Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Mình cũng hơi nhưng :
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Bài này ko liên quan đến tiếng việt lớp 1 đừng đăng câu hỏi linh tinh!
~hok tốt~
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm !
Bố mẹ em có hai người con: Anh Hùng học lớp 10 và em học lớp 2. Năm nay, mẹ em 39 tuổi, mẹ sống bằng nghề trồng rau, làm vườn. Vườn rau của mẹ em xanh tốt quanh năm. Hầu như ngày nào, mẹ cũng có rau xanh để bán. Mẹ siêng năng, tần tảo sớm hôm. Vườn rau xanh tốt, hai con khỏe, ngoan và học giỏi là mẹ vui. Em rất yêu mẹ em.
Mỗi người chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng dương chói lòa, soi bước chân con trên mọi nẻo đường đời. Khi nghĩ về mẹ, biết bao nhiều cảm xúc ngập tràn trong tôi, từ thuở thơ bé đến khi lớn khôn.
Qua bao thời gian, giờ đây, mẹ đã ngoài 30 tuổi nhưng hình như vẫn còn rất trẻ. Mẹ không cao lắm. Dáng người đầy đặn. Cái dáng của mẹ là dáng của người phụ nữ đã qua tuổi đôi mươi, trải qua nhiều năm tháng vất vả. Thời gian thật tốt bụng . Nó đã giữ cho tóc mẹ một màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung, năng động. Mái tóc được uốn xoăn gọn gàng, phù hợp với gương mặt mẹ. Da mẹ không trắng nhưng rất ưa nhìn. Chẳng hiểu sao, khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo nên sự gần gũi, thân thiện. Bởi vậy, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ. Nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố đã bị thu hút bởi đôi mắt long lanh như biết nói của mẹ. Với đôi lông mày rậm, mẹ thật cá tính, mạnh mẽ. Cùng với đó là đôi mắt to, đen láy như chứa bao điều tâm sự luôn nhìn đàn con với vẻ trìu mến, đầy yêu thương. Đôi môi dày, đỏ thắm lúc nào cũng cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, đều tăm tắp. Cũng không thể quên được đôi bàn tay đầy vết chai sạn; đã dạy cho tôi những nét chữ đầu tiên, dìu dắt tôi bước đầu trên đường đời.
Mẹ tôi tần tảo sớm hôm chăm lo cho tôi và gia đình nhỏ, mỗi khi đi làm về dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. Nhìn mẹ thật khổ nhưng tôi cũng chỉ có thể giúp mẹ những việc có thể làm được, hình ảnh của mẹ mỗi khi làm việc lúc nào cũng in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ nhất một hôm, lúc nào đó vào buổi tối, mẹ bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên gường và giả vờ ngủ. Vì mẹ tôi là kế toán nên lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay mẹ điêu luyện nhấn từng phím. Bỗng nhiên mẹ đứng dậy, tôi tưởng mẹ đã xong việc nhưng không phải, mẹ đứng dậy là để đắp lại chăn cho em rồi mẹ lại ngồi vào bàn làm việc. Một lúc sau bỗng thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một ngọn gió lướt qua như muốn trả lời em: “Mẹ cười vì mẹ đang vui đấy” Câu trả lời này lại càng làm em thắc mắc:” Mẹ vui vì việc gì nhỉ” Lần này thì cây bàng rung rung muốn nói “Mẹ vui vì được chăm sóc em đấy, cô bé”.
Nghĩ về mẹ, là nhớ về tình yêu thương ấm áp bao la như biển Thái Bình. Trong đầu tôi vẫn ngân vang câu thơ ngày nào:
“Dù con lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời , lòng mẹ vẫn theo con”
Sao vừa nãy ở câu hỏi dưới mới kêu bận ôn thi xong,giờ đã đi chúc nhau rồi,đúng là hâm,lần sau cấm đăng câu hỏi linh tinh,đừng để thằng bạn cậu cho tụt SP!!!
