thể hiện những ca khúc ballad như "Chúng ta không thuộc về nhau" hay "Hãy trao cho anh". Mỗi khi nghe anh hát, em cảm nhận được từng cung bậc tình cảm, từ đau buồn đến hy vọng, khiến người nghe như lạc vào thế giới âm nhạc đầy màu sắc.
Không chỉ hát hay, Sơn Tùng còn rất tài năng trong việc sáng tác và biểu diễn. Những ca khúc do anh tự viết như "Lạc trôi", "Chạy ngay đi" đều trở thành hit và được khán giả yêu thích. Phong cách trình diễn của anh cũng rất cuốn hút, từ vũ đạo điêu luyện đến những màn phối hợp ánh sáng, hiệu ứng đặc sắc. Mỗi lần xem anh biểu diễn, em đều cảm thấy vô cùng thích thú và ngưỡng mộ.
Ngoài tài năng, Sơn Tùng còn khiến em quý mến bởi sự chăm chỉ và khiêm tốn. Dù đã rất thành công, anh luôn nỗ lực hoàn thiện bản thân, không ngừng sáng tạo để mang đến những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Anh cũng thường xuyên tham gia các hoạt động thiện nguyện, lan tỏa yêu thương đến cộng đồng.
Em rất ngưỡng mộ Sơn Tùng M-TP và xem anh là nguồn cảm hứng để bản thân luôn cố gắng theo đuổi đam mê. Em hy vọng anh sẽ tiếp tục tỏa sáng và mang đến nhiều bài hát hay hơn nữa cho người hâm mộ.
Tham khảo
Trong thế giới của âm nhạc, có những giọng ca làm say đắm lòng người, có những nghệ sĩ khiến người ta phải ngưỡng mộ không chỉ vì tài năng mà còn bởi phong cách và câu chuyện của họ. Với em, Ronboogz chính là một người như thế. Anh không chỉ là một ca sĩ mà còn là một nguồn cảm hứng lớn, một người đã chứng minh rằng sự kiên trì và niềm đam mê có thể vượt qua mọi khó khăn để chạm đến trái tim khán giả.
Ronboogz không sở hữu một vẻ ngoài hào nhoáng, nhưng sự chân thật trong phong cách của anh lại là điều thu hút nhất. Anh thường xuất hiện với những bộ trang phục đơn giản, không quá cầu kỳ, tạo cảm giác gần gũi và giản dị. Dáng người cao gầy, đôi mắt một mí đặc trưng và nụ cười hiền lành, tất cả tạo nên một hình ảnh Ronboogz rất riêng, không thể lẫn vào đâu được. Anh không cố gắng trở thành một ai khác, mà chỉ đơn giản là chính mình.
Giọng hát của Ronboogz là điểm đặc biệt nhất. Đó là một chất giọng trầm ấm, có chút khàn nhẹ, mang đến cảm giác mộc mạc nhưng lại đầy cảm xúc. Mỗi khi anh cất tiếng hát, dường như mọi âm thanh xung quanh đều lắng lại để nhường chỗ cho giai điệu và câu chuyện mà anh muốn kể. Ronboogz không phô diễn kỹ thuật quá nhiều, mà tập trung vào việc truyền tải cảm xúc. Anh hát bằng cả trái tim, và chính điều đó đã chạm đến trái tim của người nghe. Những ca khúc của anh, dù là về tình yêu, tuổi trẻ hay những nỗi niềm trăn trở, đều khiến người ta tìm thấy một phần câu chuyện của mình trong đó.
Phong cách âm nhạc của Ronboogz rất đa dạng, nhưng luôn mang đậm dấu ấn cá nhân. Anh có thể thể hiện những bản ballad nhẹ nhàng, sâu lắng, cũng có thể bùng nổ với những bản nhạc rap cá tính. Tuy nhiên, dù ở thể loại nào, người ta vẫn luôn nhận ra được cái "chất" riêng của anh. Ronboogz không ngại thử nghiệm, không ngại đổi mới, nhưng anh luôn giữ được sự chân thành trong từng sản phẩm âm nhạc. Điều đó khiến mỗi ca khúc của anh đều trở nên đặc biệt, không chỉ là một bài hát mà còn là một tác phẩm nghệ thuật.
Ngoài tài năng âm nhạc, em còn yêu quý Ronboogz bởi con người anh. Anh là một người sống nội tâm, ít nói, nhưng lại rất tình cảm và tinh tế. Anh luôn dành sự tôn trọng cho khán giả và những người đồng nghiệp. Qua những câu chuyện được chia sẻ, em biết anh đã phải vượt qua rất nhiều thử thách để có được thành công như ngày hôm nay. Sự kiên trì, đam mê và tinh thần không bỏ cuộc của anh chính là động lực lớn cho em.
Ronboogz không chỉ là một ca sĩ mà còn là một người bạn âm nhạc, một người truyền cảm hứng. Âm nhạc của anh không chỉ để nghe mà còn để cảm nhận, để suy ngẫm. Đối với em, anh là một ngôi sao không cần ánh hào quang rực rỡ, mà chỉ cần tỏa sáng bằng chính tài năng và sự chân thành của mình. Và đó là lý do em yêu quý và ngưỡng mộ anh đến vậy.