BUỔI SÁNG MÙA HÈ TRONG THUNG LŨNG
Rừng núi còn chìm đắm trong màn đêm. Trong bầu không khí đầy hơi ẩm và lành lạnh, mọi người đang ngon giấc trong những chiếc chăn đơn. Bỗng một con gà trống vỗ cánh phành phạch và cất tiếng gáy lanh lảnh ở đầu bản. Tiếp đó, rải rác khắp thung lũng, tiếng gà gáy râm ran. Mấy con gà rừng trên núi cũng thức dậy gáy te te. Trên mấy cây cao cạnh nhà, ve đua nhau kêu ra rả. Ngoài suối, tiếng chim cuốc vọng vào đều đều… Bản làng đã thức giấc. Đó đây, ánh lửa hồng bập bùng trên các bếp. Ngoài bờ ruộng đã có bước chân người đi, tiếng nói chuyện rì rầm, tiếng gọi nhau í ới.
Tảng sáng, vòm trời cao xanh mênh mông. Gió từ trên đỉnh núi tràn xuống thung lũng mát rượi. Khoảng trời sau dãy núi phía đông ửng đỏ. Những tia nắng đầu tiên hắt chéo qua thung lũng, trải lên đỉnh núi phía tây những vệt sáng màu lá mạ tươi tắn …
Ven rừng, rải rác những cây lim đã trổ hoa vàng, những cây vải thiều đã đỏ ối những quả …
Nắng vàng lan nhanh xuống chân núi rồi rải vội lên đồng lúa. Bà con xã viên đã đổ ra đồng cấy mùa, gặt chiêm. Trên những ruộng lúa chín vàng, bóng áo chàm và nón trắng nhấp nhô, tiếng nói tiếng cười nhộn nhịp vui vẻ.
Mặt trời nhô dần lên cao. Ánh nắng mỗi lúc một gay gắt. Dọc theo những con đường mới đắp, vượt qua chiếc cầu gỗ bắc qua con suối, từng tốp nam nữ thanh niên thoăn thoắt gánh lúa về sân phơi. Tiếng cười giòn tan vọng vào vách đá.
(Hoàng Hữu Bội)
Bài văn tả cảnh ở đâu? Vào lúc nào?
A. Cảnh một bản làng miền núi trong thung lũng, vào lúc trời sắp tối.
B. Cảnh một thành phố, vào buổi sáng khi mặt trời mọc.
C. Cảnh một bản làng miền núi trong thung lũng, vào lúc trời còn mờ tối, sắp sáng.
CÂU 2:
Từ trổ trong cụm từ “trổ hoa vàng” có nghĩa là gì?
A. nở
B. rụng
C. tàn
CÂU 3:
Xác định từ được in đậm dưới đây mang nghĩa gốc hay nghĩa chuyển
- Con ngựa này chạy rất nhanh. (nghĩa:……………)
- Con bị bệnh bố phải lo chạy thầy, chạy thuốc. (nghĩa:……………)
CÂU 4:
“Râm ran” là từ ngữ tả âm thanh vang lên của:
A. Tiếng gà gáy
B. Tiếng ve kêu
C. Tiếng chim cuốc
CÂU 5:
Câu văn nào trong bài tả cảnh bà con nông dân lao động rất vui?
A. Ngoài bờ ruộng đã có bước chân người đi, tiếng nói chuyện rì rầm, tiếng gọi nhau í ới.
B. Bà con xã viên đã đổ nhau ra đồng cấy mùa, gặt chiêm.
C. Trên những ruộng lúa chín vàng, bóng áo chàm và nón trắng nhấp nhô, tiếng nói cười nhộn nhịp vui vẻ.
CÂU 6:
Khi trời tảng sáng, tác giả miêu tả những gì nổi bật?
A. Cây lim trổ hoa vàng, cây vải thiều đỏ ối những quả.
B. Vòm trời, gió thổi, khoảng trời phía đông, tia nắng, dãy núi sáng màu lá mạ.
C. Cả 2 ý trên.
ĐỌC RỒI TRẢ LỜI CÂU HỎI GIÙM MIK NHE
Bài 1 : Phân tích đoạn văn a) Ba danh từ: rừng núi, màn đêm, gà trống b) Ba động từ: chìm đắm, gáy, thức dậy c) Ba tính từ: ẩm, lành lạnh, lanh lảnh d) Ba từ đơn: con, và, ở e) Ba từ ghép: không khí, gà trống, đầu bản (có thể thay thế bằng các từ ghép khác trong đoạn văn) g) Ba quan hệ từ: trong, và, ở
h) Các từ láy: phành phạch, lanh lảnh, râm ran, le te (có thể xem xét thêm "ngon giấc" tùy thuộc vào cách phân loại từ láy) i) Câu kể "Ai làm gì?" và xác định thành phần:** Câu: Con gà trống vỗ cánh phành phạch và cất tiếng gáy lanh lảnh ở đầu bản. Thành phần câu: Chủ ngữ: Con gà trống Vị ngữ: vỗ cánh phành phạch và cất tiếng gáy lanh lảnh ở đầu bản. Bài 2 :
Con gà trống nhà tôi oai vệ lắm. Bộ lông của nó óng ánh đủ màu sắc, từ đỏ rực như lửa trên mào và cổ, đến vàng tươi như nắng chiều trên lưng, rồi lại xen lẫn những sợi lông đen tuyền óng mượt như nhung ở cánh và đuôi. Mào gà đỏ chót, dựng đứng như một chiếc vương miện nhỏ, lúc nào cũng phất phơ theo mỗi bước đi. Cặp mắt gà đen láy, nhỏ nhưng tinh anh, luôn đảo qua đảo lại quan sát mọi vật xung quanh. Cái mỏ vàng nhọn sắc, khoẻ khoắn, luôn sẵn sàng mổ những con sâu hay hạt thóc ngon lành. Chân gà cao, chắc khỏe, màu vàng sẫm, mỗi bước đi đều mạnh mẽ, tự tin. Năm ngón chân sắc nhọn bám chắc vào mặt đất, giúp nó đứng vững vàng trên mọi địa hình. Cái đuôi dài và cong vút lên trời, những chiếc lông đuôi óng ánh, xòe ra như một chiếc quạt, càng làm tôn thêm vẻ oai phong của nó. Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng mặt trời vừa ló rạng, chú gà trống lại cất tiếng gáy "Ò... ó... o..." vang vọng khắp xóm. Tiếng gáy của nó mạnh mẽ, hào hùng, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Lúc ấy, bộ lông của nó lại càng thêm rực rỡ dưới ánh nắng ban mai. Nó đứng thẳng người, vươn cao chiếc cổ, ngẩng cao đầu, vẻ mặt kiêu hãnh, như một vị chúa tể nhỏ bé của cả một khoảng sân. Tôi rất yêu quý con gà trống nhà tôi, không chỉ vì nó là một vật nuôi đáng yêu mà còn vì nó là người bạn nhỏ, luôn mang đến cho gia đình tôi những niềm vui nho nhỏ mỗi ngày.