Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tình mẹ bao la
Vượt trên tất cả
Tháng năm vất vả
Tần tảo vì con
Mong con lớn khôn
Đáp đền ơn mẹ!
Tình cha cao ca
Lớn lao vô cùng
Ngang tầm Thái Sơn
Không gì sánh bằng
Hãy vieets1 đoạn văn nghị luận khoảng 10 đến 12 dòng nêu ý kiến của em về việc bảo vệ tổ ấm gia đình
Gia đình là mái ấm hạnh phúc lớn nhất mà ta từng có , nơi đó ta được bố mẹ yêu thương chăm sóc , lo lắng , hạnh phúc gia đình là thứ quí giá nhất trong cuộc sống , không có nó ta không thể nào sống và lớn lên được , gia đình là nơi bảo vệ ta và giúp ta trong lúc khó khăn và chia sẽ những nỗi niềm buồn vui , bạn đừng làm rạng nức đi một thứ tình cảm ấy vì nếu gia đình tan vỡ bạn sẽ cảm thấy cô đơn buồn bã và chán nãn tuy ngoài gia đình ta còn có bạn bè nhưng văn học nước ngoài nói rằng " Gia đình, gia đình còn hơn là bạn bè " hãy biết trân trọng những gì mình đang có vì trên đời này ko có gì là quí giá và cũng ko có gì là hoàn hảo và mãi mãi . Vì một khi đã làm mất thì lúc suy nghĩ lại mới biết rằng hối hận , vì thế hãy biết trân trọng những gì mình đang có bạn nhé !!
Tình cảm gia đình như những tia sáng diệu kì của cuộc đời. Tia sáng ấy sẽ sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. Và tôi thật hạnh phúc khi có gia đình trọn vẹn đầy ấp những tiếng cười vui vẻ và tình yêu thương. Gia đình tôi gồm có bốn ngđólàba,mẹ,em trai và̀ tôi. Đối với tôi ba là ng` nghiêm khắc và trầm tính nên trong nhà tôi sợ ba nhất nhưng không phải vì vậy mà tôi không biết đc sự quan tâm, lo lắng của ba đối với tôi. Ba như một ngọn núi hùng vĩ che chở, bảo vệ tôi mỗi khi tôi vấp ngã và giúp tôi đứng lên sau lần vấp ngã ấy. Còn em, mẹ cho tôi một thứ tình cảm không sao tả hết. Mẹ lo lắng cho tôi đến cho tôi đến từng miếng ăn, giấc ngủ. Và tôi lớn lên trong vòng tayấm ấp của mẹ, những câu hát, lời ru ngọt ngào đưa tôi giấc ngủ, dường như trong cuộc sống của tôi không hề thế hình bóng của mẹ, tôi yêu thương và tôn trọng mẹ không kém gì ba. Nhưng ng` mà tôi giành nhiều tình cảm nhất chắc đó chính là em tôi. Em tôi luôn quan tâm đến tôi nhưng sự quan tâm của nó khiến tôi khó chiu. Nó chẳng bao giờ nghe lời tôi nên tôi với nó như nước với lửa nhưng chị em tôi lại rất yêu thương, đùm bọc lẫn nhau .
Hình ảnh Mặt Trời trong :
- Câu 1 : là Mặt Trời của thiên nhiên kì vĩ , vĩnh hằng mang lại ánh sáng sự sống cho muôn loài
- Câu 2 : là ẩn dụ về Bác Hồ → Ca ngợi sự vĩ đại của Bác Hồ - người tìm ra con đường giải phóng dân tộc , mang lại cuộc sống ấm no , hạnh phúc cho dân tộc
→ Ẩn dụ phẩm chất
Đây là bài của mk, bn tham khảo nhé :
Mùa hè hoa phượng nở
Đỏ rực các con đường
Râm ran khắp phố phường
Là tiếng ve đag hát
Giữa khung trời xanh ngát
Gió đùa với mây bay
Nhớ mãi khoảnh khắc này
Ôi ! Mùa hè sôi động.
+) Vần chân và vần liền: đường và phường ; hát và ngát ; bay và này.
+) Nhịp 2/3.
