Trong câu chuyện "Người đầu tiên," tôi có suy nghĩ rằng không chỉ có một người đầu tiên, mà có hai người đầu tiên, Neil Armstrong và Edwin Aldrin, vì cả hai đã cùng nhau lên đến mặt trăng. Tôi cảm thấy câu trả lời của Aldrin rất thông minh, vì ông đã để cho mọi người hiểu rõ rằng cả hai người đã có phần công và đóng góp lớn trong chuyến đi này. Tuy nhiên, câu trả lời của Aldrin cũng có thể được hiểu theo một cách khác, là ông muốn nói rằng mặc dù Armstrong đã bước đầu tiên lên mặt trăng, nhưng ông mới là người đầu tiên trở về trái đất từ một hành tinh khác. Điều này cho thấy mỗi người có quan điểm và lý lẽ của riêng mình. Tuy nhiên, đó không được xem là điều quan trọng nhất. Quan trọng hơn là cả hai người đã cùng đóng góp vào chuyến đi vĩ đại này và đã làm được điều mà trước đây được coi là không thể. Chuyến đi của họ là một biểu tượng về sự khát khao khám phá và tiến bộ của con người. Chính nhờ sự cùng tập luyện và hỗ trợ lẫn nhau mà họ đã có thể hoàn thành nhiệm vụ này thành công. Chuyến đi đó đã chứng tỏ cho chúng ta rằng sự đoàn kết, tương trợ và sự can đảm là những phẩm chất quan trọng để đạt được những điều kỳ diệu.