Mùa thu mang đến cho tôi một cảm giác yên bình và dịu nhẹ, như một bản nhạc êm đềm vang lên giữa cuộc sống bận rộn. Khi trời bắt đầu se lạnh, lá cây chuyển màu vàng, đỏ, rồi nhẹ nhàng rơi rụng trên những con đường, lòng tôi lại xao xuyến trước vẻ đẹp dịu dàng và lãng mạn của mùa thu. Không khí trong lành, hương thơm của cỏ cây, và những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua từng góc phố gợi lên trong tôi cảm giác hoài niệm về những kỷ niệm đã qua. Mùa thu cũng là lúc thiên nhiên như chậm lại, để con người có thể lắng đọng và suy ngẫm về cuộc sống. Mỗi lần bước chân trên thảm lá vàng rơi, tôi cảm nhận được sự bình yên trong tâm hồn, như thể mọi lo toan, phiền muộn đều tan biến theo những chiếc lá cuối cùng. Mùa thu đến rồi lại đi, nhưng dư âm của nó thì luôn ở lại, vương vấn trong lòng mỗi người.