- Địa hình nước ta chia thành 3 khu vực :
+ khu vực đồi núi
+ khu vực đồng bằng
+ khu vực bờ biển và thềm lục địa
-Địa hình nước ta chia làm 4 khu vực, đó là:
+Địa hình đồi núi
+Địa hình đồng bằng
+Địa hình bờ biển
+Địa hình thềm lục địa
Trong lớp em có hai bạn gái ngồi chung một bàn, đó là Phương Thanh và Hà Thanh. Hai bạn tuy tên giống nhau nhưng tính tình của mỗi người có nhiều nét khác nhau.
Bạn Phương Thanh và Hà Thanh có sức học tập ngang nhau. Cô giáo chủ nhiệm lớp đã chọn bạn Phương Thanh là lớp phó văn thể mĩ, còn bạn Hà Thanh là lớp phó học tập. Bạn Phương Thanh và Hà Thanh đều có mái tóc dài thon thả. Phương Thanh có khuôn mặt trái xoan, da mặt tráng nõn, hồng hào. Đặc biệt là lúm đồng tiền sâu hút, mỗi khi bạn ấy cười. Bạn có đôi môi đỏ thắm luôn he hé để lộ hai hàm răng trắng đều đặn. Đôi mắt lúc nào cũng chớp chớp và dường như trong đôi mắt ấy có một thứ ánh sáng êm đềm làm thanh thản những người đang tiếp xúc với bạn. Hằng ngày, bạn đi học thường mặc quần đen áo trắng trông rất giản dị.
Bạn Hà Thanh có nước da ngăm ngăm, đôi môi chẻ như hình trái tim, luôn khép miệng dường như không bao giờ chúng em thấy bạn ấy cười. Bạn ấy luôn kẹp tóc cao bằng chiếc kẹp trắng trông rất giản dị. Nhưng mớ tóc dày và đen như một áng mun của bạn nhờ thế mà tự nhiên và đẹp hơn. Mái tóc mượt ấy như được chuốt bằng ánh sáng, khi nào cũng có những sợi trắng ánh, loang loáng với chiếc kẹp nhỏ. Tóc bạn Hà Thanh thường thắt bím một bên và thắt bằng sợi ru-ban màu đỏ óng ánh. Hai bạn Thanh luôn đi chung với nhau. Họ thường rượt nhau trên sân trường hoang vắng. Cái bím tóc dày, mượt mà và bông hoa đỏ nắng cứ chấp chới phía trước, còn cài dáng tròn chắc và tiếng cười ré lên từng hồi của Phương Thanh thì đuổi theo sau. Không hiểu trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi ấy, hai lúm đồng tiền duyên ấy sẽ như thế nào nhỉ? Hôm nào trực nhật hai bạn cũng đi học sớm để lau bảng, quét lớp tuỵ một bạn không chung tổ làm trực nhật. Bạn Phương Thanh rất vui vẻ và rất chịu "quậy". Trong lớp cứ rộn rã tiếng vui cười và không khí thân mật nhờ có bạn, Mỗi khi tổ chức văn nghệ nhà trường có tiết mục đánh đàn là bạn không bỏ cuộc. Bạn đã được giải nhất khi chơi đàn Oc-gan. Trái ngược với Phương Thanh, Hà Thanh không thích vui chơi, Có lần chúng em hỏi bạn vì sao không thích cười đùa, bạn chỉ lắc đầu không nói mà bỏ đi. Chúng em chi nghe phớt qua hai tiếng "hổng biết". Bạn suốt ngày ở trong lớp ngồi im lặng, chốc chốc lại lấy truyện Đô-rê-mon ra đọc rồi ngồi như ưu buồn chuyện gì.
Hai bạn rất thân nhau, đi đâu làm gì cũng có nhau
Cô giáo lớp em thương hai bạn ấy hết mức. Hai bạn ấy tuy khác nhau ở tính tình nhưng rất thân vì nhà hai bạn ở sát nhau. Hai bạn luôn giúp đỡ nhau và nhiệt tành với chúng em. Hai bạn học rất giỏi rất xứng đáng là học sinh gương mẫu. Em mong rằng tình bạn giữa chúng em và các bạn ấy luôn bền lâu, và sẽ không bao giờ phai nhòa, khi sau này do những điều kiện riêng, có thể mỗi kẻ đi mỗi nơi.