Lễ Giáng Sinh trên đất Phương Tây là ngày lễ sum họp gia đình. Vào ngày lễ, những người con nơi xa thường trở về nhà để cùng toàn thể gia đình đi lễ Đêm Giáng Sinh. Nghi thức chúc bình an cho nhau trong thánh lễ rất thiêng liêng. Họ ôm hôn nhau và trao chúc bình an cho nhau. Nếu ai đó đi lễ một mình, bỗng dưng cảm thấy cô đơn giữa ngày lễ vui bởi chỉ có những cái bắt tay chúc bình an, mà không có những sự ôm hôn thân thiện của người thân. Sau Thánh Lễ là tiệc mừng lễ Giáng Sinh và mở quà tặng. Những đứa trẻ chờ đợi đồng hồ điểm mười hai giờ để chạy đến bên cây Thông Giáng Sinh lấy những hộp quà được gói cẩn thận và rất đẹp, chứa đựng yêu thương và sự quan tâm của mọi người dành cho nhau, trao tặng đến từng thành viên trong gia đình. Ấm áp biết bao! Trong bầu khí đó, là người tha hương, ai không nhớ nhà, không trộm rơi lệ khi nghĩ về gia đình của mình nơi quê nhà?
Trên thực tế, giữa hội chợ Noel, giữa những ánh đèn nhấp nháy trên đường phố, giữa không khí nhộn nhịp mua sắm của Mùa Giáng Sinh, có những ánh mắt đượm buồn, có những bước chân lẻ loi … Giữa những người đang cười nói với nhau, giữa những nhóm đang cùng nhau chọn những món quà đặc biệt cho lễ Noel, vẫn còn vang lên những câu hỏi nho nhỏ ở Café Causette[1] trên đất Pháp : Ngày 25 tháng 12 có mở cửa không ? Họ không biết đi đâu về đâu vào ngày lễ Giáng Sinh, dịp lễ của Gia Đình.
Nếu ai đó còn cơ hội sống bên cạnh cha mẹ, trong vòng tay yêu thương của gia đình, đừng để mất những giây phút linh thiêng vào những dịp lễ đặc biệt, mà Lễ Giáng Sinh là một dịp lễ quy tụ gia đình trong bầu khí ấm tình yêu thương giữa Trời và Đất: Tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại. Đó là một Tình Yêu, một tình yêu nhưng không, một tình yêu cứu chuộc. Tình yêu này được thể hiện trọn vẹn qua Qùa Tặng Tuyệt Đối: Con Một của Thiên Chúa giáng sinh làm người. Tình yêu của con người đối với Thiên Chúa: một tình yêu đáp trả. Tình yêu đáp trả này được thể hiện tuyệt vời qua tiếng “Xin Vâng” của trinh nữ Maria, người làng Nazareth. Tất cả là tình yêu. Tình yêu sưởi ấm một gia đình bé nhỏ, sưởi ấm một Hài Nhi mới sinh đặt nằm trong máng cỏ. Gia đình mỗi chúng ta cũng cần được sưởi ấm bằng tình yêu. Than hồng hay nệm êm chỉ giúp chúng ta tránh khỏi khí lạnh, nhưng không thể cho ta cảm nhận được sự ấm áp khi cõi lòng băng giá. Mỗi người trong gia đình là một hơi ấm giữa trời đêm, làm tan băng giá nơi tâm hồn của nhau: của người con, của người anh, của người chị, của người em, của người chồng, của người vợ, của cha mẹ.
Nguyện mong trong ngày lễ Giáng Sinh năm nay mọi người có gia đình, còn người thân và bạn bè, đều cảm nhận được tình yêu của người thân đang sưởi ấm từ từ cõi lòng, đang thắp sáng từ từ những chỗ tối tăm còn phảng phất trong tâm hồn. Ước mong những người “không biết đi đâu về đâu” tìm được một mái nhà ấm tình người như Gia Đình Nazareth.
