Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bài làm
Hình tượng bay bổng diệu kì nhằm kì vĩ hóa, tô đậm chất lãng mạn để bất tử hóa về vẻ đẹp của người anh hùng sinh ra phi thường, ra đi đánh giặc phi thường, bay về trời hóa thành bất tử, sống mãi trong lòng mọi người. Con người vĩ đại không nhận công danh, ơn vua lộc nước, không màng danh lợi, tất cả để lại cho đất nước, cho nhân dân.
# Chúc bạn học tốt #

Câu 1: PTBĐ: tự sự
câu 2:
- BPTT: so sánh ( khuôn mặt không được xinh xắn / như / những đứa trẻ khác)
- Kiểu so sánh: ngang bằng ( như )
- Tác dụng:
+ Làm cho câu văn trở nên sinh động hấp dẫn, tăng sức gợi hình gợi cảm cho sự diễn đạt.
+ Cho thấy hình ảnh một cô bé không có nhan sắc như các bạn đồng trang lứa, nhấn mạnh đến một khiếm khuyết gây ảnh hưởng lớn đến ngoại hình cô bé.
+ Thể hiện tình cảm của sâu sắc của người giáo viên đến người học trò của mình. Tuy nhan sắc của cô bé không được như các bạn của mình, cô vẫn dang tay cưu mang, giúp đỡ em. Đây là một phẩm chất đáng trân trọng và tôn vinh của nghề nhà giáo chúng ta.
+ Qua đó tác giả muốn gửi gắm đến chúng ta nhiều thông điệp quý giá như: cần đối xứng công bằng với tất cả mọi người, nhất là người có hoàn cảnh khó khăn. Vì trong thân tâm họ đã chịu một vết cắt không nhỏ của sự tự ti về mọi mặt
câu 3: Nội dung: Tình yêu thương bao la của cô giáo với người học trò có hoàn cảnh khó khăn.
câu 4: ( tương tự cộng cuối của phần nội dung nhé bạn )

Bài làm
Câu trần thuật có từ là:Cô ấy là chị tôi.
Chiếc bút ấy là của Thanh
Ngôi trường là mái nhà thứ hai của học sinh
Câu trần thuật không có từ là: Chiếc quạt này khá đắt
Miếng bánh kem được bán từ hôm nay
Công trình đang thi công
Bài văn
Cuộc đời ai sinh ra cũng có mẹ.Mẹ là người mang ta 9 tháng trời trong bụng,nuôi dương ta thừ ngày còn đỏ hỏn.Nữ anh hùng ấy chưa một lần than mệt với ta,chưa từng dám to tiếng với ta,sẵn sàng lăn vào nguy hiểm để cứu ta.Mẹ luôn là người quan trọng nhất.Mẹ nuôi dưỡng cho ta những tình cảm thật quý báu và thiêng liêng.Mẹ che chở cho ta những ngày thơ bé.Mẹ sưởi ấm giấc ngủ đông cho ta,dù ngoài kia có lạnh giá đến mấy.Rồi ta lớn lên,mẹ vẫn luôn ở đó để chờ ta trở về,dang vòng tay và lại bảo vệ ta khỏi những bộn bề của cuộc sống.Mẹ có bao giờ than thở là mình mệt?Mẹ có bao giờ nói với ta là mẹ ốm,mẹ muốn được chăm sóc?Mẹ luôn luôn dành cho ta những thứ tốt nhất,mà đôi khi người cao cả ấy quên mình chỉ để cho ta hạnh phúc.Mẹ có thể im lặng cả cuộc đời vì ta,vậy có bao giờ bạn nghĩ cho mẹ chưa ?
Bài 1:
a) Ăn có nơi chơi có chốn
b) Vườn không nhà trống
a) Ăn có nơi chơi có chốn.
b) Vườn không nhà trống.