BÀI LÀM 2
Năm nay em vào lớp sáu. Thế là mình đã lớn thêm một tuổi. Vào buổi học đầu tiên em làm quen với một đôi bạn ngồi bên cạnh. Đó là Lan Hương và Hồng Hoa.
Hai bông hoa quý ấy thật đẹp cũng như tình bạn tốt đẹp của họ. Qua tiếp xúc hằng ngày em mới biết rõ, tính nết của Hoa và Hương hoàn toàn khác nhau. Lan Hương hoạt bát, lanh lẹ, còn Hồng Hoa trầm tĩnh và cẩn thận. Đồng thời tính tình của hai bạn cũng thể hiện nhiều qua sở thích của mỗi người. Trong những giờ ra chơi Hương và Hoa thường ngồi dưới tàn cây me già cùng nhau trò chuyện. Hương luôn đưa ra những thắc mắc: "Vì sao trời xanh?", "Do đâu mà chim biết hót?…" Còn Hoa thì thích thú ngắm nhìn cảnh vật thiên nhiên nào trời xanh mây trắng, nào gió thổi chim reo. coi như đo là không cần phải giải thích mà chỉ cần nhìn, cần lắng nghe thì tự những sự vật ấy sẽ nói hộ bao điều. Hương nhiều lúc cáu gắt với bạn: "Tớ thấy càng nhìn, càng nghe nó lại càng bí hiểm và kì quặc, sao chưa bao giờ nó nói gì cả… Còn cậu thì đã nghe đám mây xanh trắng ấy nói những điều gì?” Hoa lẳng lặng, tủm tỉm cười. Hương cứ gạn hỏi hoài, Hoa đành nói: "Chính mình nghe được chúng trong các bài văn của mình đấy!".
Hương ngẫm nghĩ một chút rồi "ờ" lên như phát hiện ra điều bí mật:
- Mình cũng ngờ ngợ không hiểu sao mà bạn lại giỏi văn đến thế. Hèn chi… Rồi hai bạn nhìn nhau cười.
Tuy thế Hương vẫn cứ nhìn lên trời, mắt chói nắng và nhíu mày lại, còn Hoa thì lại mơ màng nhìn hàng cây xanh thẫm phía xa, bạn lại lắng nghe tiếng rì rào của hàng dương… Vì vậy cũng không có gì khó hiểu khi Hương luôn nhất nhì môn Toán, còn Hoa thì đứng đầu môn Văn. Nhưng không vì lẽ đó mà họ ganh tị lẫn nhau, ngược lại còn biết nhường nhịn giúp đỡ nhau, nên tình bạn luôn bền vững. Hương rất giản dị còn Hoa thì đâu phải ra đó, đàng hoàng, đầy đủ. Ngay đến cách học của họ cũng chẳng giống nhau. Hương học nhanh chóng trong khi Hoa thận trọng từng chi tiết một. Tuy nhiên cả hai đều học một cách hăng say và tập trung tối đa nên bài mau thuộc, bài tập chóng xong. Một bạn tháo vát nhanh nhẹn, một bạn thì cần cù nhẫn nại, hai tính này lúc nào cũng đi đôi với nhau. Do dó trong mọi việc làm, họ đều đạt kết quả toàn diện. Có một hôm trời mưa, đường về trơn trợt nên chẳng may Hương trượt chân té ngã, máu ra rất nhiều. Hoa vội đỡ bạn dậy dìu Hương vào quán bên đường. Rồi mặt mày xanh lét cắt không còn hột máu. Hoa chạy ngay vào lớp lắp bắp báo cho cô với ánh mắt như van xin sự giúp đỡ. Nét mặt lo âu thực sự và giọng nói run rẩy ấy về chuyện xảy ra với Hương đã làm em cảm động về tình bạn của hai người.
