Việt Nam Trong Mưa Bão

Trong cơn bão Yagi, nước non lay động,
Lòng dân đất Việt vẫn vững bầu trời.
Cánh đồng xanh xao, phố phường đau đớn,
Nhưng tình yêu quê hương chẳng hề rơi.

Dưới cơn mưa lớn, dòng sông không ngừng,
Lũ lụt vây quanh, phố xá mênh mông.
Những bàn tay nối, những trái tim đong đầy,
Cùng nhau gánh vác, khắc phục bão giông.

Từ Bắc vào Nam, từng tiếng gọi khẩn,
Những đội cứu hộ, lửa lòng cháy bùng.
Những mái nhà xưa, những con đường quen,
Dẫu có đau thương, vẫn kiên cường cùng.

Ôi đất nước tôi, kiên trung giữa sóng gió,
Dù bão giông quật, lòng người vẫn sáng.
Từ bao đời qua, bao thế hệ thừa kế,
Chúng ta là một, cùng nhau dựng xây.

Hãy tin vào ngày mai, khi bão qua đi,
Ánh nắng lại về, cuộc sống sẽ hồi sinh.
Việt Nam ta đó, như trái tim vững chãi,
Dù giông bão lớn, lòng dân chẳng rời.

Và khi bão lùi, ta lại gắn bó,
Bên nhau dựng lại những giấc mơ xanh.
Dưới trời quang đãng, bên bờ biển rộng,
Việt Nam ta, vững bầu trời đầy sáng.