“Thà tôi cháy vèo trong gió Còn hơn thối rữa trên cành” Đọc hai câu thơ trên của Xergey Yesenin, tôi như nghe bên tai lời thầm thì và nhắn nhủ của chiếc lá kể về một cách sống hết mình cho hiện tại. Nếu bạn là một chiếc lá, bạn sẽ “cháy vèo trong gió” chọn lựa dấn thân vào đời để cảm nhận sự sống thật trọn vẹn hay là bạn sẽ “thối rữa trên cành” chấp nhận một cuộc đời phẳng lặng đến nhàm chán, vô nghĩa, héo mòn. Những hình ảnh thật gợi hình gợi cảm đi kèm cặp quan hệ từ “thà… còn hơn” đã gây ấn tượng mạnh cho người đọc, làm bùng cháy trong mỗi chúng ta một khao khát mãnh liệt được sống hết mình dù phải chịu đau đớn mất mát còn hơn sống thụ động, sống hoài, sống phí. Sống hết mình cho hiện tại giúp chúng ta khai phá được bản thân, thỏa sức sáng tạo và vẫy vùng khám phá thế giới với biết bao điều kỳ diệu. Những người dám dũng cảm sống chủ động, tích cực giống như ánh pháo hoa rực cháy trong đêm, không chỉ tự toả sáng cuộc đời hạnh phúc, thành công của mình mà còn gieo ánh sáng hy vọng cho những người xung quanh. Ngược lại, xã hội hiện nay vẫn còn tồn tại những người sống không có mục đích, lý tưởng, trải qua một cuộc đời vô ích, lười biếng, sợ sệt, không dám thoát khỏi chiếc kén an toàn của mình để tung cánh bay lên trời cao. Đối diện với cuộc đời hữu hạn và đầy hiểm nguy, chúng ta hãy như những con chim ẩn mình chờ chết trong lời kể của Colleen McCullough, hãy cất lên tiếng hót hay nhất, ý nghĩa nhất cho cuộc đời bằng sự nỗ lực trau dồi bản thân, khám phá chính mình. Hãy sống rực rỡ và lộng lẫy, tốt đẹp và ý nghĩa cho từng phút giây hiện tại như trong hai câu thơ của Xuân Diệu: “Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”