Từ khi học lớp một đến hết lớp sáu em chưa gặp một đôi bạn nào thân nhau như thế. Hơn nữa lại là hai người có tính khác nhau. Đối với em thì tình bạn ấy thật cao quý vì nó đã bổ sung cho nhau và nhiều lúc vượt qua những sự khác biệt để cùng tiến tới.
- Xuất xứ : Khi Nguyễn Trung Trực bị bắt và đưa ra chém , ông đã khẳng khái nói :" Bao giờ người Tây nhổ hết cỏ nước Nam mới hết người Nam đánh Tây.
- Ý nghĩa: Khẳng định tinh thần quyết tâm đánh Pháp đến cùng của nhân dân ta
- Chứng minh:
+ Mặt trận Đà Nẵng : Ngay khi liên quân Pháp - Tây Ban Nha nổ súng xâm lược, nhân dân ta đã anh dũng chiến đấu và thực hiện "vườn không nhà trống"
+Mặt trận Gia Định: Khi Pháp đánh chiếm 3 tỉnh miền Đông Nam Kì, các đội khỏi nghĩa binh ngày đêm bám sát, tìm cách bao vây tiêu diệt ddihjch
+ Miền Đông Nam Kì: Khi Pháp chiếm 3 tỉnh Đông Nam Kì, các toán nghĩa quân của Trương Định, Nguyễn Trung Trực chiến đấu anh dũng, lập nhiều chiến công
Sau khi triều Nguyễn kí hiệp ước Nhân Tuất ( 1862-1864)..
+Miền Tây Nam Kì: Khi Pháp chiếm 3 tỉnh miền Tây Nam Kì:
Đấu tranh vũ trang: Phan Tôn, Phan Liêm, Nguyễn Trung Trực, Nguyễn Hữu Huân, Trương Quyền..lãnh đạo nhân dân đánh giặc
Đấu tranh bằng văn học: Nguyễn Đình Chiểu, Hồ Huân Nghiệp, Phan Văn Trị...
+ Mặt trận Bắc Kì: Nhân dân Hà Nội và các tỉnh đồng bằng Bắc Kì
a. Ôn đới hải dương và ôn đới lục địa.
- Ôn đới hải dương:
Mùa hè mát, mùa đông không lạnh lắm. Nhiệt độ thường trên 0oC , mưa quanh năm ( Khoảng 800-1000 mm/năm) , nhìn chung là ẩm ướt.
- Ôn đới lục địa :
Mùa đông lạnh ,khô , mùa hè nóng, mưa chủ yếu tập trung vào mùa hè . Càng vào sâu trong lục địa , tính chất lục địa càng tăng : Mùa hè nóng hơn, mùa đông lạnh hơn, từ tháng 11 đến tháng 4 có tuyết rơi vì nhiệt độ thấp < 0o
b. Ôn đới lục địa và khí hậu địa trung hải.
- Ôn đới lục địa :
Mùa đông lạnh,khô, mùa hè nóng, mưa chủ yếu tập trung vào mùa hè. Nên mùa hè ẩm ướt.
- Khí hậu địa trung hải :
Mùa hè nóng,khô, mùa thu đông không lạnh và có mưa.
Sau đây là bài thơ của mình tự nghĩ ra ko hay thì đừng nói nhá:
Bình minh đã reo vang
Những tia nắng chói chang
Phá tan màn sương trắng
Ánh sáng càng long lanh
Bao quanh cả Trái Đất
Ánh nắng vàng khắp nơi.
-bài 2 nè:
Trường Sa về đêm tối
Bóng đèn điện sáng lòe
Con đường con mình tôi
Đôi mắt nhòe nhìn xuống
Chỉ có một mong muốn
Mọi người đều bình yên.
Rồi một mai thức dậy
Gió se se ùa vào
Khóm cúc vàng gọi bướm
Chợt thấy lòng nao nao…
Mùa thu về rồi sao?
Búi cỏ gà xơ xác
Ao nước trong tận cùng
Lá vàng reo xào xạc…
Đám sen lặn mất đâu
Để chuồn chuồn tìm mãi
Ai đẩy trời lên cao
Mây bay về biển đấy…
Mùa thu vàng ươm bưởi
Mùa thu ngọt ổi vườn
Bước thu đi rất nhẹ