Lễ Giáng Sinh trên đất Phương Tây là ngày lễ sum họp gia đình. Vào ngày lễ, những người con nơi xa thường trở về nhà để cùng toàn thể gia đình đi lễ Đêm Giáng Sinh. Nghi thức chúc bình an cho nhau trong thánh lễ rất thiêng liêng. Họ ôm hôn nhau và trao chúc bình an cho nhau. Nếu ai đó đi lễ một mình, bỗng dưng cảm thấy cô đơn giữa ngày lễ vui bởi chỉ có những cái bắt tay chúc bình an, mà không có những sự ôm hôn thân thiện của người thân. Sau Thánh Lễ là tiệc mừng lễ Giáng Sinh và mở quà tặng. Những đứa trẻ chờ đợi đồng hồ điểm mười hai giờ để chạy đến bên cây Thông Giáng Sinh lấy những hộp quà được gói cẩn thận và rất đẹp, chứa đựng yêu thương và sự quan tâm của mọi người dành cho nhau, trao tặng đến từng thành viên trong gia đình. Ấm áp biết bao! Trong bầu khí đó, là người tha hương, ai không nhớ nhà, không trộm rơi lệ khi nghĩ về gia đình của mình nơi quê nhà?
Trên thực tế, giữa hội chợ Noel, giữa những ánh đèn nhấp nháy trên đường phố, giữa không khí nhộn nhịp mua sắm của Mùa Giáng Sinh, có những ánh mắt đượm buồn, có những bước chân lẻ loi … Giữa những người đang cười nói với nhau, giữa những nhóm đang cùng nhau chọn những món quà đặc biệt cho lễ Noel, vẫn còn vang lên những câu hỏi nho nhỏ ở Café Causette[1] trên đất Pháp : Ngày 25 tháng 12 có mở cửa không ? Họ không biết đi đâu về đâu vào ngày lễ Giáng Sinh, dịp lễ của Gia Đình.
Nếu ai đó còn cơ hội sống bên cạnh cha mẹ, trong vòng tay yêu thương của gia đình, đừng để mất những giây phút linh thiêng vào những dịp lễ đặc biệt, mà Lễ Giáng Sinh là một dịp lễ quy tụ gia đình trong bầu khí ấm tình yêu thương giữa Trời và Đất: Tình yêu của Thiên Chúa đối với nhân loại. Đó là một Tình Yêu, một tình yêu nhưng không, một tình yêu cứu chuộc. Tình yêu này được thể hiện trọn vẹn qua Qùa Tặng Tuyệt Đối: Con Một của Thiên Chúa giáng sinh làm người. Tình yêu của con người đối với Thiên Chúa: một tình yêu đáp trả. Tình yêu đáp trả này được thể hiện tuyệt vời qua tiếng “Xin Vâng” của trinh nữ Maria, người làng Nazareth. Tất cả là tình yêu. Tình yêu sưởi ấm một gia đình bé nhỏ, sưởi ấm một Hài Nhi mới sinh đặt nằm trong máng cỏ. Gia đình mỗi chúng ta cũng cần được sưởi ấm bằng tình yêu. Than hồng hay nệm êm chỉ giúp chúng ta tránh khỏi khí lạnh, nhưng không thể cho ta cảm nhận được sự ấm áp khi cõi lòng băng giá. Mỗi người trong gia đình là một hơi ấm giữa trời đêm, làm tan băng giá nơi tâm hồn của nhau: của người con, của người anh, của người chị, của người em, của người chồng, của người vợ, của cha mẹ.
Nguyện mong trong ngày lễ Giáng Sinh năm nay mọi người có gia đình, còn người thân và bạn bè, đều cảm nhận được tình yêu của người thân đang sưởi ấm từ từ cõi lòng, đang thắp sáng từ từ những chỗ tối tăm còn phảng phất trong tâm hồn. Ước mong những người “không biết đi đâu về đâu” tìm được một mái nhà ấm tình người như Gia Đình Nazareth.
Áp lực thì sao?Phải đăng linh tinh à?
Làm như 1 mk bn áp lực k bằng